“Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm,
còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu”.
BÀI ĐỌC I: Hc 35, 1-15 (Hl 1-12)
“Chuyên giữ các điều răn là dâng của lễ hy tế cứu độ”.
Trích sách Huấn Ca.
Ai tuân giữ lề luật, là dâng nhiều lễ vật. Chuyên giữ các điều răn và xa lánh mọi điều gian ác, là dâng lễ hy tế cứu độ.
Hãy dâng của lễ xin ơn tha thứ cho những bất công, hãy cầu nguyện xin ơn tha tội, và hãy xa lánh những điều gian tà.
Ai thực thi bác ái, là hiến dâng của lễ hoàn hảo; ai làm phúc bố thí, là dâng của lễ hy tế.
Điều làm đẹp lòng Chúa là xa lánh gian ác. Lánh xa bất công là dâng của lễ đền tội.
Ngươi đừng đến trước mặt Chúa với bàn tay không; vì tất cả những điều đó là do mệnh lệnh của Thiên Chúa. Của lễ người công chính làm cho bàn thờ nên phong phú, và hương thơm êm dịu của nó bay lên trước dung nhan Đấng Tối Cao. Lễ vật hiến tế của người công chính đã được chấp nhận, và Chúa sẽ không quên kẻ ấy. Ngươi hãy tôn vinh Thiên Chúa với tâm hồn quảng đại, và đừng rút bớt lại của lễ đầu mùa do công lao tay ngươi làm ra.
Mỗi lần ngươi dâng của lễ, nét mặt ngươi hãy vui tươi, và hãy hân hoan thánh hiến một phần mười của ngươi dâng. Ngươi hãy dâng lên Đấng Tối Cao tuỳ theo như Người đã ban cho ngươi, và hãy dâng với tâm hồn quảng đại theo sự ngươi đang có trong tay, vì Chúa là Đấng thưởng công và sẽ trả lại cho ngươi gấp bảy lần. Ngươi chớ dâng những lễ vật hèn kém, vì Người sẽ không nhận của lễ như vậy đâu, ngươi cũng đừng trông gì nơi những của lễ bất chính, vì Chúa là Đấng xét xử, Người không thiên vị ai đâu.
ĐÁP CA: Tv 49, 5-6. 7-8. 14 và 23
Đáp: Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ (c. 23b).
1) ”Hãy tập họp cho Ta các tín đồ đã ký lời giao ước của Ta cùng hy sinh lễ”. Và trời cao sẽ loan truyền sự công chính của Người, vì chính Thiên Chúa, Người là thẩm phán. – Đáp.
2) Hỡi dân tộc của Ta, hãy nghe Ta nói, hỡi Israel, Ta sẽ chứng tỏ lời phản đối ngươi: Ta là Thiên Chúa, Đức Thiên Chúa của ngươi. Ta không khiển trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn. – Đáp.
3) Hãy hiến dâng Thiên Chúa lời khen ngợi, và làm trọn điều khấn hứa cùng Đấng Tối Cao. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng kính Ta, ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. – Đáp.
TIN MỪNG: Mc 10,28-31
28 Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy ?”
Chúa Giêsu trả lời rằng: 29 “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, 30 mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu.
31 Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
SẼ ĐƯỢC GẤP TRĂM
Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.” (Mc 10,28-30)
Suy niệm: Câu hỏi của Phê-rô cũng có thể là câu hỏi của ta: “Bỏ mọi sự theo Chúa,” tôi được gì? Câu trả lời của Chúa Giê-su vẫn y như ngày nào: Được gấp trăm! Từ một gia đình nhỏ bé, ta bước vào đại gia đình rộng lớn của Thiên Chúa: Cùng là môn đệ Chúa Giê-su, ta gặp người đồng đạo như người thân quen, tựa anh chị em của nhau; đến giáo xứ nào, ta cũng thấy đó là ngôi nhà chung, nhà Chúa. Kinh nghiệm này càng được nhận thức rõ hơn nơi cộng đoàn dòng tu hay các cộng đoàn Giáo hội cơ bản. Tuy nhiên, ta đừng quên rằng kèm theo đó là sự ngược đãi, bách hại vì tư thế môn đệ Chúa, để rồi rốt cuộc được điều quý giá nhất là sự sống vĩnh cửu.
Mời Bạn: Vượt qua liên hệ huyết thống để đi vào tương quan hiệp thông mới mẻ của Nước Trời, tập từ bỏ não trạng muốn chiếm hữu, vun quén cá nhân chủ nghĩa để sống tinh thần chia sẻ, cho đi của người môn đệ bước theo Chúa mỗi ngày.
Sống Lời Chúa: Xác tín vào Lời Chúa để chúng ta hân hoan loan báo Chúa, Đấng ban cho nhân loại sự sống đời đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con cũng từng hỏi Chúa: Lạy Chúa, theo Chúa con được gì? Hôm nay con cảm tạ Chúa vì câu trả lời, con thấy Chúa là vị Thầy luôn chăm sóc chúng con. Xin thêm ơn niềm vui đức tin, để con mạnh mẽ trở nên người tông đồ, sống đường hướng truyền giáo như lệnh Chúa truyền trước khi về trời. Amen.
B/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
THEO THẦY CHÚNG CON SẼ ĐƯỢC GÌ?
Tin Mừng hôm nay ghi lại lời thánh Phêrô thưa với Chúa Giêsu: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy! Vậy, chúng con sẽ được gì?” Thánh Phêrô hỏi như thế vì ở đoạn Tin mừng kế trước (Mc 10,23-27) nói về chàng thanh niên giàu có buồn rầu bỏ đi, không theo Chúa nữa, vì anh bỏ của mà chia cho người nghèo. Cho nên, Chúa Giêsu mới nhìn các môn đệ mà dạy rằng: Người giàu có khó vào Nước Trời biết bao!
Thánh Phêrô là người rất thực tế, câu hỏi của ngài có vẻ bộc trực, sòng phẳng, theo Chúa phải được một cái gì đó. Chúa Giêsu chẳng những không trách mắng Phêrô, trái lại Ngài bảo đảm rằng:“Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau”.
Khác với những sự từ bỏ của người đời: bỏ chơi bời để có thời giờ học hành, bỏ công việc để hiện diện bên người thân, bỏ rượu chè để gia đình hạnh phúc… sự từ bỏ của người theo Chúa còn cao cả vượt trên những giá trị nhân bản đó. Trong câu trả lời của Chúa Giêsu có hai hành động rõ rệt: “bỏ” và “được”, theo thứ tự nhất định: phải bỏ thì mới nhận được. Căn nguyên của sự từ bỏ đó là: “vì Thầy và vì Tin mừng”.
Chúng ta khó mà hiểu nội dung đoạn Tin Mừng này nếu tách ra khỏi bối cảnh của nó. Tác giả Máccô là môn đệ của thánh Phêrô, ông theo thánh Phêrô giảng đạo tại Rôma, lúc đó đế quốc Rôma chưa tòng giáo. Vì thế, có một khó khăn rất lớn cho những ai muốn theo Kitô giáo, là vì họ bị chính gia đình chống đối, khiến phải bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất. Đó là sự từ bỏ thực sự, quyết liệt, dứt khoát. Do vậy, các tác giả Tin Mừng muốn khích lệ họ rằng: là kitô hữu thì được “gấp trăm”, ngay ở đời này, vì được nhập vào gia đình mới là Hội thánh và nhận lãnh những của cải mới là muôn vàn ân thánh (x. Mc 3,31-35).
Đối với chúng ta ngày hôm nay tin theo Chúa, ít có ai phải bỏ thực sự: nhà cửa, anh chị em, mẹ cha, con cái hay rộng đất như các kitô hữu ở Rôma hồi xưa. Tuy nhiên, vì Chúa và vì Tin Mừng, chúng ta dám tự nguyện “bỏ” gia đình thân yêu để dâng mình phụng sự Chúa; vì Chúa và vì Tin Mừng, chúng ta dám tự nguyện “bỏ” đường tội lỗi để sống tốt lành hơn; vì Chúa và vì Tin Mừng, chúng ta dám tự nguyện “bỏ” của cải tài sản, không ăn chơi hưởng thụ mà để giúp đỡ người đói nghèo thiếu thốn. Chỉ khi chấp nhận “bỏ” như thế ta mới được “gấp trăm”. Được gấp trăm là được những thứ mà thế gian không thể ban tặng đó là ơn bình an, đó là sự sống đời đời. Hằng ngày chúng ta vẫn được no đầy ân thánh Chúa qua các Bí tích, qua kho tàng Ân xá của Hội thánh. Đấy chẳng phải là được “gấp trăm” đó sao?
Dĩ nhiên theo Chúa được gấp trăm không có nghĩa là chúng ta không còn gặp phải sự bắt bớ ở đời này nữa. Thưa không, sự bắt bớ những ai đi theo Chúa vẫn còn đó. Vâng, đi theo Chúa chúng ta không đi con đường nào khác ngoài con đường Chúa đã đi qua: con đường từ bỏ, vị tha, và chấp nhận bị ngược đãi vì yêu để chắc chắn chúng ta sẽ được sống đời đời.
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
PHẦN THƯỞNG CHO MÔN ĐỆ
Sau khi người thanh niên giàu có bỏ Chúa mà đi, Phêrô liền hỏi Đức Giêsu: chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, chúng con sẽ được lại gì? Chúa đáp: Thầy bảo thật, ai bỏ cửa nhà, cha mẹ, con cái, ruộng vườn vì Thầy và vì Phúc âm, thì ngay ở đời này sẽ được lại gấp trăm cùng với các cơn bắt bớ, và ngày sau sẽ được sống đời đời, vì ai theo Thầy sẽ lật ngược được mọi giá trị ở đời: Ai bỏ đi thì được lại, ai ở sau thì trở nên trước.
Khi nói tới hai chữ “từ bỏ” tức là không còn hoặc mất đi một cái gì đó mà trước đây mình đã có hay đã sở hữu. Tâm lý con người thường không chịu thua thiệt, luôn luôn đòi hỏi sự cân xứng, hoặc “có qua có lại mới toại lòng nhau”. Thánh Phêrô đã hỏi Chúa thay cho chúng ta: từ bỏ mọi sự, theo Ngài chúng con sẽ được gì?
Nhìn chung khi làm bất cứ việc gì có thể là tốt, có thể là xấu thì điều đầu tiên mà ai cũng nhắm đến, đó là phải có lời, có lợi.
Sau khi đưa ra một loạt những việc từ bỏ: cha mẹ, anh em, ruộng vườn, nhà cửa… Đức Giêsu khẳng định sẽ trọng thưởng gấp trăm ngay ở đời này cùng với sự ngược đãi, nhất là được sự sống đời đời mai ngày.
Trả lời câu hỏi của Phêrô, Đức Giêsu hứa ban gấp trăm ngay ở đời này và đời sau được hưởng sự sống đời đời. Kiểu nói “gấp trăm ở đời này” cần được hiểu theo nghĩa phẩm chất hơn là theo nghĩa số lượng: từ bỏ cha mẹ không có nghĩa là để được một trăm cha mẹ ngay ở đời này, nhưng là để được điều quý giá hơn cha mẹ, đó là cộng đoàn anh em sống hiệp nhất với nhau trong đức tin.
Nếu hiểu theo nghĩa đen, thì việc bỏ cha mẹ, anh em, chị em hay con cái, hoặc nhà cửa và ruộng đất mà theo Chúa xem ra không bình thường, thậm chí còn mất tính nhân bản, hay đi ngược lại với nền giáo dục gia đình nữa. Thực ra, phải hiểu là Đức Giêsu mời gọi chúng ta luôn biết chọn Chúa làm ưu tiên số một, những điều khác là thứ yếu. Những gì ở đời này chỉ là tạm bợ, chóng qua, chỉ có Chúa mới là vĩnh cửu. Đức Giêsu không muốn chúng ta quá bám víu vào vật chất, tiền bạc để rồi khước từ Nước Thiên Chúa.
Đừng bắt cá hai tay (tục ngữ)
Có nghĩa là đừng tham lam, hai tay bắt hai con cá, như thế chẳng bắt được gì. Về vấn đề này, Đức Giêsu đã nhiều lần cảnh cáo trong suốt thời gian rao giảng Tin mừng: “Các ngươi không thể phục vụ Thiên Chúa và tiền tài cùng một lúc (x. Lc 16, 13). Người giàu có thể đi đến chỗ không cần Thiên Chúa nữa. Họ từ từ đóng cửa con tim và không còn thấy anh em của mình đang đau khổ bên cạnh mình (Lc 16, 19-31). Sự giàu sang bóp nghẹt Lời Chúa (x. Mt 13, 22).
Truyện: Con lừa trước sự lựa chọn
Ông viện trưởng đại học Paris ở thế kỷ 14 đã làm một thí nghiệm như sau: ông để cho một con lừa nhịn đói, nhịn khát trong mấy ngày. Sau đó, ông đưa nó đến sân ăn, ông đặt nó giữa một thùng nước và một bó cỏ non. Lừa ta tuy đói lắm nhưng hễ nhìn đống cỏ này lại ngó thùng nước kia, nó lưỡng lự giữa nước và cỏ, để rồi cuối cùng kiệt sức mà chết.
Cuộc sống không ngừng đòi hỏi chúng ta phải lựa chọn và chọn lúc nào cũng đòi hỏi hy sinh. Kẻ bắt cá hai tay vẫn luôn luôn là người thua thiệt nhiều nhất. Hãy nhớ lại Lời Chúa đã phán: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ kia. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được” (Mt 6, 24).
Kẻ sau hết sẽ nên trước hết…
Đức Giêsu nói: “Kẻ đứng đầu sẽ nên sau chót, và kẻ sau chót sẽ lên hàng đầu”. Trước hết phải hiểu sự ám chỉ về dân Do thái tự phụ là những người biết Thiên Chúa trước, nhưng rồi chính họ lại tự đánh mất cơ hội nhận ra Tin mừng nơi Người./Ngoài ra, câu nói này, Đức Giêsu muốn chúng ta đừng bao giờ ỷ lại, hay chểnh mảng trong nhiệm vụ, nhưng phải luôn hy sinh cố gắng và kiên trì trên bước đường theo Chúa. Ở đời tốt xấu trở như bàn tay. Có khi trước đây họ là người tội lỗi xấu xa, nhưng giờ họ lại ăn năn hối lỗi và có đời sống đạo đức tốt lành. Trái lại, có những người trước đây là tốt lành thánh thiện, nhưng giờ họ lại bê tha, tội lỗi, xấu xa.
Truyện: Hoàng tử và thanh kiếm
Vua Charles một lần kêu hoàng tử và cho hoàng tử được chọn. Trên bàn vua đặt một thanh kiếm và một vương miện (triều thiên). Vua hỏi:
– Con chọn cái nào?
Ngần ngừ một lúc hoàng tử cầm lấy thanh kiếm.
Vua cha hỏi:
– Sao con lại chọn thanh kiếm?
Hoàng tử cầm thanh kiếm chỉ vào vương miện đáp:
– Nhờ thanh kiếm này, con sẽ được vương miện kia.