“Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện,
chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng.”
(Lc 8, 17).
Bài Ðọc I: (Năm I) Esd 1, 1-6
“Ai thuộc dân Chúa, hãy lên Giêrusalem và xây cất nhà Chúa”.
Khởi đầu sách Esdra.
Năm thứ nhất triều đại Kyrô vua nước Ba-tư, để ứng nghiệm lời Chúa đã phán bởi miệng Giêrêmia, Chúa giục lòng Kyrô vua nước Ba-tư, và ông truyền công bố bằng lời rao và sắc chỉ trong khắp nước rằng: “Ðây là lệnh của Kyrô vua nước Ba-tư: Chúa là Chúa Trời đã ban cho ta mọi nước trên mặt đất, chính Người truyền dạy ta phải xây cất cho Người một đền thờ ở Giêrusalem trong nước Giuđêa. Ai trong các ngươi thuộc về dân Người? Xin Thiên Chúa của nó ở cùng nó. Nó hãy lên Giêrusalem trong xứ Giuđêa, và xây cất nhà của Chúa là Thiên Chúa Israel, chính Người là Thiên Chúa ngự ở Giêrusalem. Và tất cả những người khác đang cư ngụ bất kỳ nơi nào, thì từ nơi mình ở, hãy giúp họ bằng vàng bạc, của cải và súc vật, đừng kể những gì tình nguyện dâng cho đền thờ Thiên Chúa ở Giêrusalem.
Các trưởng tộc thuộc chi họ Giuđa, Bêngiamin, các tư tế, các thầy Lêvi và mọi người được Chúa thúc giục trong lòng, đều vùng dậy tiến lên, để xây cất đền thờ Chúa ở Giêrusalem. Toàn thể dân chúng sống trong vùng lân cận cũng tiếp tay giúp họ vàng bạc, của cải, súc vật, những đồ quý, không kể những gì họ tự ý dâng cúng.
Ðáp Ca: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6
Ðáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi
Xướng: Khi Chúa đem những người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ; bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan.
Xướng: Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng. Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan.
Xướng: Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận của con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan.
Xướng: Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo; họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa.
Bài Ðọc I: (Năm II) Cn 3, 27-34 {hoặc 27-35}
“Chúa ghê tởm những kẻ lừa dối”.
Trích sách Châm Ngôn.
Hỡi con, con chớ ngăn cấm người có thể làm việc lành; nếu con làm được việc lành, thì chính con hãy làm. Con chớ nói với người bạn của con rằng: “Hãy đi rồi trở lại, mai ta sẽ cho ngươi”, khi con có thể cho ngay.
Con chớ mưu toan gây ác cho bạn hữu của con, khi nó tin tưởng vào con. Con chớ cạnh tranh với người ta cách vô cớ, khi chính người đó không làm điều gì ác cho con. Con chớ ganh tị với người bất chính, và chớ noi theo đường lối của nó. Vì Chúa ghê tởm những kẻ lừa dối, và Chúa ở thân mật với những kẻ đơn sơ. Chúa gửi đến nhà kẻ gian ác sự khó nghèo, còn nhà người công chính sẽ được chúc phúc. Chính Chúa nhạo báng những kẻ gian dối, và ban ơn cho những kẻ hiền lành. [Người khôn ngoan sẽ thừa hưởng vinh quang, nhưng phường ngu xuẩn sẽ chuốc lấy ô nhục.]
Ðáp Ca: Tv 14, 2-3ab. 3cd-4ab. 5
Ðáp: Lạy Chúa, người công chính sẽ cư ngụ trên núi thánh Chúa (c. 1b).
Xướng: Người sống thanh liêm và thực thi công chính, và trong lòng suy nghĩ điều ngay, và lưỡi không bịa lời vu khống.
Xướng: Người không làm ác hại đồng liêu, cũng không làm nhục cho ai lân cận. Người coi rẻ đứa bất nhân, nhưng kính yêu những ai tôn sợ Chúa..
Xướng: Người không xuất tiền đặt nợ thu lời, cũng không ăn hối lộ hại người hiền lương. Người thực thi những điều kể đó, thì muôn đời chẳng có lung lay.
Alleluia: Gc 1, 21
Alleluia, alleluia! – Anh em hãy khiêm nhu nhận lãnh lời giao ước trong lòng; lời đó có thể cứu thoát linh hồn anh em. – Alleluia.
(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! – Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những việc tốt đẹp anh em làm mà tôn vinh Cha của anh em. – Alleluia.)
TIN MỪNG: Lc 8, 16-18
16 “Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.
17 Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng.
18 Vậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe. Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.”
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
TOẢ LAN ÁNH SÁNG
“Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi… nhưng đặt trên đế để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.” (Lc 8,16)
Suy niệm: Ngọn đèn được thắp sáng là để lan toả. Trong nghi thức Thánh tẩy, người đỡ đầu nhận nến được thắp từ nến Phục sinh, trao cho người lãnh nhận bí tích. Cử chỉ này nói lên ánh sáng đức tin được chuyển trao từ người đỡ đầu cho con đỡ đầu của mình. Đây không chỉ là sứ mạng của riêng người đỡ đầu, nhưng là sứ mạng chung của mọi Ki-tô hữu: lan tỏa ánh sáng đức tin cho trần gian. Để có thể toả lan ánh sáng, ngọn đèn đức tin của mỗi người phải được thắp lên và luôn cháy sáng trên hành trình dương thế. Nếu không chính ánh sáng đó sẽ phải lụi tàn: “Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.”
Mời Bạn: Chúng ta đều biết mình phải “toả lan ánh sáng”, nhưng toả lan thế nào, có khi chúng ta không biết phải làm sao. Tin Mừng hôm nay cảnh giác chúng ta: “Vậy hãy để ý cách thức anh em nghe.” Quả thật, lắm khi ngay sau một Thánh lễ, chúng ta không nhớ Lời Chúa vừa nghe dạy chúng ta điều gì. Nếu không nhớ, làm sao bạn thực hành và lan toả Lời Chúa đây? Mời bạn xem xét và điều chỉnh “cách thức bạn nghe Lời Chúa” để Lời ấy khỏi bị lụi tàn.
Sống Lời Chúa: Để khắc sâu Lời Chúa được nghe trong Thánh Lễ, từ tối hôm trước bạn đọc và suy niệm đoạn Tin Mừng của ngày lễ hôm sau; và trong ngày bạn dành ít phút đọc lại và nghiền ngẫm cũng đoạn Tin Mừng ấy.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con Lời Chúa là ánh sáng chỉ đường chúng con đi. Xin cho chúng con luôn nhận thấy vẻ đẹp, sự ngọt ngào khi chúng con đọc, suy niệm và sống theo ánh sáng của Lời Chúa.
SỨ MẠNG PHẢI TỎA SÁNG
“Chẳng ai đốt đèn rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.” (Lc 8,16)
Suy niệm: Đèn được thắp lên để chiếu sáng. Bao lâu không còn chiếu sáng, hoặc chỉ được thắp lên rồi để dưới gầm giường hay lấy hũ che đi, thì đèn mất tác dụng chiếu sáng, nó không còn lý do hiện hữu.
Người môn đệ được Chúa Giê-su trao cho sứ mạng loan báo Tin Mừng cũng giống như những ngọn đèn ở giữa thế gian, phải sáng và có sức tỏa sáng. Sứ mạng ấy không phải là đặc ân cho cá nhân, nhóm hay tổ chức đặc quyền nào, mà là cho tất cả những ai đã lãnh bí tích Thánh tẩy. Ý thức điều đó, các môn đệ không giữ Tin Mừng cho riêng mình, nhưng chia sẻ cho người khác, bao ngọn đèn khác cũng được thắp sáng từ ngọn đèn của người môn đệ.
Mời Bạn: Ngọn nến được thắp sáng trong ngày lãnh nhận bí tích Thánh tẩy tượng trưng cho sứ mạng của bạn. Ngọn nến ấy phải được thắp sáng, càng ngày càng sáng hơn suốt đời bạn, nhờ nỗ lực sống chứng tá cho Tin Mừng. Bao lâu không trở nên và không muốn trở nên chứng tá là bấy lâu bạn đang dập tắt ngọn đèn đang cháy sáng trong mình.
Chia sẻ: Khiêm tốn, bác ái, dấn thân, phục vụ quên mình… là những “ngôn ngữ” sống động và có giá trị của Tin Mừng. Bạn muốn thứ ngôn ngữ nào vang lên trong mình để tỏa sáng ngọn đèn đức tin cho người khác?
Sống Lời Chúa: Thực thi một việc bác ái cụ thể trong ngày sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con ý thức sứ mạng loan báo Tin Mừng cao quý như là lẽ sống của cuộc đời, hầu con thắp lên, làm lan tỏa ngọn đèn sứ mạng ấy cho những người mà chúng con gặp gỡ. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.”
Là chim phải bay bổng, nếu không, không còn là chim; là ánh sáng thì phải toả sáng, nếu không, không còn là ánh sáng. Bởi vì bay bổng là đặc điểm của loài chim cũng như toả sáng là đặc tính của ánh sáng. Chúa Giê-su không lý luận về tính cách vật lý hoặc triết học của ánh sáng, Ngài chỉ mượn hình ảnh đó để nói lên bản chất của các Ki-tô hữu, một khi đã lãnh nhận ánh sáng đức tin thì phải toả sáng đức tin. Cũng như đèn để trên đế không phải để người ta thấy cái đèn mà là để thấy ánh sáng và nhờ đó nhận biết sự vật và đường đi lối lại, cũng thế, đời sống đức tin của các tín hữu giống như ánh sáng: phải minh hoạ cho muôn dân nhận biết được Thiên Chúa là Đấng yêu thương họ và thấy được con đường dẫn đến Thiên Chúa là Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Cứu độ của muôn dân.
Nhiều người hoặc nhiều gia đình Việt Nam chúng ta có những bài thuốc gia truyền thật hay, nhưng là gia truyền nên cũng bí truyền, giữ kín không phổ biến cho ai biết. ‘sống để bụng, chết đem đi’, biến nó thành… thất truyền! Có người miệt mài nghiên cứu nhiều năm để có được phát minh mới mẻ, nhưng chẳng bao giờ đưa phát minh vào ứng dụng cả! Những chuyện như vậy cũng vô lý và vô nghĩa như chuyện “đốt đèn rồi để dưới gầm giường.” Đức Kitô và Lời của Người là ánh sáng cho trần gian. Sẽ thật vô lý và vô nghĩa nếu ta bảo rằng mình ‘có’ ánh sáng này nhưng lại vô tâm cất kỹ cho riêng mình và không buồn chia sẻ cho người khác.
Truyền giáo là bản chất của Hội Thánh, người ki-tô hữu đã được lãnh nhận Lời Cứu độ thì cũng có trách nhiệm làm cho Lời Chúa được tiếp tục loan báo, nhờ đó, cuộc sống của chính chúng ta sẽ được phong phú lên. Ngược lại nếu thiếu trách nhiệm với Lời Chúa, những gì chúng ta đang có và tưởng chừng như không bao giờ mất, rồi sẽ bị lấy đi.
C/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
DỤ NGÔN CÁI ĐÈN
1.Qua hình ảnh chiếc đèn được đặt nơi cao chiếu ánh sáng, Đức Giêsu muốn khuyên tín hữu phải có một cuộc sống gương mẫu để chiếu sáng trước mặt người khác; Đức Giêsu đem Tin mừng đến trần gian, giảng dạy về Nước trời, thành lập Giáo hội. Ngài không muốn những điều trên dành riêng cho một nhóm người nào riêng biệt, nhưng muốn thông ban cho mọi người. Riêng các Kitô hữu, phải sống sao cho người ta nhìn vào mà nhận ra Tin mừng Nước trời. Họ đã được hưởng ánh sáng Tin mừng thì họ đừng giữ cho riêng mình, đừng dập tắt; trái lại, phải tìm cách làm lan toả ánh sáng đó ra cho mọi người chung quanh.
2.Chiếc đèn được đốt lên phải được đặt trên cao để soi sáng cho mọi người trong nhà. Lý do hiện hữu của chiếc đèn là để soi sáng. Cũng thế, lý do hiện hữu của người Kitô hữu là phải tỏa sáng niềm tin của mình. Việc làm chứng cho đức tin trong cuộc sống hằng ngày của những Kitô hữu chúng ta, không phải là một việc làm có tính cách nhiệm ý, nghĩa là muốn hay không tùy ý, mà trái lại đó là một đòi hỏi tất yếu, bao trùm tất cả đời sống Kitô hữu chúng ta.
Chiếc đèn ấy được đốt lên bằng những hành động cụ thể hằng ngày. Thiên Chúa là Đấng chân thật, bởi vì sự chân thật ấy được thể hiện bằng một chuỗi những yêu thương đối với con người. Người Kitô hữu chỉ thực sự là Kitô hữu khi cuộc sống của họ thể hiện chính cuộc sống của Chúa, là yêu thương và phục vụ.
3.“Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường” (Lc 8,18)
Ánh sáng có nhiều tên gọi khác nhau. Ánh sáng mặt trời được gọi là ánh nắng; ánh sáng mặt trăng là ánh trăng; ánh sáng đèn được gọi là ánh đèn… Trong đêm Vọng Phục sinh, khi mọi sự đang chìm trong bóng tối, ngọn nến phục sinh được thắp lên và được khởi xướng: “Ánh sáng Chúa Kitô”. Ánh sáng ấy là chính Chúa Kitô, là Lời Chân lý. Người Kitô hữu đón nhận ánh sáng Phục sinh trong ngày lãnh bí tích Thánh tẩy, được mời gọi giữ cho ánh sáng chân lý ấy toả sáng mãi trong suốt cuộc đời, để những người lân cận cũng nhìn thấy ánh sáng ấy. Nghĩa là, bằng nhiều cách thế, những ai tiếp xúc, “đi vào nhà”, đều nhìn thấy ánh sáng Chúa Kitô đang được ta “đặt trên đế” – trong cuộc sống của mình. Khi ấy, bạn được gọi tên “Ánh sáng cho trần gian” (Mt 13,14) (5 phút mỗi ngày).
4.Quả thật, Lời Chúa luôn có sức chiếu sáng rất mạnh. Chỉ tiếc rằng Lời Chúa rót vào tai một số người giống như dầu châm vào những cây đèn mà chúng không chịu cháy, nên chúng cũng vô ích. Bà Chiara Lubich nói: “Chúng ta phải sống thế nào để cho dù các sách Tin mừng trên thế giới có bị đốt hết đi, thì người ta cũng vẫn có thể nhìn vào cuộc sống chúng ta mà chép lại Tin mừng đúng từng câu, từng chữ”.
Đức Cha Jean Koret, vị Giám mục Tiệp Khắc đã từng phải sống lén lút ở chế độ Tiệp Khắc trước kia, tâm sự rằng: Ngài đã gặp gỡ được nhiều người tốt, lúc ngài phải đi làm việc như một công nhân, hơn là lúc ở trong toà Giám mục. Tiết lộ trên đây của Đức cha Jean Koret, đã phản ánh trung thực điều Chúa Giêsu đã phán: “Có ai đốt đèn rồi đem để ở trong thùng hay dưới gầm giường không?”
5.Tuy nhiên, muốn trở nên đèn sáng để chiếu soi trần gian, người môn đệ phải biết gắn bó đời mình với Đức Giêsu là nguồn Ánh sáng. Luôn biết sẵn sàng để cho Lời Chúa soi chiếu cuộc đời của mình trước, rồi kế đó, người môn đệ sẽ chiếu toả cho anh chị em của mình những giá trị Tin mừng.
Ngày lãnh nhận bí tích Rửa tội, mỗi người đều được đón nhận một cây nến cháy sáng qua lời mời gọi của vị chủ sự: “Hãy nhận lấy ánh sáng Chúa Kitô”. Như thế, chúng ta thuộc về ánh sáng, hay nói đúng hơn, chúng ta là ánh sáng và bổn phận phải chiếu toả ánh sáng cho mọi người chung quanh. Không bao giờ chúng ta được phép chỉ giữ ánh sáng cho riêng mình. Hoặc có khái niệm: “Đèn nhà ai nấy rạng”. Nếu chúng ta có chủ trương ích kỷ, hẳn là một điều vô lý, vì: “Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm giường”.
Chúng ta hãy cầu xin cho mọi Kitô hữu chúng ta, luôn ý thức tầm quan trọng của việc sống niềm tin trong cuộc sống và quyết tâm sống niềm tin ấy, để mỗi người trở thành những ngọn đèn được thắp sáng giữa môi trường mà chúng ta đang sống và cũng để cho cuộc sống của chúng ta đẹp hơn, có ý nghĩa hơn.
Truyện: Ngọn đèn tỏa sáng
Vào buổi chiều nọ, một người lấy từ trong hộp một cây nến nhỏ và leo lên tầng tháp cao. Cây nến hỏi:
– Chúng ta đang đi đâu vậy?
– Đi lên cao hơn để chỉ đường cho tàu bè vào cảng.
– Nhưng tôi bé nhỏ thế này làm sao tàu bè thấy được?
– Chỉ cần ngươi cứ cháy sáng thôi, còn mọi việc để ta lo.
Tới đỉnh tháp, người ấy đặt cây nến vào trong một cái đèn có ghép những tấm kính phản quang. Nhờ đó, mà ánh sáng lan tỏa ra và mọi tàu bè có thể thấy được.