“Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời đã phán”.
Bài Ðọc I: (Năm I) Xh 12, 37 – 42
“Ðêm đó, Chúa dẫn dắt Israel ra khỏi đất Ai-cập”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, con cái Israel đi từ Ramessê tới So-coth, số đàn ông đi bộ, không kể con nít, chừng sáu trăm ngàn. Và cũng có vô số dân tứ chiến cùng đi với họ, và vô số chiên bò và súc vật. Họ làm bánh không men bằng bột mang theo từ Ai-cập, vì lúc ra đi họ bị thối thúc rời Ai-cập, không kịp nhào men và cũng không kịp chuẩn bị lương thực.
Thời gian con cái Israel cư ngụ ở Ai-cập là bốn trăm ba chục năm. Thời kỳ đó đã mãn vào ngày toàn thể đạo binh của Chúa đi ra khỏi đất Ai-cập. Ðêm đó là đêm phải giữ để kính nhớ Chúa đã dẫn đưa họ ra khỏi đất Ai-cập. Qua các thế hệ, mọi con cái Israel phải giữ đêm ấy.
Ðáp Ca: Tv 135, 1 và 23-24. 10-12. 13-15
Ðáp: Bởi đức từ bi Người muôn thuở.
Xướng: Hãy ca ngợi Chúa, bởi Người hảo tâm, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Người đã nhớ chúng tôi, khi chúng tôi bị nhục nhằn, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Và Người đã cứu chúng tôi thoát khỏi địch nhân, bởi đức từ bi Người muôn thuở.
Xướng: Người sát phạt người Ai-cập, giết con đầu lòng của họ, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Và Người đã đưa Israel ra khỏi giang san họ, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Do tay dũng lực và thẳng cánh tay giơ, bởi đức từ bi Người muôn thuở.
Xướng: Người đã chia đôi Biển Ðỏ ra, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Và đưa Israel qua giữa trung tâm, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Người đã gìm Pharaon và binh mã xuống Biển Hồng, bởi đức từ bi Người muôn thuở.
Bài Ðọc I: (Năm II) Mk 2, 1-5
“Chúng tham lam ruộng đất và chiếm lấy nhà cửa”.
Trích sách Tiên tri Mikha.
Khốn cho những kẻ suy tính điều gian ác, và mưu đồ việc xấu xa trong phòng mình. Sáng ngày, chúng thực hiện điều đó, vì tay chúng chống lại Thiên Chúa. Chúng tham lam và dùng võ lực chiếm lấy ruộng đất, nhà cửa kẻ khác. Chúng ức hiếp người ta, phá phách nhà họ, chủ nhà và sản nghiệp của họ. Vì thế, Chúa phán thế này:
Ðây Ta toan giáng hoạ trên dòng giống này mà các ngươi không thoát được, các ngươi không ngước đầu lên mà đi được nữa, vì đây là thời kỳ tai hoạ. Trong ngày đó, người ta ngâm bài trào phúng chế diễu các ngươi và sẽ hát bài ca thán mà rằng: “Chúng ta đã bị bóc lột hết rồi, sản nghiệp dân ta bị đổi chủ, làm sao Chúa tước đoạt của cải chúng ta, và phân chia đất đai chúng ta cho những kẻ bóc lột chúng ta”.
Vì thế, trong cộng đoàn Thiên Chúa, không còn ai giăng dây chia đất cho ngươi.
Ðáp Ca: Tv 10, 1-2. 3-4. 7-8. 14
Ðáp: Lạy Chúa, xin đừng quên những kẻ cơ bần (c. 12b).
Xướng: Lạy Chúa, tại sao Ngài xa cách, tại sao Ngài ẩn mặt trong lúc gian truân, đang khi đứa ác kiêu căng, người nghèo bị hại, bị trúng mưu gian nó đã bày ra?
Xướng: Bởi đứa tội nhân đang hãnh diện vì lòng tham; tên kẻ cắp đang lộng ngôn, khinh nhờn Chúa. Ðứa ác nhân ngạo nghễ thốt lời: “Ngài không báo ứng, không có Chúa Trời!” Ðó là tất cả điều nó suy tư.
Xướng: Miệng nó đầy lời chửi rủa, gian ngoan và xảo kế, dưới lưỡi nó chứa sự tân toan và sách nhiễu. Nó ngồi núp gần những nơi thôn xóm, trong chỗ khuất tịch nó giết người hiền lương, mắt nó rình xem kẻ cơ bần.
Xướng: Nhưng Ngài thấy, Ngài nhìn nỗi tân toan sầu khổ, để rồi Ngài đỡ lấy trong tay. Kẻ cơ bần đem thân phó thác cho Ngài, Ngài là Ðấng phù trợ kẻ mồ côi. – Ðáp.
Alleluia: Tv 144, 13cd
Alleluia, alleluia! – Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. – Alleluia.
Tin Mừng: Mt 12, 14 – 21
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, các người biệt phái đi ra ngoài, bàn mưu kế chống lại Chúa Giêsu để hãm hại Người. Biết thế, Chúa Giêsu rời bỏ nơi ấy. Có nhiều kẻ đi theo Người, và ai có bệnh, đều được Người chữa lành. Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia đã chép rằng:
“Này là tôi tớ Ta đã chọn, là người Ta rất yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thần trí ngự trên Người. Người sẽ rao giảng sự công chính cho dân ngoại. Người không cãi cọ hay dức lác, và không ai nghe tiếng Người ngoài đường phố. Người không bẻ gãy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói, cho đến lúc Người khiến sự công minh được toàn thắng. Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Người”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
PHÚC THAY AI HIỀN LÀNH
“Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường. Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi.” (Mt 12,19-20)
Suy niệm: Lão Tử đã nhận thấy sức mạnh của sự hiền lành khi dạy: “Dĩ nhu thắng cương, dĩ nhược thắng cường.” Quả vậy, hiền lành là đức tính không thể thiếu trong mọi tương giao và xử thế của cuộc sống. Kiêu ngạo làm cho con người ra dối trá, tàn ác, xấu xa, nham hiểm (x. Gr 17,9). Lời Chúa hôm nay phác hoạ cho ta chân dung hiền lành của Đức Giê-su: Đấng chinh phục con người bằng lòng hiền hậu, điềm tĩnh chứ không bằng lời lẽ to tiếng, hơn thua; Đấng đồng cảm với những kẻ yếu đuối, nâng đỡ, khích lệ, ủi an họ. ĐTC Bê-nê-đi-tô XVI khẳng định rằng: “Tình yêu trong sự thuần khiết và vô tư là chứng cớ tốt nhất về Thiên Chúa, Đấng mà chúng ta tin và thúc đẩy chúng ta yêu thương” (Thông Điệp Thiên Chúa Là Tình Yêu).
Mời Bạn: Tình thương Ki-tô giáo được xây dựng trên nền tảng của sự hiền lành, như lời thánh Tô-ma A-qui-nô: “Kiêu ngạo là cay đắng, là tàn nhẫn, là chỉ nghĩ đến bản thân, cho nên kiêu ngạo khiến ta đố kỵ nhau. Bởi vậy, muốn yêu thương phải bắt đầu để cho tâm hồn mình thấm nhuần hiền lành.” Chỉ khi sống hiền lành, bạn mới thấy được tình yêu của Chúa Ki-tô là động lực thúc bách bạn yêu thương và tha thứ.
Chia sẻ: Bạn có thái độ nào khi bị người khác lăng mạ, xúc phạm?
Sống Lời Chúa: Khi bị xúc phạm, bạn không trả thù, nhưng luôn tha thứ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, là mẫu gương hiền lành cho con. Xin cho con biết sống hiền lành để con yêu thương hết mọi người như Chúa yêu con. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Mahatma Ghandi, một nhà cách mạng của Ấn Độ, muốn giải phóng Ấn độ khỏi ách đô hộ của người Anh. Chính quyền nước Anh đã bắt Ghandi và biệt giam ông, không cho ông giao tiếp với ai. Hàng ngày chỉ cho một người Phi Châu không biết tiếng Ấn Độ đem cơm cho ông. Người Phi Châu không biết tiếng Ấn Độ cho nên hàng ngày chỉ lạnh lùng đưa cơm rồi đi. Thế rồi một ngày kia, người Phi châu này bị rắn độc cắn, Ghandi vội đập chiếc bát ăn cơm, lấy mảnh vỡ rạch vết thương và ghé miệng vào hút hết nọc độc ra. Người Da đen thoát chết, vội quỳ xuống tỏ dấu cám ơn. Trái tim lạnh lùng chai cứng giờ đây đã biết rung động. Vì lần đầu tiên ông nhận được một đối xử bằng tình người.
Chính quyền Anh đã an tâm khi đặt người Da đen này như một bức tường để ngăn cách Ghandi với thế giới bên ngoài, thế nhưng có một sợi dây leo đã bò qua được bức tường đó: đó là sợi dây leo tình thương.
Tin Mừng hôm nay cũng nói lên sợi dây leo tình thương nơi Chúa Giêsu. Nhóm biệt phái tìm mọi cách hãm hại Chúa Giêsu nên Chúa Giêsu tạm rút lui, không rao giảng nữa. Và họ tưởng như vậy là thành công. Tuy nhiên không rao giảng bằng lời thì Chúa Giêsu lại rao giảng bằng hành động. Ngài không lớn tiếng, không ai nghe tiếng Ngài ngoài đường phố, nhưng bước chân của Ngài lại vang lên tiếng nói tình thương. Đi đến đâu, gieo rắc tình yêu thương, an ủi, chữa lành người bệnh tật đến đó. Nên dân chúng vẫn theo Ngài rất đông.
Sống đời môn đệ theo cung cách Thầy Giêsu: loan báo Nước Thiên Chúa trong âm thầm khiêm tốn, cùng sống, đồng hành, chia sẻ với anh chị em mình. Nhiệt tâm loan báo công lý của Thiên Chúa và đưa công lý đó đến tòan thắng; nhưng không vênh vang, không hống hách trịch thượng, mà với một thái độ đơn sơ khiêm nhường.
Là môn đệ của Đức Giêsu, ta phải sống đơn sơ, khiêm tốn – và biết nhiệt thành loan báo Tin Mừng qua những chứng tá âm thầm yêu thương phục vụ giữa anh chị em mình.
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
NGƯỜI TÔI TỚ CỦA THIÊN CHÚA
1. Tiên tri Isaia tuyên sấm về Người Tôi Tớ của Thiên Chúa, Người Tôi Tớ được Thiên Chúa yêu thương . Thiên Chúa ban Thần Khí xuống trên Người để Ngài đem Tin Mừng cứu độ đến cho toàn dân. Người Tôi Tớ này hiền lành, khiêm nhường, âm thầm và đầy tình xót thương. Đây chính là hình ảnh tiên báo về Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa. Người đã bị sát tế vì phần rỗi nhân loại. Người không muốn bị mất bất cứ ai nên đã sống với con người, dạy dỗ, giúp đỡ và dùng chính Thịt Máu mình để làm chứng cho tình yêu của Người đối với nhân loại.
2. Chúa Giêsu biết rõ những người biệt phái ghen ghét và mưu hại Ngài, Ngài đã kín đáo rời khỏi miền Galilê để tiếp tục sứ mệnh của Ngài tại nhiều nơi khác. Ngài còn cấm những kẻ theo Ngài không được tiết lộ cho thiên hạ biết Ngài là ai. Thánh Matthêu đã nhận ra trong sự kiện này lời tiên tri Isaia đã ứng nghiệm, như được ghi lại trong Tin Mừng hôm nay.
Đấng Thiên Sai là Con Thiên Chúa. Thần Khí Thiên Chúa luôn ngự trên Ngài, nhưng theo lời tiên tri Isaia , khi Ngài xuất hiện thì đây là dấu nhận ra Ngài : một con người hiền lành và khiêm nhường thật trong lòng, Ngài không cãi vã, không la lối, Ngài không bẻ gẫy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói. Đó chính là lòng nhân từ kiên nhẫn, xót thương của Chúa. Nhưng Ngài hiền lành không phải để buông xuôi, mà là để thâm nhập tâm hồn con người, cho đến lúc sự công chính được toàn thắng và muôn dân nước đều hy vọng vào Ngài (Mỗi ngày một tin vui).
3. Thời Chúa Giêsu, những người biệt phái cũng có một lòng hăng say tương tự với ý thức hệ của lề luật. Họ đã nhân danh lề luật để ném đá người khác, họ đã nhân danh lề luật để loại bỏ biết bao người ra khỏi lề luật, nhất là họ đã nhân danh lề luật để đóng đinh Chúa Giêsu.
Đối lại sự tàn bạo của những người nhân danh lề luật hay ý thức hệ để tiêu diệt người khác, Chúa Giêsu để lộ lòng khoan dung cảm thông vô bờ. Tin Mừng hôm nay ghi lại lời tiên tri Iasaia để nói về lòng nhân hậu của Chúa Giêsu : Ngài không cãi có dức lác, không ai nghe tiếng Ngài ngoài đường phố. Ngài không bẻ gẫy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói cho đến khi sự công chính được toàn thắng.
4. Các xã hội thời nay càng ngày càng bạo động. Ngày càng có nhiểu kẻ nghĩ rằng chỉ có bạo động – về tinh thần hoặc thể lý – mới có thể duy trì hòa bình, giải phóng những người bị áp bức, trả quyền lợi cho những kẻ đã bị cướp đoạt. Họ đã đi lạc đường. Họ đã sai lầm thảm thương.
Bạo động chỉ có thể sinh ra bạo động mà thôi.
Phải giết chết bạo động, phải thắng vượt nó bằng tình thương, sự kiên nhẫn và lòng nhân từ. Phải học lại cho biết ở dịu hiền. Đó là những sức mạnh có thể cứu loài người, chứ không phải sức mạnh nào khác. Người mạnh thật chính là một người hiền lành. Kẻ bạo động là con người yếu đuối. Tình thương thì mạnh, bạo lực thì yếu. Tình thương dẫn đến sự sống, bạo lực đưa tới sự chết. Khi làm cho kẻ khác chết, ta chỉ sản xuất được chết chóc mà thôi. Khi để cho mình bị giết chết, ta gieo rắc sự sống. Chính những kẻ bất bạo động mới cứu được thế giới (J.Y.G).
5. Cách đây vài thập niên, giới khoa học đã nỗ lực phác họa lại khuôn mặt thật của Chúa Giêsu dựa trên những dấu vết trên tầm khăn liệm thành Tôrinô, được coi là tấm khăn đã dùng để tẩm liệm Chúa Giêsu. Đi tìm một bức chân dung thật của Chúa Giêsu có lẽ là mong ước của không ít người. Song, đứng trước những kết quả đạt được, thì vẫn còn tồn tại nhiều ý kiến trái ngược nhau. Thế nhưng, vẫn có đó một bức chân dung thật của Chúa Giêsu, một bức chân dung không kém phần giá trị, đó là bức chân dung được vẽ lên từ chính Lời Chúa. Quả thật, Lời Chúa hôm nay đã vẽ nên một bức chân dung tuyệt vời về Chúa Giêsu, một Chúa Giêsu thật nhân từ, khoan dung, đầy lòng thương xót :”Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi” (5 phút Lời Chúa).
6. Truyện : Lòng nhân hậu của Mahatma Gandhi.
Năm 1922, Mahatma Gandhi, nhà cách mạng bất bạo động của Ấn đã bị chính quyền bảo hộ kết án tù 6 năm. Biết ông là người gây nhiều ảnh hưởng, viên quản đốc trại đã biệt giam ông, mọi liên lạc đều do người cai tù Phi châu da đen nổi tiếng là lạnh lùng đảm nhận. Vì bất đồng ngôn ngữ, cả hai chỉ có thể trao đổi với nhau bằng cử điệu và ánh mắt.
Ngày nọ, trên đường đem cơm đến phòng giam của Gandhi, người tù da đen bị con rắn độc cắn. Không bỏ lỡ một giây, Gandhi để phần cơm sang bên, vội vàng lấy mảnh chén vỡ vạch hình chữ thập trên vết cắn, rồi kề miệng hút hết lượng máu nhiễm độc, sau đó với số thuốc gia truyền đem theo, ông đã dùng để rịt vết thương cho người ấy. Người da đen liền quì xuống trước mặt Gandhi tỏ dấu cám ơn. Trái tim chai cứng giờ đây đã biết rung động, vì đây là lần đầu tiên trong kiếp sống khốn khổ của anh, anh đã nhận được một đối xử bằng tình người. Cũng từ đó anh hết lòng giúp đỡ Gandhi, và nhờ thế nhà cách mạng còn sống sót để tiếp tục lãnh đạo cuộc tranh đấu.
Chính quyền Anh đã an tâm khi dựng lên bức tường ngăn cách Gandhi với các đồng hương, bức tường ấy là người da đen lạnh lùng vô cảm. Thế nhưng có một sợi dây leo đã bò qua được bức tường ấy, đó là sợi dây leo tình thương.















