LỄ THÁNH MONICA
BỔN MẠNG GIỚI HIỀN MẪU
Trong tháng 8, Giáo hội kính nhớ một số vị thánh có người mẹ gương mẫu: thánh Đa Minh ngày 8/8, thánh giáo hoàng Piô X ngày 21/8, vua thánh Louis ngày 25/8, thánh Augustinô ngày 28/8.
– Thánh Đa Minh: Theo tường thuật của Jordan thành Saxony, người chuyên nghiên cứu tiểu sử của Thánh Đa Minh, thì trước khi Đa Minh ra đời, người mẹ hành hương đến Silos, miền bắc nước Tây Ban Nha, bà mơ thấy mình sinh ra một con chó ngậm bó đuốc đang cháy sáng và mang lửa đến khắp thế giới. Trong ngày rửa tội cho em bé, bà mẹ đỡ đầu lại trông thấy trên đầu em có một ngôi sao sáng chiếu tỏa chung quanh. Hôm ấy là Chúa nhật nên em được đặt tên là Domingo (tiếng Tây Ban Nha có nghĩa là Chúa nhật). Còn các tu sĩ Dòng Đa Minh đã chơi chữ bằng cách dùng cụm từ “Domini canis”, có nghĩa là “con chó của Chúa”, thành tên gọi các tu sĩ thuộc Dòng là “Dominicanu”, ngụ ý nói các tu sĩ lo phục vụ Chúa bằng việc thuyết giảng chân lý như đuốc sáng soi đường.
– Thánh Giáo hoàng Piô X, tên thật là Sarto, sau khi được truyền chức giám mục về thăm mẹ, chỉ nhẫn giám mục cho mẹ thấy, người mẹ chỉ nhẫn cưới của mình cho con thấy và nói: “Nếu mẹ không có chiếc nhẫn này, con không có chiếc nhẫn đó”. Câu nói của “bà cố” thật tuyệt vời !
– Vua Thánh Louis nước Pháp thường nhắc đến lời mẹ nói khi xưng tội rước lễ lần đầu: “Mẹ thà thấy con chết trước mặt mẹ còn hơn thấy con phạm tội trọng”.
– Thánh Augustinô: sau một quãng đời xa Chúa, dấn thân vào con đường tội lỗi, đã trở lại với Chúa nhờ lời cầu nguyện và những giọt nước mắt đầy tình yêu của người mẹ, thánh Monica.
Chắc hẳn chúng ta đều biết tiểu sử Thánh Nữ Monica, mẹ Thánh Augustinô. Hôm nay tôi xin trích dẫn một vài đoạn trong cuốn Tự Thuật của Thánh Augustinô viết về mẹ mình.
Thánh Augustinô thuật về một giấc mơ của mẹ Monica như sau: “Rồi trong một giấc mơ bà có một thị kiến. Bà thấy mình đang đứng trên sàn gỗ. Một thanh niên có thể là một thiên thần đến với bà. Bà đang lo lắng cùng cực về tôi… Chàng thanh niên xin bà đừng lo lắng… và cho biết bà ở đâu tôi cũng ở đó. Bà coi lời nói của chàng như một bảo đảm trực tiếp từ Thiên Chúa là ngài đã nghe lời bà cầu xin cho tôi và mọi sự sẽ tốt đẹp… Trong khi đó người phụ nữ đạo đức và trung thành tiếp tục cầu nguyện cho tôi, với nhiều lạc quan hơn, tuy cũng còn nhiều đau khổ và khóc lóc vì cuộc sống của tôi. Và lời cầu của mẹ tôi đã được nhận lời, và một hôm tôi đã đứng tại chỗ bà đứng sau 9 năm phản loạn”.
Khi thấy con đã trở lại cùng Chúa, Mẹ Monica đã nói với con:“Augustin con của mẹ, mẹ không còn thấy thú vị gì khi sống ở trần gian này nữa. Thực ra mẹ không biết còn việc gì phải làm ở trần gian này, cũng không biết tại sao Chúa còn để mẹ ở đây trong khi mọi hi vọng đã thành sự thực. Chỉ một điều làm cho mẹ còn muốn sống lâu hơn là niềm hi vọng thấy con trở thành Kitô hữu thực trước khi mẹ chết. Bây giờ không những Chúa ban ơn cho mẹ mà còn ban hơn nữa là thấy con bỏ gian tà những ham hố trần gian và hiến thân phụng sự ngài. Vậy thì mẹ sống làm gì nữa ?”
Đặc biệt, hôm nay tôi muốn triển khai một điều về người mẹ Monica mà người con Augustinô đã viết như sau: “Một trong những gương mẫu của mẹ tôi là việc mẹ sử dụng lời nói chỉ để mang lại bình an. Mẹ chinh phục mẹ chồng khi không bao giờ nói xấu bà ta, ngay cả khi mẹ luôn bị chỉ trích nhiều, sau này bà mới biết, qua những tin đồn ác ý trong nhóm đầy tớ. Sự kiên nhẫn và miệng lưỡi dịu hiền đã chinh phục bà nội tôi. Qui luật của mẹ tôi là chỉ nói với người khác điều có thể làm cho hai người thù nhau giải hoà, không bao giờ làm cho người ta ghét nhau. Nếu bà nói riêng cho từng người đang tranh cãi, bà chỉ nói những điều tích cực và giúp ích mà người kia đã nói. Ðây là một nhân đức nhỏ. Nhưng kinh nghiệm cho tôi thấy là, hầu hết người ta trong những trường hợp ấy, có lẽ đây là một trong những hậu quả của bản tính con người đã sa ngã, thường có khuynh hướng nói đến những điều xấu xa nhất họ được nghe và còn nói thêm nữa. Không có con đường hoà bình như đã nói, đúng hơn hoà bình là con đường”.
Thời Hi Lạp cổ đại, triết gia Socrates là một người nổi tiếng về sự thông thái khôn ngoan và được nhiều người ngưỡng mộ. Một hôm có một người quen đến nói thì thầm vào tai ông rằng : “Ông có biết chuyện gì mới xảy ra cho ông bạn thân của ông hay không ?”. Socrates liền nói : “Khoan đã. Trước khi nghe ông kể câu chuyện đó, tôi muốn ông cùng với tôi xem xét để sàng lọc ba bước về câu chuyện đó đã”. Người kia hỏi lại: “Xem xét để sàng lọc ư ?”. Socrates đáp : “Đúng vậy. Bước sàng lọc thứ nhất là XÉT VỀ SỰ THẬT: Ông có cam đoan với tôi rằng những gì ông sắp nói ra về ông bạn thân của tôi hoàn toàn chính xác hay không ?”. Người kia trả lời: “Không chắc lắm. Thật ra tôi chỉ được nghe người khác thuật lại mà thôi”. Socrates liền nói: “Được rồi. Bây giờ qua bước sàng lọc thứ hai là XÉT VỀ THIỆN Ý: Điều ông sắp nói ra với tôi có phải là điều tốt đáng biểu dương không ?”. Người kia trả lời: “Không phải điều tốt, mà còn ngược lại !”. Socrates tiếp tục: “Như vậy là ông đang định nói một điều không tốt về người bạn thân của tôi. Nhưng ông lại không chắc điều đó có phải là sự thật hay không. Bây giờ là bước sàng lọc cuối cùng là XÉT VỀ ÍCH LỢI: Câu chuyện ông sắp nói với tôi có mang lại lợi ích gì cho tôi không ?” Người kia đáp: “Không. Thực sự là không !”. Bấy giờ Socrates mới ôn tồn kết luận như sau : “Vậy thì những điều ông muốn nói với tôi không phải là sự thật, không phải là điều tốt đáng biểu dương, và cũng chẳng đem lại lợi ích gì cho tôi. Thế thì ông nói nó ra với tôi làm chi?”.
Thánh Augustinô đã viết: “Một trong những gương mẫu của mẹ tôi là việc mẹ sử dụng lời nói chỉ để mang lại bình an… Qui luật của mẹ tôi là chỉ nói với người khác điều có thể làm cho hai người thù nhau giải hoà, không bao giờ làm cho người ta ghét nhau”.
Lạy Thánh Monica, xin cầu cho chúng con !