“Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu”.
(Lc 21,33)
Bài Ðọc I: (Năm I) Ðn 7, 2-14
“Kìa có ai như con người ngự trên đám mây”.
Trích sách Tiên tri Ða-ni-en.
Trong một thị kiến ban đêm, tôi nhìn thấy có những ngọn gió từ bốn phương trời, làm dấy động biển cả. Có bốn con thú khổng lồ khác nhau từ biển đi lên. Con thứ nhất giống như con sư tử cái, mang hai cánh chim phượng: tôi nhìn nó mãi cho đến khi hai cánh nó bị nhổ đi, nó cất lên khỏi đất và đứng thẳng hai chân như con người, nó được ban tặng quả tim loài người.
Con thú thứ hai giống như con gấu đứng một bên: trong miệng nó có ba hàng răng và người ta bảo nó rằng: “Mi hãy chỗi dậy ăn cho thật nhiều thịt”. Kế đó, tôi nhìn xem, và đây, con thú thứ ba giống như con beo, trên mình nó có bốn cánh như con chim, và nó có bốn đầu, nó được ban tặng một thứ quyền năng.
Sau đó, trong một thị kiến ban đêm, tôi thấy con thú thứ tư dữ tợn lạ lùng và mạnh mẽ: nó có nanh sắt to lớn, nó đang cắn nuốt nhai xé, và những gì còn sót lại thì nó lấy chân giày đạp; nó khác hẳn những con thú tôi đã trông thấy trước, nó có mười sừng. Tôi nhìn các sừng của nó, thì kìa một cái sừng nhỏ khác mọc lên giữa các sừng kia, ba trong số mười sừng trước bị nhổ ra trước mặt nó: trong chiếc sừng nhỏ có mắt như loài người và có miệng nói những lời trịnh trọng.
Tôi chăm chú nhìn mãi cho đến khi đặt xong các toà, và vị Bô Lão lên ngự trên toà: áo Người trắng như tuyết, tóc trên đầu Người tinh tuyền như lông chiên, toà của Người như ngọn lửa, các bánh xe như lửa cháy. Trước mặt Người có con sông lửa cuộn chảy như thác. Có hằng ngàn kẻ phụng sự Người và muôn muôn vàn kẻ chầu chực Người. Người ngự toà xét xử và các quyển sách đã được mở ra. Tôi nhìn về phía có tiếng ầm ầm từ chiếc sừng ấy phát ra: Tôi thấy con thú đó bị giết, xác nó bị huỷ diệt và bị lửa đốt. Các con thú khác cũng bị tước đoạt hết quyền lực, và thời gian sinh sống của chúng đã được quy định từng thời kỳ này đến thời kỳ kia.
Trong một thị kiến ban đêm, tôi ngắm nhìn, và đây tôi nhìn thấy Con Người đến trong đám mây trên trời, Ngài tiến đến vị Bô Lão, và người ta dẫn Ngài đến trước mặt vị Bô Lão. Vị này ban cho Ngài quyền năng, vinh dự và vương quốc. Tất cả các dân tộc, chi họ, và tiếng nói đều phụng sự Ngài: quyền năng của Ngài là quyền năng vĩnh cửu, không khi nào bị cất mất; vương quốc của Ngài không khi nào bị phá huỷ.
Ðáp Ca: Ðn 3, 75. 76. 77. 78. 79. 80. 81
Ðáp: Hãy ngợi khen và tán tạ Chúa tới muôn đời
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, núi non và các ngọn đồi.
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, cỏ hoa mọc cõi trần ai.
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, những dòng suối nước.
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, biển cả với sông ngòi.
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, cá voi và muôn loài lội nước.
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, hết mọi giống chim trời.
Xướng: Chúc tụng Chúa đi, mọi thú rừng và gia súc, hãy ngợi khen và tán tạ Chúa muôn đời.
Bài Ðọc I: (Năm II) Kh 20, 1-4. 11 – 21, 2
“Những người đã chết phải chịu phán xét theo các việc họ đã làm. Tôi đã thấy Giê-ru-sa-lem mới từ trời xuống”.
Trích sách Khải Huyền của Thánh Gio-an Tông đồ.
Tôi là Gio-an đã thấy một thiên thần từ trời xuống, tay cầm chìa khoá vực thẳm và một dây xiềng rất lớn. Người bắt lấy con rồng, là con rắn thuở xưa, tức là Ma Quỷ và là Sa-tan, rồi trói nó lại một ngàn năm, ném nó xuống vực thẳm, khoá cửa lại, và đóng ấn trên vực thẳm, để nó không còn lừa dối các dân tộc nữa, cho đến khi nào chẵn một ngàn năm, sau đó thả nó ra ít lâu.
Tôi lại thấy có mấy ngai toà, và những vị ngồi trên toà đó cũng được quyền xét xử. Tôi thấy linh hồn của những kẻ đã bị trảm quyết vì đã làm chứng về Ðức Giê-su và vì lời Thiên Chúa, họ là những người không thờ lạy Mãnh thú và hình tượng của nó, không chịu để thích chữ trên trán và trên tay họ. Họ được sống và hiển trị với Ðức Ki-tô một ngàn năm.
Tôi lại thấy một toà lớn trắng tinh và vị đang ngự trên toà ấy, trời đất lẩn trốn khỏi tôn nhan Người, và không còn tìm thấy chỗ nào dành cho chúng nữa. Tôi cũng thấy những kẻ đã chết, lớn cũng như bé, đang đứng trước toà, các quyển sách được mở ra, và một quyển Sách nữa cũng đã mở sẵn, tức là Sách sự sống, những kẻ đã chết phải chịu phán xét theo như các điều ghi chép trong sách, tuỳ các việc họ đã làm. Biển cả liền để cho những người chết ở trong ấy được đi ra; tử thần và địa ngục cũng để cho những kẻ chết ở trong ấy được đi ra: mỗi người phải chịu phán xét theo các việc họ đã làm. Ðịa ngục và tử thần đều bị ném xuống hồ lửa: đó là cái chết thứ hai. Kẻ nào không thấy ghi tên mình trong Sách sự sống, đều bị ném xuống hồ lửa.
Tôi lại thấy trời mới đất mới. Vì trời cũ đất cũ đã qua đi, và biển cũng không còn nữa.
Và tôi là Gioan đã thấy thành thánh Giê-ru-sa-lem mới, tự trời xuống, từ nơi Thiên Chúa, tề chỉnh như tân nương được trang điểm cho tân lang của mình.
Ðáp Ca: Tv 83, 3. 4. 5-6a và 8a
Ðáp: Ðây là nhà tạm của Thiên Chúa ở với loài người (Kh 21, 3b).
Xướng: Linh hồn tôi khát khao và mòn mỏi, mong vào hành lang nhà Thiên Chúa. Tâm thần và thể xác tôi hoan hỉ, tìm đến cùng Thiên Chúa trường sinh.
Xướng: Ðến như chim sẻ còn kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm để làm nơi ấp ủ con mình, cạnh bàn thờ Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa thiên binh, ôi Ðại Vương và Thiên Chúa của con.
Xướng: Ôi Thiên Chúa, phúc đức ai ngụ nơi nhà Chúa: họ sẽ khen ngợi Chúa tới muôn đời. Phúc thay người được Chúa con nâng đỡ. Họ tiến lên ngày càng thêm hăng hái.
Alleluia: Kh 2, 10c
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ngươi hãy giữ lòng trung thành cho đến chết, thì Ta sẽ ban cho ngươi triều thiên sự sống”. – Alleluia.
(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia. Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc. – -Alleluia.)
TIN MỪNG: Lc 21, 29-33
29 Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe một dụ ngôn: “Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác. 30 Khi cây đâm chồi, anh em nhìn thì đủ biết là mùa hè đã đến gần rồi. 31 Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.
32 Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. 33 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
ĐỂ CHO “NƯỚC CHA TRỊ ĐẾN”
“Khi thấy những điều ấy xảy đến, thì [anh em] hãy biết rằng Triều Đại của Thiên Chúa đã đến gần.” (Lc 21,31)
Suy niệm: Vào dịp cuối năm, người ta hay bàn tới những lời được cho là của các ‘nhà tiên tri’ về những diễn biến sắp xảy tới, đặc biệt về ‘ngày tận thế’. Lạ một điều là lời tiên báo về những biến cố ấy càng gây hoang mang lo sợ người ta lại càng tò mò thích nghe. Phúc Âm Lu-ca cho biết “những điều sẽ xảy đến” ấy báo trước ngày tận thế làm “người ta sợ hãi đến hồn xiêu phách lạc” (Lc 21,26). Nhưng đối với những môn đệ của Chúa, những biến cố đó không phải là lý do để kinh hoàng sợ hãi mà là dấu hiệu “Triều đại của Thiên Chúa đã đến gần” và Chúa Ki-tô sẽ trở lại trong vinh quang. Vì thế, họ vui mừng hy vọng, kiên vững sống công chính với tư thế “đứng thẳng và cất cao đầu lên” vì biết mình sắp được cứu chuộc (x. Lc 21,28).
Mời Bạn: Một khi quá đam mê những sự đời này, bạn sẽ sợ phải dứt bỏ chúng. Bạn sẽ càng sợ hãi hơn nữa khi thấy dấu chỉ Triều đại Thiên Chúa sắp đến nếu như bạn đang sống trong tư thế thù địch với Ngài. Ngược lại, khi bạn sống trong tình thân nghĩa thiết với Chúa, là xa lánh tội lỗi, luôn kết hiệp với Ngài, bạn sẽ được bình an và tràn đầy hy vọng khi Ngày của Chúa đến. Hơn nữa, mỗi khi bạn hành động theo Tin Mừng Chúa dạy, bạn đang góp phần làm cho thế giới này được tốt đẹp lên và như thế, Nước Chúa đã bắt đầu hiện diện trên trần gian này rồi.
Sống Lời Chúa: Tôi luôn xác tín sống theo lời thánh Phao-lô: “Phần anh em, hãy làm việc thiện không sờn lòng nản chí” (2Tx 3,13).
Cầu nguyện: Lạy Chúa là Cha chúng con, xin cho Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.”
Các tỉnh Miền Trung thường hứng chịu nhiều trận bão lụt liên tiếp. Đường sá sụt lở, cầu cống, nhà cửa sụp đổ, … Dòng nước lũ vô tình cuốn trôi ra biển bao tài sản được chắt chiu dành dụm bằng mồ hôi nước mắt. “Trời đất sẽ qua đi”. Cơ sở vật chất cho dù kiên cố đến mấy cũng là tạm bợ. Càng mong manh hơn nữa là thân xác con người, rồi cũng sẽ có lúc tan rã và trở về bụi đất. Nếu sống chỉ là để cống hiến đời mình cho những cái chóng qua thì rõ là vô nghĩa và không đáng sống.
Chỉ còn hai ngày nữa là kết thúc một năm phụng vụ. Trong những ngày cuối năm, hôm nay Đức Giê-su đưa ra lời loan báo cánh chung, không phải để ‘‘hù dọa trẻ con’’ mà là để làm mới lại niềm hy vọng vào lời hứa của Thiên Chúa dành cho những ai đặt niềm tin vào Ngài và trung thành với ơn gọi làm Ki-tô hữu.
Sau hai ngàn năm chờ đợi và nỗ lực dựng xây, ngày Đức Giêsu quang lâm đã gần hơn nhiều. Không được để mình nguội lạnh và mất đi thái độ chờ đợi. Nước Thiên Chúa vẫn đến gần hơn mỗi ngày. Không thiếu dấu chỉ để nhận ra Nước Thiên Chúa đang đến. Chúng ta phải thấy có biết bao dấu chỉ tích cực, đầy hy vọng, ngay giữa những khi tưởng như Nước ấy bị xóa sổ, loại trừ. Đừng để mình rơi vào thái độ bi quan, lo âu sợ hãi. Không lo âu sợ hãi, nhưng cũng đừng rơi vào tình trạng thờ ơ lãnh đạm. Trái lại khi chờ đợi ngày đó đến, chúng ta phải cố gắng nỗ lực làm tròn nhiệm vụ quản lý mà Chúa đã trao phó cho, để khi ngày đó đến, chúng được an tâm về phần rỗi của chúng ta.
Cám ơn Chúa đã ban một năm bình yên và tạ ơn Người đã thương cho chúng ta hiện hữu đến giây phút này, bấy nhiêu đã đủ cho lòng chúng ta thanh thoả từ giã năm cũ để bước vào năm Phụng Vụ mới.
C/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
DỤ NGÔN CÂY VẢ
1.Sau khi giải thích cho các môn đệ về những điềm báo trước về việc Đền thờ và thành Giêrusalem bị sụp đổ, Đức Giêsu dùng dụ ngôn cây vả để chứng thực cho điều Ngài vừa dạy. Chúng ta biết mọi sự Chúa dựng nên đều tuân theo một quy luật tự nhiên của nó. Cũng vậy, cây vả đến mùa thì đâm bông nảy lộc, thì đồng thời cứ dấu hiệu đó, người ta biết mùa hè đã đến gần. Như vậy, khi thấy “những điều đó” (các thế lực gian tà lung lay) thì hãy biết triều đại Thiên Chúa sắp đến.
2.Đức Giêsu báo trước trong ngày tận thế, Ngài sẽ trở lại trong vinh quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết. Sẽ có những điềm lạ xảy ra trên trời dưới đất làm mọi người kinh sợ. Dĩ nhiên các môn đệ muốn biết ngày nào việc ấy xảy ra, Nhưng Đức Giêsu không nói rõ mà chỉ đưa ra dụ ngôn về cây vả để báo trước ngày đó.
Những người ở ngoài Bắc chúng ta dễ hiểu điều Đức Giêsu nói đây. Cây cối cứ mùa đâm chồi nảy lộc, đơm hoa kết trái. Nhìn xem cây cối có thể biết thời tiết, hoặc nói đến hình thức cây cối người ta biết ở vào tháng nào, ví dụ:
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa
(Nguyễn Du, truyện Kiều)
Không cần phải có câu “Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi”, ai cũng biết ngay là đã cuối mùa xuân, sắp sang hạ.
3.Để diễn tả chân lý cho người nghe dễ hiểu, người ta thường dùng những ví dụ dựa vào những sự vật, biến cố, công việc trong đời sống thường nhật để giải thích. Ở đây, diễn tả biến cố Chúa đến trong ngày cánh chung, Đức Giêsu dựa vào hình ảnh cây vả cũng như cây khác, để làm nổi bật giáo huấn của Chúa về ngày cánh chung. Bên Thánh địa cứ vào tháng ba, cây vả nảy lộc bất luận trời nóng hay lạnh, hạn hán hay mưa lụt. Cứ thấy cây vả đâm chồi nảy lộc là biết gần đến mùa hè.
Cũng một cách như cây vả là điềm báo mùa hè, thì khi thấy thiên tai xảy ra cũng là điềm báo thành Giêrusalem bị sụp đổ, và do đó cũng là những điềm báo Nước Thiên Chúa đã gần đến, mà Mátthêu (24,32-35) và Marcô (13,28-31) nói về biến cố cánh chung (Lm. Trần Hữu Thành).
4.Một lần nữa, Đức Giêsu khẳng định: “Còn về ngày hay giờ đó, thì dù các thiên sứ trên trời, hay cả Con Người đi nữa, cũng không ai biết được trừ một mình Chúa Cha mà thôi” (Mc 13,32). Đúng vậy, Đức Giêsu với tư cách là Thiên Chúa thì Ngài biết điều đó, nhưng với tư thế là con người nhân loại như chúng ta thì Ngài không biết.
Khi được hỏi bao giờ đến ngày tận thế ? Thánh Augustinô đã trả lời dứt khoát: “Việc này hoàn toàn nằm trong quyền hạn của Thiên Chúa”. Nơi khác, ngài còn nói: “Đức Giêsu không cho biết ngày của ta, để ta luôn cảnh giác chờ đợi Người”.
Chúng ta không biết ngày tận cùng của thế giới, nhưng chúng ta biết chắc chắn ngày ấy phải đến. Đó không phải là tai họa trong chương trình của Thiên Chúa, nhưng đó là ngày mà Thiên Chúa dọn sẵn cho chỗ ở mới, một thế giới mới cho nhân loại.
5.Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tỉnh thức, để đọc được ý nghĩa của từng biến cố cuộc sống. Mỗi biến cố xảy đến là một dấu chỉ mời gọi chúng ta nhận ra sự hiện diện của Chúa: mỗi biến cố xảy đến đều ẩn chứa một tiếng gọi của Ngài. Lời Chúa cũng mời gọi chúng ta hãy biết đón nhận ơn Chúa trong cuộc sống. Nhạy bén với những dấu chỉ hiện tại. Hướng lòng về những chuyện tương lai. Hành động đón chờ phải là hành động của kẻ đứng thẳng và ngẩng cao đầu trong tư thế tỉnh thức chờ đợi để đón nhận ơn Chúa.
Truyện: Dấu chỉ thời đại
Một nhà thám hiểm Tây phương lạc đường giữa sa mạc. Nguồn lương thực và nước uống đã khô cạn. Ông lê từng bước mệt mỏi trong cát nóng. Thỉnh thoảng ông nghe tiếng suối róc rách và thấy trước mặt mình một ốc đảo xanh tươi.
Thế nhưng, với lối suy nghĩ khoa học của người phương Tây, ông ta tự nghĩ rằng: “Đây chỉ là một ảo ảnh. Trong thực tế trước mắt ta làm gì có nước và cây cối”. Nghĩ như vậy, ông lại tuyệt vọng lê bước chân tiếp tục đi.
Không bao lâu sau đó, có hai người du mục tình cờ đi qua lối đó. Họ bắt gặp một cái xác người. Một người trong họ đã thốt lên: “Chỉ còn hai bước nữa là người này đã có thể tới ốc đảo và tha hồ uống nước cũng như thưởng thức những trái ngọt cây lành. Tại sao lại có chuyện thế này ?”
Nhưng người bạn lắc đầu giải thích: “Ông ta là một người Tây phương. Thế giới của chúng ta đầy ánh sáng và mầu nhiệm, nhưng con người lại dùng bàn tay nhỏ bé của mình, để che đậy chúng nên không nhận ra những dấu chỉ của Chúa”.