“Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt”.
Bài Ðọc I: (Năm I) Xh 24, 3-8
“Ðây là máu giao ước Thiên Chúa đã cam kết với các ngươi”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Môsê đến thuật lại cho dân chúng nghe tất cả những lời và lề luật của Chúa và toàn dân đồng thanh thưa rằng: “Chúng tôi xin thi hành mọi lời Chúa đã phán”. Vậy Môsê ghi lại những lời Chúa đã phán. Và sáng sớm, ông chỗi dậy, lập bàn thờ ở chân núi, dựng mười hai cột trụ, chỉ mười hai chi họ Israel. Ông sai các thanh niên trong con cái Israel mang của lễ toàn thiêu và hiến dâng lên Chúa những con bò tơ làm lễ giao hoà. Môsê lấy phân nửa máu đổ vào các chậu, và rưới phân nửa kia lên bàn thờ. Ông mở quyển giao ước ra đọc cho dân nghe và họ thưa rằng: “Chúng tôi xin thi hành và tuân theo tất cả những điều Chúa đã phán”. Ông lấy máu rảy lên dân chúng và nói: “Ðây là máu giao ước Thiên Chúa đã cam kết với các ngươi theo đúng tất cả những lời đó”.
Ðáp Ca: Tv 49, 1-2. 5-6. 14-15
Ðáp: Hãy hiến dâng Thiên Chúa lời khen ngợi (c. 14a).
Xướng: Chúa là Thiên Chúa đã lên tiếng gọi địa cầu, từ chỗ mặt trời mọc lên tới nơi lặn xuống. Từ Sion đầy mỹ lệ, Thiên Chúa hiển linh huy hoàng; Thiên Chúa chúng ta ngự tới, Người sẽ không yên lặng. – Ðáp.
Xướng: “Hãy tập họp cho Ta các tín đồ đã ký lời giao ước của Ta cùng hy sinh lễ”. Và trời cao sẽ loan truyền sự công chính của Người, vì chính Thiên Chúa, Người là thẩm phán. – Ðáp.
Xướng: Hãy hiến dâng Thiên Chúa lời khen ngợi, và làm trọn điều khấn hứa cùng Ðấng Tối Cao. Ngươi hãy kêu cầu Ta trong ngày khốn khó, Ta sẽ giải thoát ngươi và ngươi sẽ kính trọng ta. – Ðáp.
Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 7, 1-11
“Nhà này là nơi phải khẩn cầu thánh danh Ta, đã trở thành hang trộm cướp rồi sao?”
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: Ngươi hãy đứng nơi cửa đền thờ Chúa, và rao giảng lời này rằng: Hỡi toàn thể Giuđa, là những người vào cửa này mà thờ lạy Chúa, hãy nghe lời Chúa. Ðây Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Israel phán: Các ngươi hãy cải thiện lối sống và hành động các ngươi, thì Ta sẽ ở với các ngươi tại chốn này. Các ngươi đừng tin theo lời dối trá này: Ðây có đền thờ Chúa, đền thờ Chúa, đền thờ Chúa! Vì nếu các ngươi cải thiện lối sống và hành động các ngươi, nếu các ngươi ăn ở ngay thẳng theo lề luật với những người trong nhà và những người thân cận, nếu các ngươi không áp bức ngoại kiều, trẻ mồ côi, và những người goá bụa, nếu các ngươi không đổ máu người vô tội tại chốn này, nếu các ngươi không chạy theo các thần ngoại lai mà mang hoạ vào mình, thì Ta sẽ ở với các ngươi tại chốn này, tại lãnh thổ mà Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi từ đời này đến đời nọ.
Nhưng kìa, các ngươi tin tưởng vào những lời dối trá không sinh ích lợi gì cho các ngươi, như: trộm cướp, giết người, ngoại tình, thề dối, thờ cúng Baalim, chạy theo các thần ngoại lai mà các ngươi không biết; rồi các ngươi đến đứng trước mặt Ta trong đền thờ này là nơi kêu cầu thánh danh Ta, mà nói rằng: “Chúng tôi đã được bảo đảm để tiếp tục làm những việc ghê tởm đó”. Vậy, dưới mắt các ngươi, nhà này là nơi khẩn cầu thánh danh Ta, đã trở thành hang trộm cướp rồi sao? Chúa lại phán: Còn Ta, Ta hiện diện và Ta đã thấy rõ.
Ðáp Ca: Tv 83, 3. 4. 5-6a và 8a. 11
Ðáp: Ôi Chúa thiên binh, khả ái thay cung điện của Ngài (c. 2).
Xướng: Linh hồn con khát khao và mòn mỏi, mong vào hành lang nhà Ðức Thiên Chúa. Tâm thần và thể xác con hoan hỉ tìm đến cùng Thiên Chúa trường sinh.
Xướng: Ðến như chim sẻ còn kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm, để làm nơi ấp ủ con mình, cạnh bàn thờ Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa thiên binh, ôi Ðại Vương là Thiên Chúa của con.
Xướng: Ôi Thiên Chúa, phúc đức ai ngụ nơi nhà Chúa: họ sẽ khen ngợi Chúa tới muôn đời. Phúc thay người Chúa con nâng đỡ, họ tiến lên ngày càng thêm hăng hái.
Xướng: Thực một ngày sống trong hành lang nhà Chúa đáng quý hơn ngàn ngày ở nơi đâu khác. Con ưa đứng nơi ngưỡng cửa nhà Chúa con, hơn là cư ngụ trong lều bọn ác nhân.
Alleluia: Gc 1, 21
Alleluia, alleluia. – Anh em hãy khiêm nhu nhận lãnh lời gieo trong lòng, lời đó có thể cứu thoát linh hồn anh em. – Alleluia.
Tin Mừng: Mt 13, 24-30
Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất.
Khi lúa lớn lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng lộ ra. Ðầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: “Thưa ông, thế ông đã không gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?” Ông đáp: “Người thù của ta đã làm như thế”. Ðầy tớ nói với chủ: “Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ”. Chủ nhà đáp: “Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Mầu nhiệm sự ác
Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: “Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao ?” (Mt 13,27)
Suy niệm: Những anh canh điền này có lý do để bực bội. Họ đã gieo giống tốt trong ruộng, thế mà kẻ xấu dấu mặt nào đó phá đám đã gieo cỏ lùng xen vào giữa lúa. Họ đã tỏ ra đầy trách nhiệm khi đến báo cáo tình hình cho chủ, lại còn sẵn sàng bỏ công sức ra để giải quyết sự cố, thế mà trước ‘diễn biến phức tạp’ đó, ông chủ vẫn trả lời ‘tỉnh queo’: “Cứ để cả hai mọc lên cho tới mùa gặt.” Thử hỏi có đáng bực mình, bất mãn không chứ? Biết bao lần và biết bao người đã bức xúc như thế: Tại sao Thiên Chúa là Đấng nhân từ lại để cho sự ác có mặt và hoành hành như thế trên các con cái của Người? Tại sao ác nhân cứ mãi thịnh đạt còn người lành gặp toàn những điều gian nan khốn khó ?
Mời Bạn: Gọi sự ác là mầu nhiệm vì chúng ta sẽ không bao giờ tìm ra lời giải đáp thoả đáng cho vấn nạn sự ác mà chỉ có thể hiểu được ý nghĩa của nó trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Hẳn bạn cũng đang bức xúc vì biết bao đau khổ mà bạn cũng như bao người khác đang hứng chịu? Mời bạn chiêm ngắm Chúa Ki-tô chịu đóng đinh để xác tín vào chiến thắng chung cuộc của Ngài: “Hỡi tử thần, đâu là chiến thắng của ngươi? Hỡi tử thần đâu là nọc độc của ngươi? Tạ ơn Thiên Chúa, vì Người đã cho chúng ta chiến thắng nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta” (1Cr 14,55-57).
Sống Lời Chúa: Cầu nguyện mỗi khi bạn gặp đau khổ: Chúa ơi, con thật tự phụ khi ảo tưởng rằng mình có thể “giải quyết” được vấn đề sự ác. Xin cho con biết cách chiến thắng nó nhờ chiêm ngắm Chúa Ki-tô chịu đóng đinh và cùng vác thập giá với Chúa.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa thì hãy thu vào kho lẫm.”
Cuộc sống trong xã hội và cuộc đời con người luôn bị giằng co giữa sự lành và sự dữ. Có những sức mạnh để xây dựng thì cũng có những sức mạnh tàn phá. Có những bàn tay chữa lành thì cũng có những bàn tay đả thương. Có những tâm hồn yêu chuộng hoà bình thì cũng có những đầu óc luôn nghĩ đến chiến tranh. Như vậy sự lành và sự dữ luôn hiện diện trên thế gian.
Để giải đáp vấn đề khó hiểu này, quan niệm bình dân đã nghĩ ra thuyết ông thiện ông ác. Ông thiện cố gắng gieo những việc lành để làm cho cuộc đời con người hạnh phúc, thì ngược lại ông ác luôn gieo tai giáng họa cho con người.
Bài Tin Mừng hôm nay cũng nêu bật sự hiện diện cùng lúc của sự lành và sự dữ trong cuộc sống, qua hình ảnh cỏ lùng và cây lúa cùng mọc lên trong một thửa ruộng.
Dụ ngôn cỏ lùng cho thấy Thiên Chúa rất kiên nhẫn đối với thế giới tốt xấu lẫn lộn này. Cỏ lùng chắc chắn sẽ được thu gom và quăng vào lửa. Lúa sẽ được gặt và mang về kho. Nhưng chính Thiên Chúa – không phải chúng ta – sẽ quyết định khi nào làm công việc thanh lý này.
Đối với những con người tội lỗi, Thiên Chúa vẫn luôn biểu lộ sự kiên nhẫn và lòng bao dung. Ngài không bao giờ thất vọng về con người. Một con người dầu có tội lỗi vẫn còn chút gì đó lương thiện, một tia sáng leo lắt, một mầm mống sự thiện… Chúa chẳng nỡ dập tắt đi. Ngài sẵn sàng chờ đợi cho dù có phải “chờ cho đến mùa gặt”.
Phải chăng chúng ta cạn nghĩ rằng cuộc sống quá ngắn ngủi nên chúng ta hay có thái độ nóng vội, xét đoán tha nhân cách vội vã, cực đoan? Phải chăng vì con tim chúng ta quá hẹp hòi nên chúng ta ưa kết án người khác cách hẹp hòi, nghiệt ngã? Và phải chăng chúng ta quên rằng tâm hồn mình cũng còn nhiều cỏ lùng cần được “biến đổi gen” thành lúa tốt?
Chỉ mình Thiên Chúa mới có quyền xét xử, và Thiên Chúa thì lại chỉ xét xử vào giai đoạn cuối, khi mùa gặt đã đến.
C/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Dụ ngôn cỏ lùng
(Mt 13,24-30)
1. Dụ ngôn cỏ lùng muốn nói đến Giáo hội ở trần gian lúc nào cũng tồn tại hai hạng người lành – dữ và hai thế lực thiện – ác lẫn lộn. Thái độ của ông chủ trong bài Tin Mừng khi biết trong ruộng lúa của mình có cỏ lùng là cứ để cho lúa và cỏ lùng cùng tồn tại cho đến mùa gặt. Dụ ngôn cho thấy Thiên Chúa luôn yêu thương và kiên nhẫn chờ đợi những người còn yếu đuối, để cho họ được cứu độ.
2. Trong cuộc sống hôm nay, nhiều khi chúng ta nóng vội và bất nhân khi chỉ nghĩ đến lỗi của người khác và mong muốn loại trừ họ. Sẵn sàng làm mất thanh danh, tiếng tốt nơi anh chị em mình bằng những lời chửi bới hay dèm pha… chỉ vì họ không làm theo ý chúng ta.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy kiên nhẫn chờ đợi như ông chủ. Hãy tạo cơ hội cho anh chị em mình làm lại cuộc đời. Nếu họ không trở lại mà sám hối ăn năn thì hậu quả ắt sẽ đến với họ là bị quăng vào lửa không hề tắt… Đồng thời, cần xác tín rằng : ai cũng là kẻ có tội, vì thế, chính bản thân mỗi người hãy khiêm tốn để trở về với Chúa khi còn có thể. Nếu không, số phận của cỏ lùng trong ngày sau hết cũng là số phận của mỗi người chúng ta.
3. Trong khi chờ đợi ngày cuối cùng đó, mỗi người cần có thái độ của ông chủ trong dụ ngôn. Đây cũng chính là thái độ mà Chúa Giêsu muốn dùng để ám chỉ về lòng kiên nhẫn, cảm thông của Thiên Chúa đối với loài người. Theo dụ ngôn, thì chúng ta thấy, cỏ lùng chẳng hề biến thành lúa tốt, và lúa tốt không bao giờ biến thành cỏ lùng; nhưng nơi con người thì khác, không ai bị coi là xấu mãi mãi, và cũng không ai có thể tự phụ cho mình là tốt hoàn hảo. Nơi mỗi con người chắc chắn cũng có những cỏ lùng, tức là những khuyết điểm mà chúng ta phải cố gắng chừa bỏ để trở nên tốt hơn.
Vậy thì bài học ở đây là phải biết chấp nhận thực trạng đó.
4. Trong Hội thánh và nơi mỗi người có một sự pha trộn thánh thiện và tội lỗi, thiện và ác đó là điều không thể tránh được. Hội thánh là thánh thiện tự bản chất, nhưng Hội thánh cũng có những con người yếu đuối và tội lỗi, và chúng ta, mặc dầu đã nhận nhiều ân sủng qua phép Rửa tội cũng có khuynh hướng phạm tội.
Như thế, qua dụ ngôn này, chúng ta đừng có ảo tưởng là có thể có một Hội thánh hoàn hảo ở trên trần gian này, trong đó chỉ toàn những người thánh thiện. Trái lại, kẻ lành người dữ sống chung với nhau. Hội thánh đó tuy có biết bao người tốt lành thì vẫn tồn tại những cá nhân tội lỗi núp bóng Hội thánh. Đó là một sự thanh luyện trường kỳ làm cho Hội thánh ngày càng hoàn thiện hơn cho đến ngày được viên mãn trong Chúa Giêsu quang lâm. Và Thiên Chúa kiên nhẫn chờ đợi cho kẻ dữ ăn năn sám hối để được tha thứ.
5. Bài dụ ngôn lúa tốt và cỏ lùng dạy ta bài học sau đây : mùa gặt, ngày tận thế là thời gian chín mùi để có thể kết án ai là cỏ lùng và tuyên dương ai là lúa tốt thực sự. Sự vội vàng xét đoán người thiện kẻ ác có nguy cơ khiến lúa tốt lại bị coi là cả lùng, cỏ lùng bị nhầm là lúa tốt. Hơn nữa, chính Chúa mới là chủ để đưa ra lời phán quyết chung thẩm. Trước mùa gặt cánh chung ấy, Chúa dạy chúng ta sống nhân từ, nhẫn nại giữa tình trạng lúa tốt xen lẫn cỏ lùng, người tốt kẻ xấu ở chung với nhau, ngay cả trong lòng một hội được gọi là Hội thánh của Ngài. Trong lĩnh vực tự nhiên, lúa tôt vẫn là lúa tốt, cỏ lùng mãi là cỏ lùng; thế nhưng, nơi cánh đồng tâm hồn con người thì không như vậy : người xấu có thể hoán cải trở thành bậc thánh nhân, và coi chừng người đang là tốt đây có thể biến chất mà thành kẻ tội lỗi (5 phút Lời Chúa).
6. Giáo hội là thân thể Đức Kitô. Giáo hội hiện diện trong trần thế như dấu chỉ của lòng kiên nhẫn và khoan dung của Đức Kitô. Sự kiên nhẫn và bao dung ấy được thể hiện qua cuộc sống yêu thương, tôn trọng và tha thứ của người Kitô hữu đối với mọi người, nhất là những người không cùng niềm tin và quan điểm với mình. Qua cuộc sống như thế, người Kitô hữu làm chứng rằng Thiên Chúa là Tình yêu và yêu thương là ơn gọi đích thực của con người.
7. Truyện : Cải tà qui chính.
Piri Thomas có viết một tác phẩm nhan đề “Hãy xuống những con đường tồi tàn này”. Tác phẩm thuật lại việc ông cải tà qui chính từ một người bị kết án tù vì nghiện ma túy và cố tình giết người, cuối cùng đã sám hối để trở thành một tín hữu Kitô gương mẫu.
Một đêm kia, Piri đang nằm trong phòng giam chuẩn bị ngủ. Đột nhiên, anh nghĩ tới tình trạng tệ hại xấu xa mà anh đã gây ra trong đời mình. Anh cảm thấy có một ước muốn mãnh liệt cần phải cầu nguyện. Nhưng anh đang nằm chung với một tù nhân khác tên là Chicô. Nên anh phải đợi cho Chicô ngủ đã, anh mới quì gối trên sàn nhà và cầu nguyện. Anh kể lại rằng :”Tôi bầy tỏ với Chúa những gì có trong tim tôi… Tôi nói với Ngài những điều tôi muốn, những thiếu thốn của tôi, những hy vọng và thất vọng… Tôi cảm thấy dường như có thể khóc được… đó là một điều mà bao nhiêu năm nay tôi không thể làm được”.
Sau khi Piri cầu nguyện xong, một tiếng nói đáp lại :”Amen”. Đó là tiếng của Chicô. Rồi Chicô nói nhỏ với Piri :”Tôi cũng tin Chúa”. Thế là hai người bạn tù dốc cạn quá khứ tội lỗi xấu xa và cùng chia sẻ quyết tâm sám hối trở về. Không biết họ đã tâm sự với nhau bao lâu, nhưng trước khi đi ngủ lại, Piri đã nói :”Chúc Chicô ngủ ngon nhé ! Tôi nghĩ rằng Thiên Chúa luôn luôn ở với chúng ta, chỉ có chúng ta là không ở với Ngài thôi”.