“Hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời”.
(Lc 10,20)
Bài Ðọc I: (Năm I) Br 4, 5-12. 27-29
“Ðấng đã giáng họa trên các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng”.
Trích sách Tiên tri Barúc.
Hỡi dân Thiên Chúa, Israel đáng ghi nhớ, hãy vững lòng. Các ngươi bị bán cho dân ngoại không phải để bị tiêu diệt, nhưng bởi các ngươi đã trêu chọc cơn thịnh nộ Thiên Chúa, nên các ngươi bị trao phó cho quân thù. Vì chưng, các ngươi đã khiêu khích Ðấng đã tạo thành các ngươi, là Thiên Chúa đời đời, các ngươi tế lễ cho ma quỷ, chớ không phải cho Thiên Chúa. Các ngươi đã bỏ quên Thiên Chúa, Ðấng đã nuôi dưỡng các ngươi, các ngươi đã làm phiền lòng vú nuôi các ngươi là Giêrusalem.
Nó đã chứng kiến cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, giáng xuống trên các ngươi, và nói rằng: “Hỡi những kẻ lân cận Sion, hãy nghe đây, vì Thiên Chúa đã đem đến cho ta cơn khóc lóc cả thể: ta đã nhìn thấy dân ta, con trai, con gái bị lưu đày do Ðấng Hằng Hữu trừng trị chúng. Ta đã vui mừng nuôi dưỡng chúng, nhưng ta đã khóc lóc phiền muộn tiễn chúng ra đi. Không một ai hân hoan cùng ta là kẻ goá bụa và âu sầu: tại tội lỗi con cái ta mà ta đã bị nhiều người lìa bỏ, vì chúng đã lánh xa lề luật Thiên Chúa.
“Các con ơi, hãy vững lòng, hãy kêu cầu cùng Chúa: vì Ðấng đã dẫn đưa các con, sẽ nhớ đến các con. Như lòng các con đã làm cho các con lạc đàng xa Thiên Chúa, thì khi ăn năn trở lại, các con sẽ tìm kiếm Người gấp mười lần. Vì Ðấng đã giáng hoạ trên các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng vĩnh cửu cùng với ơn cứu độ”.
Ðáp Ca: Tv 68, 33-35. 36-37
Ðáp: Chúa nghe những người cơ khổ (c. 34a).
Xướng: Các bạn khiêm cung, hãy nhìn coi và hoan hỉ, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những người cơ khổ, và không chê bỏ con dân của Người bị bắt cầm tù. Hãy ngợi khen Chúa, hỡi trời và đất, biển khơi và muôn vật sống động bên trong! – Ðáp.
Xướng: Vì Thiên Chúa sẽ cứu độ Sion. Người sẽ tái thiết thành trì của Giuđa, tại đây người ta cư ngụ và chiếm quyền sở hữu. Con cháu của bầy tôi Chúa sẽ thừa hưởng đất này, và tại đây những người yêu danh Chúa sẽ định cư.
Bài Ðọc I: (Năm II) G 42, 1-3. 5-6. 12-16
“Giờ đây mắt con nhìn thấy Chúa. Bởi đó chính con trách thân con”.
Trích sách ông Gióp.
Ông Gióp thưa lại cùng Chúa rằng: “Con biết Chúa làm nên mọi sự, và không một tư tưởng nào giấu được Chúa. Ai là kẻ mê muội che khuất được ý định của Chúa? Vì thế, con nói bậy về những điều vượt quá sự thông biết của con. Trước kia con nghe tiếng Chúa, còn giờ đây mắt con nhìn thấy Chúa. Bởi đó, chính con trách thân con, và ăn năn sám hối trong bụi tro”.
Sau này Chúa giáng phúc cho ông Gióp nhiều hơn lúc ban đầu. Ông có mười bốn ngàn con chiên, sáu ngàn lạc đà, một ngàn đôi bò và một ngàn lừa cái. Ông còn sinh được bảy trai ba gái. Người con gái thứ nhất ông đặt tên là Nhật, người thứ hai tên Hương, và người thứ ba tên Bình. Trong khắp nước, không tìm thấy thiếu nữ nào xinh đẹp như các con gái của ông Gióp. Thân phụ của các cô cũng chia phần gia tài cho các cô như những anh em trai. Sau đó, ông Gióp còn sống được một trăm bốn mươi năm nữa, và nhìn thấy con cháu đến bốn đời. Khi cao niên đầy tuổi, ông đã qua đời.
Ðáp Ca: Tv 118, 66. 71. 75. 91. 125. 130
Ðáp: Lạy Chúa, xin tỏ cho tôi tớ Chúa thấy long nhan hiền hậu (c. 135a).
Xướng: Xin Chúa dạy con sự thông minh và lương tri, vì con tin cậy vào các chỉ thị của Ngài.
Xướng: Con bị khổ nhục, đó là điều tốt, để cho con học biết thánh chỉ của Ngài.
Xướng: Lạy Chúa, con biết sắc dụ Ngài công minh, và Ngài có lý mà bắt con phải khổ.
Xướng: Theo chỉ dụ Chúa mà vũ trụ luôn luôn tồn tại, vì hết thảy vạn vật đều phải phục vụ Ngài.
Xướng: Con là tôi tớ Chúa, xin Chúa dạy dỗ con, để con hiểu biết những lời Ngài nghiêm huấn.
Xướng: Sự mạc khải lời Ngài soi sáng và dạy bảo những người chưa kinh nghiệm.
Alleluia: Tv 118, 34
Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con hết lòng vâng theo luật đó. – Alleluia.
TIN MỪNG: Lc 10, 17-24
17Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” 18Đức Giêsu bảo các ông: “Thầy đã thấy Xatan như một tia chớp từ trời sa xuống. 19Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”
21Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giêsu hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.
22 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”
23Rồi Đức Giêsu quay lại với các môn đệ và bảo riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! 24Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.”
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
NIỀM VUI THIÊNG LIÊNG
“Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” (Lc 10,20)
Suy niệm: Khi các môn đệ đang hí hửng khoe những thành tích phi thường của họ trong chuyến rao giảng của mình, thì ngay lập tức, Chúa Giê-su hướng họ đến niềm vui cao thượng hơn, thuần khiết và đích thực hơn: “Hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời”. Chúa muốn các môn đệ hiểu rằng thành quả lớn nhất của việc rao giảng không cốt ở việc hơn thua ở đời này, và các ông cũng đừng ảo tưởng tự hào rằng những thành quả ấy là do khả năng riêng của họ. Trái lại, niềm vui đích thực mà Chúa muốn có nơi họ là niềm vui thiêng liêng: vui vì bây giờ được tham gia cùng với Chúa trong sứ mạng loan báo Nước Trời, và mai sau được chung hưởng hạnh phúc với Ngài trên thiên đàng.
Mời Bạn: Như lời thánh Phao-lô quả quyết “quê hương chúng ta ở trên trời” (Pl 3,20), bạn được mời gọi sống ‘niềm vui trên trời’ này trong hành trình môn đệ của mình. Đừng để niềm vui rao giảng của mình phụ thuộc vào kết quả đời này, hoặc tự hào về những kỹ năng, kiến thức của mình, hay thoả mãn trước sự hâm mộ người ta dành cho. Hãy vui vì niềm vui thiêng liêng, một niềm vui hướng về mục đích tối hậu là Nước Trời.
Sống Lời Chúa: Hãy làm việc với tinh thần siêu nhiên, luôn cầu nguyện trong mọi việc để thấy niềm vui thiêng liêng mà Chúa tuôn đổ trong lòng mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con cảm tạ Chúa vì đã chọn con thực thi sứ vụ rao giảng cho Chúa giữa thế gian này. Xin Chúa đổ đầy tâm hồn con niềm vui đích thực của người môn đệ là mở rộng Nước Chúa giữa thế gian này. Amen.
LẶP LẠI LỜI SỨ THẦN
“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” (Lc 1,28)
Suy niệm: Sứ thần Gáp-ri-en khi truyền tin cho Đức Ma-ri-a đã chào Mẹ bằng một lời tán dương ca ngợi đặc biệt: “Mừng vui lên hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” Lời chào này ngày nay chúng ta vẫn đọc lên trong kinh Kính Mừng: “Kính Mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc, Đức Chúa Trời ở cùng Bà.” Như thế, mỗi khi đọc kinh Kính Mừng, chúng ta được diễm phúc lập lại chính lời của sứ thần Gáp-ri-en, đồng thời chúng ta làm sống động lại khung cảnh sứ thần truyền tin cho Đức Ma-ri-a. Chúng ta làm điều này không phải trong tư cách như sứ thần Gáp-ri-en được Thiên Chúa sai đến truyền tin cho Đức Ma-ri-a xưa, nhưng như người con yêu mến Mẹ và dâng lên Mẹ lời kinh thiêng liêng mà Mẹ yêu thích.
Mời Bạn: Việc chúng ta yêu mến dùng lời sứ thần Gáp-ri-en để cầu nguyện với Đức Ma-ri-a là một việc đáng khuyến khích. Chính Đức Ma-ri-a khi hiện ra với các thiếu niên Lu-xi-a, Phan-xi-cô và Gia-xin-ta ở Fatima đã tự xưng mình là Mẹ Rất Thánh Mân Côi. Lúc ấy Đức Ma-ri-a cũng nhắc lại sứ điệp ở Lộ Đức là kêu gọi con cái Mẹ năng lần hạt Mân Côi. Bởi đó, nếu chúng ta yêu mến lần hạt Mân Côi, chúng không chỉ lặp lại lời sứ thần Gáp-ri-en chào kính Mẹ, mà chúng ta còn xác định mình thực sự là người con của Mẹ trong số những người con mà Mẹ đã sinh ra và đón nhận từ dưới chân thập giá của Đức Giê-su Ki-tô.
Sống Lời Chúa: Suy niệm kinh Mân Côi phải là việc không thể thiếu trong đời sống hằng ngày của tôi.
Cầu nguyện: Lạy Mẹ Ma-ri-a, xin giúp chúng con say mê yêu mến kinh Mân Côi, để khi chúng con đến với Mẹ, Mẹ sẽ dẫn chúng con đến với Chúa. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”
Đối với Ki-tô hữu, mối tương quan với Thiên Chúa quyết định cuộc đời của họ có hữu ích hay không. Những thành công ở đời này, dù làm cho quỷ thần phải khuất phục, chưa hẳn đã có giá trị trước mắt của Thiên Chúa, bởi nó có thể được dùng để đánh bóng đương sự, để thu hút vinh quang cho mình. Điều phải đạt đến là qui hướng mọi sự về với Chúa, về sự trên trời. Ngay cả một việc đơn sơ nhất, mặc dù yếu đuối hay bị chia trí bởi trăm công nghìn việc, tay cầm tràng hạt Mân Côi với thiện chí muốn gặp Chúa cũng đã làm nên điều hữu ích rồi.
Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu đã sai nhóm Mười Hai đi rao giảng về Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh tật. Nhưng vì thấy lúa chín đầy đồng, và thợ gặt thì ít, Đức Giêsu lại sai thêm bảy mươi hai môn đệ lên đường. Đây là một số người khá đông mà Đức Giêsu quy tụ được và họ đã được Ngài trao phó nhiệm vụ đi tiền trạm.
Ngày trở về của nhóm Bảy Mươi Hai là một ngày rất vui. Họ thi nhau khoe với Thầy về chuyện họ trừ được quỷ dữ, Họ đã có kinh nghiệm về Tên của Thầy mình. “Nhân danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải lụy phục chúng con”.
Trước niềm vui chiến thắng của nhóm Bảy Mươi Hai, Chúa Giêsu muốn nhắc họ về một niềm vui khác, lớn hơn nhiều. Đó là vui vì tên họ đã được ghi trên trời. Khi Xatan bị tống khỏi trời, thì các môn đệ có chỗ vững vàng ở đó. Phúc cho họ vì được ơn có tên trong sách sự sống. Đây mới là hạnh phúc và niềm vui đích thật.
Giáo Hội hôm nay cần Mười Hai tông đồ, Nhưng cũng rất cần Bảy Mươi Hai môn đệ đi tiền trạm cho Chúa Giêsu. Giáo Hội đang cần những giáo dân được sai đi để xây dựng Nước Thiên Chúa.
Tháng Mân Côi này, xin Mẹ Ma-ri-a dạy chúng ta biết sống tình thân với Chúa như Mẹ từng sống, một mối tình thân mọi lúc, mọi nơi. Xin cho tên chúng ta cuối cùng được ghi trên trời, như Mẹ được bây giờ.
C/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
72 MÔN ĐỆ ĐI THỰC TẬP TRỞ VỀ
1.Sau thời gian thực tập, 72 môn đệ trở về trong hân hoan, kể lại cho Chúa Giêsu nghe những thành công của mình. Qua những thành công này, Chúa muốn nói với các ông: đừng tự mãn vì được thành công, nhưng hãy vui mừng vì tên các ông đã được ghi trên trời. Cũng trong Tin mừng này, Chúa Giêsu đã cảm tạ Thiên Chúa là nguồn mọi ơn lành, đã mạc khải cho những tâm hồn đơn sơ bé mọn biết đón nhận Tin mừng do các môn đệ rao giảng.
2.Tin mừng hôm nay nói đến sự thành công của 72 môn đệ. Thật thế, công việc truyền giáo của các ông đạt được nhiều thành quả: chẳng những lời rao giảng của các ông được đón nhận mà các ông còn thắng được cả quyền lực Satan. Bởi thế, chẳng lạ gì khi các ông trở về với tâm trạng vui mừng và hãnh diện. Sự thành công đó khích lệ các ông vững bước theo Chúa hơn, nhưng cũng có thể đưa các ông đến chỗ tự mãn mà quên rằng tất cả đều có bàn tay Thiên Chúa.
Chúa Giêsu đã nhắc nhở các môn đệ: “Các con chớ vui mừng vì ma quỷ phải khuất phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi ở trên trời”. Tên đã được ghi ở trên trời cũng có nghĩa là đã thuộc vào hàng ngũ Thiên Chúa, nhờ đó được nghe những điều các tiên tri và vua chúa hằng ao ước được nghe mà không được.
3.Sau khi nghe các môn đệ trình thuật với Chúa những thành công của họ, Chúa Giêsu đã thưa với Cha Ngài: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho các bậc khôn ngoan, thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người hèn mọn”. Lời này còn được Chúa trình bày dưới một hình thức khác: “Nếu anh em không đón nhận Nước Thiên Chúa như những trẻ nhỏ thì anh em sẽ không được vào”.
Như vậy người hèn mọn hay bé nhỏ là những người có tinh thần thiện chí, tâm hồn phục thiện, có lý trí không tự kiêu, và có lòng mến đầy khiêm nhường. Một người như thế là một người hạnh phúc, vì xem thấy những điều các tông đồ được xem và nghe biết những điều các tông đồ được nghe. Tức là xem thấy Chúa Giêsu và nghe biết những lời Ngài giảng dạy.
4.Chúa Giêsu muốn chúng ta trở nên nhỏ lại trong tính xấu, để những tính tốt nơi chúng ta được lớn lên nhất là để Chúa Giêsu Thánh Thể được lớn lên mỗi ngày trong chúng ta. Như chúng ta đã biết: “Châm ngôn sống của thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu là tình yêu, yêu Chúa yêu người, với tất cả tấm lòng khiêm cung nhỏ bé như trẻ thơ tin yêu phó thác vào cha mẹ” (x. LMTV, Gương các thánh, tập 2 tr 228). Thật thế, có tâm hồn như trẻ thơ là điều kiện để vào Nước trời, như lời Chúa Giêsu đã khẳng định: “Nếu anh em không trở nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước trời” (Mt 18,3).
Bởi vì, trẻ thơ có các đặc tính: khiêm nhường, nghèo khó, trông cậy, đơn sơ… nhờ những đức tính đáng quý này mà Chúa Giêsu đã đưa trẻ em làm lý tưởng sống cho những ai muốn vào Nước trời. Và thánh nữ Têrêsa Hài Đồng đã sống với tâm hồn trẻ thơ để trở nên thánh thiện, bằng việc yêu mến và phó thác hoàn toàn cho Chúa (Phút lắng đọng).
5.“Các con hãy vui mừng vì tên các con được ghi trên trời” (Lc 10,20)
Sau những thành công trong công tác mục vụ hoặc truyền giáo, thường chúng ta rất vui vì được người ta khen ngợi, vui vì đã phục vụ: điều đó là tâm lý thông thường của con người chúng ta, không có gì đáng trách. Nhưng Chúa Giêsu nhắc chúng ta về một niềm vui lớn lao hơn gấp bội: vui vì được kể là công dân Nước Chúa, vui vì được làm cộng sự viên của Chúa, vui vì hạnh phúc vĩnh viễn mai sau. Đây mới là niềm vui thánh thiện, niềm vui của những con người đã vươn lên tới đỉnh trọn lành.
Vâng, tất cả những niềm vui trần thế đều rất mau qua. Tiền bạc rồi cũng qua, địa vị, chức quyền danh vọng… rồi cũng qua.
Truyện: Cùng đích của con người
Ngày xưa, triết gia Diogène là một người sống rất thanh bạch, cái nhà của ông ở chỉ là một cái thùng rỗng. Ông có kiểu nói làm cho nhiều người phải ngạc nhiên. Một hôm, ông đến giữa chợ thành Athènes dựng một căn lều. Trước cửa lều, ông đặt một tấm bảng trên đó có ghi đậm hàng chữ như sau: “Tại đây có bán sự khôn ngoan”.
Một bậc khoa cử tình cờ đi ngang qua căn lều đọc được lời rao bán, mới cười thầm trong bụng. Muốn biết đàng sau căn lều ấy có những gì. Ông mới sai người đầy tớ cầm tiền đến dò la và mua cho được cái mà người bán gọi là sự khôn ngoan.
Người đầy tớ cầm tiền ra đi làm theo lời căn dặn của chủ, anh đưa cho Diogène 3 hào và nói rằng: chủ của anh muốn có sự khôn ngoan. Cầm lấy 3 hào bỏ vào túi, triết gia Diogène nói với người đầy tớ một cách trang trọng như sau: Anh hãy về đọc lại cho chủ anh nghe câu này: “Trong tất cả mọi sự hãy nghĩ đến cùng đích của mình”.
Vị khoa cử thành Athènes vô cùng thích thú vì lời khôn ngoan này. Ông đã cho viết trước cửa nhà như khuôn vàng thước ngọc để chính ông suy niệm mỗi ngày và tất cả những ai đi qua trước nhà ông đều có thể đọc thấy.