NGỦ VÀ THỨC
Chúa Nhật I Mùa Vọng
Các bài đọc: Gr 33: 14–16 • Tv 25: 4–5, 8–9, 10, 14 • 1 Tx 3: 12–4:2 • Lc 21: 25–28, 34–36
bible.usccb.org/bible/readings/112821.cfm
Ngủ và thức là hai điều rất khác nhau. Thật vui khi có một đứa trẻ nhảy đến bên bạn, nhưng nếu bạn đang ngủ mà xảy ra như vậy thì hỡi ơi, đó là một bất ngờ chẳng vui thú chút nào! Thật thích thú khi được thưởng thức đồ uống mát lạnh. Nhưng nếu bạn đang ngủ mà người ta tọng thức uống đó xuống cổ họng bạn, bạn sẽ bị sặc, ho và không thở được. Thật là vui khi nhận được điện thoại của một người bạn đã nhiều năm chưa gặp lại. Nhưng nếu bạn đang ngủ và lúc đó là 3 giờ sáng thì cuộc gọi đó sẽ chẳng thú vị gì!
Ngủ và thức là hai điều khác nhau. Chúng là hai trạng thái ý thức đối nghịch làm ảnh hưởng đến cách chúng ta phản ứng đối với các sự kiện. Qua những ví dụ trên, hãy lưu ý rằng biến cố không thay đổi; chỉ có ý thức của người đó thay đổi thôi. Tùy theo đang thức hay đang ngủ, phản ứng với sự kiện sẽ khác nhau.
Trong Mùa Vọng, biến cố chúng ta đang chuẩn bị đón mừng là việc Chúa Kitô đến. Chúng ta chờ đợi Chúa Kitô đến như một hài nhi, nhưng chúng ta cũng chờ đợi Chúa Kitô đến với tư cách là Thầy và Chúa của Vũ trụ, là Thiên Chúa, Đấng sẽ sửa chữa mọi điều sai lầm, Đấng sẽ ban thưởng cho những người trung thành và trừng phạt những kẻ bất lương. Ngôn sứ Giê-rê-mi-a gọi Đấng sẽ đến là “Đức-Chúa-là-sự-công-chính-của-chúng-ta”. Đây là biến cố chúng ta đang chú ý tới. Đây là một biến cố sẽ thực sự xảy đến, nhưng không ai biết điều đó khi nào xảy ra.
Đây là một tình huống minh bạch: trong ngày đó sẽ có hai loại người – người đang ngủ và người đang thức. Tôi không nói về tình huống theo nghĩa đen, vì khi Đức Kitô đến, một số người dù thực sự đang ngủ nhưng lại rất sẵn sàng, và một số người dù đang thức lại chẳng mấy sẵn sàng. Tôi đang nói đến tình trạng tâm hồn mà Chúa Giêsu mô tả trong lời cảnh báo: “Hãy coi chừng lòng các ngươi, đừng mê ngủ”.
Hai loại người sẽ có hai loại phản ứng khác nhau. Những người tỉnh thức thì “đứng dậy, vì giờ cứu rỗi [của các con] đã gần đến .” Họ tự tin, sẵn sàng, háo hức và vui mừng. Đó sẽ là một ngày tốt đẹp và tươi sáng. Ngược lại, những kẻ đang ngủ mê sẽ cảm nhận sự kiện này như một “cái lưới”, một “đại họa” theo lời Chúa Giêsu mô tả. Chúa Giêsu nói rằng họ sẽ mất tinh thần và buồn sầu lo lắng. Họ sẽ chết vì sợ hãi kinh hồn trước công lý của Thiên Chúa Nhân Lành mà họ đã tự ý không muốn nhận biết trong sự nặng nề vì chè chén say sưa.
Giống như sẽ có hai loại người ngày xưa thì cũng đang có hai loại người ngày nay, ngay trong nhà thờ này hôm nay. Có thể một số người đang ngủ mê. Có thể họ mải miết “để lòng mình ra nặng nề”, tức là chỉ nghĩ đến thú vui và hưởng thụ hơn là đến ơn cứu rỗi. Có thể họ lựa chọn việc “chè chén say sưa”, chọn cuộc sống tiện nghi, một thứ tiện nghi làm thay đổi tâm tánh, một thứ tiện nghi làm tê liệt tâm hồn. Có thể họ chọn “những lo lắng sự đời”, thích bận rộn, làm việc để giữ được những gì họ sở hữu và gia tăng chúng, bảo đảm con cái cháu chắt họ sẽ được hưởng những thứ tốt nhất do thế gian cung cấp. Còn Thiên Chúa chỉ là một suy nghĩ bổ sung muộn màng vào cuối đời, và Người không phải là lý do tuyệt đối của sự tồn tại như đối với con người có đức tin.
Một số có thể đang tỉnh thức. Họ lục lọi Kinh Thánh để tìm kiếm sự khôn ngoan và bất cứ điều gì có thể giúp họ kết hợp với Thiên Chúa. Họ ra sức giữ một lương tâm trong sạch, tránh xa tội lỗi hết sức có thể và thường xuyên đi xưng tội. Họ luôn trông chờ Đức Kitô. Họ tin rằng họ nhận ra Chúa nơi một trong số những kẻ bé mọn của Thiên Chúa, hay nơi một trong những anh chị em yếu đuối, thấp hèn hoặc đau khổ của chúng ta. Họ đau buồn vì tội lỗi thế giới, nhưng không làm quan tòa xét xử thế giới, nên họ cầu nguyện, cầu nguyện và cầu nguyện cho tội nhân hoán cải.
Thánh Phao-lô khuyên chúng ta phải tỉnh thức như thế nào. “Vậy anh em hãy tỉnh thức mọi lúc và hãy cầu nguyện luôn để được sức mạnh” hầu sẵn sàng đứng trước mặt Chúa tể vũ trụ với niềm vui và hăng hái. Hãy sửa đổi tất cả những điều sai trái mà bạn có trách nhiệm phải sửa đổi trước khi Chúa sửa đổi mà không cần bạn, và khi ấy bạn sẽ bị coi là một trong những kẻ bất chính. Chúng ta đừng sống quá nhiều cho bản thân chúng ta (chúng ta sẽ quên đi điều đó ở đời sau lúc bị phán xét), nhưng sống sao cho đẹp lòng Chúa. Bước đi không lầm lỗi trong sự thánh thiện trước mặt Thiên Chúa là điều đẹp đẽ nhất, tràn đầy bình an, rõ ràng phải làm. Đó chính là tỉnh thức, nên chúng ta phải thức dậy. Nếu chúng ta tin là mình tỉnh thức, thì chúng ta phải hết sức đề phòng chống lại sự len lỏi của tinh thần thế tục và ngày càng thấm nhuần hơn lối sống thượng giới trong Đức Kitô. Xin Thiên Chúa thêm sức mạnh cho chúng ta trong khi chờ ngày Chúa Quang Lâm.
Lm. Sean O”Brien
Chuyển ngữ: JB. Đào Ngọc Điệp
Nguồn: https://www.hprweb.com/