“Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm,
còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu”.
Bài Ðọc I: (Năm I) Hc 35, 1-15 (Gr 1-12)
“Chuyên giữ các điều răn là dâng của lễ hy tế cứu độ”.
Trích sách Huấn Ca.
Ai tuân giữ lề luật, là dâng nhiều lễ vật. Chuyên giữ các điều răn và xa lánh mọi điều gian ác, là dâng lễ hy tế cứu độ.
Hãy dâng của lễ xin ơn tha thứ cho những bất công, hãy cầu nguyện xin ơn tha tội, và hãy xa lánh những điều gian tà.
Ai thực thi bác ái, là hiến dâng của lễ hoàn hảo; ai làm phúc bố thí, là dâng của lễ hy tế.
Ðiều làm đẹp lòng Chúa là xa lánh gian ác. Lánh xa bất công là dâng của lễ đền tội.
Ngươi đừng đến trước mặt Chúa với bàn tay không; vì tất cả những điều đó là do mệnh lệnh của Thiên Chúa. Của lễ người công chính làm cho bàn thờ nên phong phú, và hương thơm êm dịu của nó bay lên trước dung nhan Ðấng Tối Cao. Lễ vật hiến tế của người công chính đã được chấp nhận, và Chúa sẽ không quên kẻ ấy. Ngươi hãy tôn vinh Thiên Chúa với tâm hồn quảng đại, và đừng rút bớt lại của lễ đầu mùa do công lao tay ngươi làm ra.
Mỗi lần ngươi dâng của lễ, nét mặt ngươi hãy vui tươi, và hãy hân hoan thánh hiến một phần mười của ngươi dâng. Ngươi hãy dâng lên Ðấng Tối Cao tuỳ theo như Người đã ban cho ngươi, và hãy dâng với tâm hồn quảng đại theo sự ngươi đang có trong tay, vì Chúa là Ðấng thưởng công và sẽ trả lại cho ngươi gấp bảy lần. Ngươi chớ dâng những lễ vật hèn kém, vì Người sẽ không nhận của lễ như vậy đâu, ngươi cũng đừng trông gì nơi những của lễ bất chính, vì Chúa là Ðấng xét xử, Người không thiên vị ai đâu.
BÀI ÐỌC I: (Năm II) 1 Pr 1, 10-16
“Các ngài tuyên báo các ân sủng dành cho anh em, vậy anh em hãy ăn ở tiết độ và hoàn toàn hy vọng”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, chính ơn cứu rỗi này mà các tiên tri đã nghiên cứu và tìm hiểu, khi các ngài tiên báo về ân sủng dành cho anh em: các ngài đã tìm xem coi trong thời gian nào hoặc hoàn cảnh nào, Thần Trí của Ðức Kitô chỉ cho các ngài biết: phải tiên báo những khổ nạn và những vinh quang kế tiếp dành cho Ðức Kitô. Các ngài được mạc khải cho biết rằng các ngài không phải phục vụ chính mình, mà là cho anh em trong những gì đã được loan truyền cho anh em hiện nay, do những kẻ rao giảng Tin Mừng với sự trợ giúp của Thánh Thần từ trời được sai xuống, Ðấng mà các thiên thần cũng ước ao nghiêng mình chiêm bái.
Vì thế, lòng trí anh em hãy tỉnh thức, hãy sống tiết độ, và hoàn toàn hy vọng vào ân sủng sẽ ban cho anh em, trong sự mạc khải Ðức Giêsu Kitô. Anh em hãy sống như những người con biết vâng phục, đừng chạy theo những đam mê lúc trước là thời kỳ anh em còn mê muội; một hãy noi gương Ðấng Thánh đã kêu gọi anh em; và chính anh em hãy ăn ở thánh thiện trong đời sống, Vì có lời Kinh Thánh chép: “Hãy sống thánh thiện, vì Ta là Ðấng Thánh”.
Ðó là lời Chúa.
ÐÁP CA: Tv 97, 1. 2-3ab. 3c-4
Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người (c. 2a).
Xướng: Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người.
Xướng: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công minh, Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành, để sủng ái nhà Israel.
Xướng: Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca.
Tin mừng: Mc 10, 28-31
28 Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy ?”
Chúa Giêsu trả lời rằng: 29 “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, 30 mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu.
31 Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
VÌ THẦY VÀ VÌ TIN MỪNG
“Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.” (Mc 10,28)
Suy niệm: Chàng trai trẻ sa sầm nét mặt, buồn rầu bỏ đi, vì anh “có nhiều của cải” (Mc 10,22). Còn các môn đệ vẫn ở lại đó, bên Thầy, nhưng lòng ngổn ngang trăm mối: Cái mất thì thấy ngay trước mắt, còn cái được thì được gì đây? Câu trả lời của Thầy không chỉ dành cho các ông, nhưng còn cho tất cả những ai chấp nhận từ bỏ mọi sự vì Ngài và Tin Mừng của Ngài. Vẫn còn đó nhà cửa, ruộng đất, chị em, mẹ, con, nhưng gấp trăm, không theo nghĩa sở hữu cá nhân chật hẹp, hay tương quan bà con họ hàng thông thường, để vươn lên tầm tương quan của người công dân Nước Trời, tương quan yêu thương, hiệp thông, quan tâm, chia sẻ, khi mọi người thật sự là anh chị em, người thân của mình. Tuy nhiên, điều được trên hết là sự sống vĩnh cửu ở đời sau, không gì ở đời này có thể so sánh được.
Mời Bạn: Hôm nay cũng vậy, bạn sẽ mất rất nhiều khi theo Ngài. Mất thời giờ đọc Lời Chúa, cầu nguyện mỗi tối, dâng lễ Chúa nhật, thực thi tông đồ giáo dân; mất ý riêng để vâng lời bề trên, ý Chúa; mất những món tiền “dễ bỏ túi” để sống đức công bằng; mất thú vui xác thịt để sống đức khiết tịnh… Những gì bạn được sẽ lớn gấp trăm, cùng với hạnh phúc vĩnh cửu của Nước Trời.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tôi sẽ chọn mất nhiều những gì thuộc hạ giới để được gấp trăm theo thượng giới, vì tôi tin vào lời hứa của Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa buồn khi nhìn người thanh niên bỏ đi. Nhưng Chúa được an ủi khi vẫn còn đó các môn đệ bên cạnh mình. Xin cho con cũng luôn bên cạnh Chúa, sẵn lòng đánh đổi bao điều quý giá cuộc đời để có thể trọn đời là môn đệ Ngài. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Mỗi giây phút sống, chúng ta đều phải chọn lựa, từ những điều quan trọng cho cả đời, cho đến những việc nhỏ nhặt thoáng qua, tất cả đều phải trải qua sự chọn lựa.
Khi chọn lựa, mỗi người đều cho điều mình chọn là giá trị hơn những điều khác. Giá trị hơn hay kém, lại thường tùy thuộc vào nhận thức, vào khả năng của mỗi người. Con người giới hạn, nên những điều chúng ta chọn lựa nhiều khi cũng không có giá trị trường tồn. Vậy phải làm sao để chúng ta biết lựa chọn những điều giúp chúng ta đạt được giá trị vĩnh cửu?
“Phải từ bỏ, coi nhẹ những điều gắn chặt với con người chúng ta, nhưng có thể cản ngăn chúng ta theo Chúa và Tin Mừng Chúa Giêsu, như: nhà cửa, cha mẹ, anh chị em, ruộng đất”. Những điều này, chúng ta cần, nhưng chỉ có giá trị cho đời trăm năm. Để được sự sống vĩnh cửu, chúng ta phải chọn lựa Chúa Giêsu và Tin Mừng thôi. Dù từ bỏ có đau đớn, nhưng thật đáng giá. Mất cái chóng qua để được gia tài vĩnh cửu, được sống đời đời, thì ai lại không đổi! Tuy nhiên chúng ta lại là những người không chịu đổi. Chúng ta cứ khư khư giữ lấy những gì thuộc đời này.
Cơn cám dỗ của thời nay là người ta mất ý thức về giá trị linh thánh, chỉ còn là “duy vật”. Người Kitô hữu tin vào sự sống đời đời, nhưng lại sống “duy vật” trong từng ngày. Khi chúng ta lấy lý do: bận quá, không dự lễ được, phải lo chuyện này chuyện khác, nên không tham dự các sinh hoạt của giáo xứ được. Vậy thì những người tham gia sinh hoạt toàn là những người thừa giờ, dư của sao? Cha mẹ bận rộn với công việc lo cơm áo cho con cái. Không còn giờ lưu tâm đến đời sống đức tin của con, không còn giờ thực hành việc lành đạo đức, chẳng phải là những người cha mẹ nêu gương “duy vật” cho con cái noi theo đó sao?
Vì sự sống đời đời của chúngta mà Chúa hy sinh mạng sống. Còn chúng ta lại vì sự sống đời này mà hy sinh “sự sống đời sau”. Thật sai lầm. Xin Chúa cho chúng ta biết vì Chúa và vì Tin Mừng mà từ bỏ những gì không cần thiết.
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
TÂM HỒN BÉ MỌN
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Ba Tuần 8 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa an bài cho mọi việc ở trần gian luôn diễn tiến trong hòa bình trật tự, để tất cả chúng ta được nhờ, và Hội Thánh được an vui thờ phượng Chúa.
Tâm hồn bé mọn dễ nhận ra mọi việc diễn tiến trong hòa bình trật tự, nhất là, trong những hoàn cảnh chẳng còn muốn sống nữa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Gióp cho thấy: Nếu toàn bộ Sách Thánh là một bản trường ca mừng sự sống, thì thật là ngạc nhiên, khi ông Gióp lại ca ngợi cái chết, đây quả là điều gây vấp phạm: nếu một Kitô hữu ca mừng âm phủ như vậy: Họ là những người mong chết mà không được, tìm cái chết hơn cả tìm kho báu. Họ phấn khởi mừng vui, hân hoan vì tìm thấy phần mộ. Bánh tôi ăn chỉ là tiếng nức nở, tiếng tôi gào thét tựa nước lũ ngập tràn. Những gì khiến tôi kinh hoàng sợ hãi nay đã xảy đến rồi. Những gì khiến tôi rụng rời khiếp sợ nay ập xuống trên tôi. Chẳng lẽ hư không lại là nguồn trợ lực giúp tôi chờ đợi, hay khôn ngoan tài giỏi đã bỏ tôi mà trốn mất rồi?
Tâm hồn bé mọn dễ nhận ra mọi việc diễn tiến trong hòa bình trật tự, vì xác tín rằng: Chúa biết hết mọi sự, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh nói: Con xin xưng ra điều con biết về con, và cũng xin xưng cả điều con không biết về con. Vì điều con biết về con, con chỉ biết được nhờ Chúa soi sáng mà thôi; còn điều con không biết về con, thì con vẫn chẳng biết, cho đến khi, sự tối tăm của con trở thành ánh sáng chính ngọ trước nhan thánh Chúa. Lạy Chúa, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ. Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa. Đi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài, lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan?
Tâm hồn bé mọn dễ nhận ra mọi việc diễn tiến trong hòa bình trật tự, vì tin chắc rằng: Chúa quan phòng mọi sự thật tốt đẹp, theo Chúa trong đau khổ, ắt sẽ được ở với Chúa trong vinh quang, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Phêrô nói: Thần Khí Đức Kitô ở nơi các ngôn sứ, đã báo trước những đau khổ dành cho Đức Kitô, và vinh quang đến sau những đau khổ đó, nên các ngài đã tìm hiểu xem Thần Khí muốn cho thấy việc đó xảy ra vào thời nào, trong hoàn cảnh nào. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 97, vịnh gia đã kêu gọi ca mừng chiến thắng của Chúa: Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ. Toàn cõi đất này đã xem thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu, mừng vui lên, reo hò đàn hát. Hát lên mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công. Người chiến thắng nhờ bàn tay hùng mạnh, nhờ cánh tay chí thánh của Người.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con, hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau. Những tâm hồn bé mọn là những tâm hồn luôn đặt trọn niềm tin tưởng phó thác nơi Chúa. Họ đón nhận tất cả những gì Chúa gửi đến với niềm xác tín: Chúa dò xét và Chúa biết rõ điều gì tốt nhất, Chúa cho phép xảy ra, thì Chúa có cách để rút ra từ những sự dữ: những gì tốt đẹp nhất cho chúng ta. Chúa không để ta phải thất vọng bao giờ, kiên trì nhẫn nại bước theo Chúa, Chúa sẽ dẫn chúng ta đến những bến bờ, mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ tới. Càng trở nên nghèo khó, càng khoét rỗng chính mình, Chúa sẽ càng đổ đầy chính Người cho chúng ta, khi đó, chúng ta sẽ nhìn mọi người mọi việc theo cái nhìn của Chúa, chúng ta sẽ nhận ra: Mọi việc ở trần gian luôn diễn tiến trong hòa bình trật tự mà Chúa đã an bài. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
Theo Chúa con được gì?
Tin Mừng hôm nay ghi lại lời Thánh Phêrô thưa với Chúa Giêsu: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy! Vậy, chúng con sẽ được gì?” Thánh Phêrô hỏi như thế vì ở đoạn Tin mừng trước đó (Mc 10,23-27) nói về chàng thanh niên giàu có buồn rầu bỏ đi, không theo Chúa nữa, vì anh luyến tiếc của cải.
Thánh Phêrô là người rất thực tế, câu hỏi của ngài có vẻ bộc trực, sòng phẳng, theo Chúa phải được một cái gì đó. Chúa Giêsu chẳng những không trách mắng Phêrô, trái lại Ngài bảo đảm rằng:“Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau”.
Khác với những sự từ bỏ của người đời: bỏ chơi bời để có thời giờ học hành, bỏ công việc để hiện diện bên người thân, bỏ rượu chè để gia đình hạnh phúc… Sự từ bỏ của người theo Chúa còn cao cả vượt trên những giá trị căn bản đó. Trong câu trả lời của Chúa Giêsu có hai hành động rõ rệt: “bỏ” và “được”, theo thứ tự nhất định: phải bỏ thì mới nhận được. Căn nguyên của sự từ bỏ đó là: “vì Thầy và vì Tin mừng”.
Chúng ta khó mà hiểu nội dung đoạn Tin Mừng này nếu tách ra khỏi bối cảnh của nó. Tác giả Máccô là môn đệ của Thánh Phêrô, ông theo Thánh Phêrô giảng đạo tại Rôma, lúc đó đế quốc Rôma chưa tòng giáo. Vì thế, có một khó khăn rất lớn cho những ai muốn theo Kitô giáo, là họ bị chính gia đình chống đối, khiến phải bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất. Đó là sự từ bỏ thực sự, quyết liệt, dứt khoát. Do vậy, các tác giả Tin Mừng muốn khích lệ họ rằng: là Kitô hữu thì được “gấp trăm”, ngay ở đời này, vì được nhập vào gia đình mới là Hội thánh và nhận lãnh những của cải mới là muôn vàn ân Thánh (x. Mc 3,31-35).
Đối với chúng ta ngày hôm nay tin theo Chúa, ít có ai phải bỏ nhà cửa, anh chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất như các Kitô hữu ở Rôma hồi xưa. Tuy nhiên, vì Chúa và vì Tin Mừng, chúng ta có dám tự nguyện “bỏ” gia đình thân yêu để dâng mình phụng sự Chúa? Vì Chúa và vì Tin Mừng, chúng ta có dám tự nguyện “bỏ” đường tội lỗi để sống tốt lành hơn? Vì Chúa và vì Tin Mừng, chúng ta có dám tự nguyện “bỏ” của cải tài sản, không ăn chơi hưởng thụ mà để giúp đỡ người đói nghèo thiếu thốn? Chỉ khi chấp nhận “bỏ” như thế ta mới được “gấp trăm”: ơn bình an, sự sống đời đời. Hằng ngày chúng ta vẫn được no đầy ân Thánh Chúa qua các Bí tích, qua các ân xá của Hội Thánh. Đấy chẳng phải là được “gấp trăm” đó sao?
Dĩ nhiên theo Chúa được gấp trăm không có nghĩa là chúng ta không còn gặp phải sự bắt bớ ở đời này nữa.
Vâng, đi theo Chúa chúng ta không đi con đường nào khác ngoài con con đường Chúa đã đi qua: con đường từ bỏ, vị tha, và chấp nhận bị ngược đãi … Dám sống như thế chắc chắn chúng ta sẽ được sự sống đời đời.
E/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Phần thưởng cho môn đệ
1 Sau khi người thanh niên giầu có bỏ Chúa mà đi, Phêrô liền hỏi Đức Giêsu : chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, chúng con sẽ được lại gì ? Chúa đáp : Thầy bảo thật, ai bỏ cửa nhà, cha mẹ, con cái, ruộng vườn vì Thầy và vì Phúc âm, thì ngay ở đời này sẽ được lại gấp trăm cùng với các cơn bắt bớ, và ngày sau sẽ được sống đời đời, vì ai theo Thầy sẽ lật ngược được mọi giá trị ở đời : Ai bỏ đi thì được lại, ai ở sau thì trở nên trước.
2. Khi nói tới hai chữ “từ bỏ” tức là không còn hoặc mất đi một cái gì đó mà trước đây mình đã có hay đã sở hữu. Tâm lý con người thường không chịu thua thiệt, luôn luôn đòi hỏi sự cân xứng, hoặc “có qua có lại mới toại lòng nhau”. Thánh Phêrô đã hỏi Chúa thay cho chúng ta : Từ bỏ mọi sự, theo Ngài chúng con sẽ được gì ?
Nhìn chung khi làm bất cứ việc gì có thể là tốt, có thể là xấu thì điều đầu tiên mà ai cũng nhắm đến, đó là phải có lời, có lợi.
Sau khi đưa ra một loạt những việc từ bỏ : cha mẹ, anh em, ruộng vườn, nhà cửa… Đức Giêsu khẳng định sẽ trọng thưởng gấp trăm ngay ở đời này cùng với sự ngược đãi, nhất là được sự sống đời đời mai ngày.
3. Trả lời câu hỏi của Phêrô, Đức Giêsu hứa ban gấp trăm ngay ở đời này và đời sau được hưởng sự sống đời đời. Kiểu nói “gấp trăm ở đời này” cần được hiểu theo nghĩa phẩm chất hơn là theo nghĩa số lượng : từ bỏ cha mẹ không có nghĩa là để được một trăm cha mẹ ngay ở đời này, nhưng là để được điều quí giá hơn cha mẹ, đó là cộng đoàn anh em sống hiệp nhất với nhau trong đức tin.
Nếu hiểu theo nghĩa đen, thì việc bỏ cha mẹ, anh em, chị em hay con cái, hoặc nhà cửa và ruộng đất mà theo Chúa xem ra không bình thường, thậm chí còn mất tính nhân bản, hay đi ngược lại với nền giao dục gia đình nữa. Thực ra, phải hiểu là Đức Giêsu mời gọi chúng ta luôn biết chọn Chúa làm ưu tiên số một, những điều khác là thứ yếu. Những gì ở đời này chỉ là tạm bợ, chóng qua, chỉ có Chúa mới là vĩnh cửu. Đức Giêsu không muốn chúng ta quá bám víu vào vật chất, tiền bạc để rồi khước từ Nước Thiên Chúa.
4. Đừng bắt cá hai tay (tục ngữ).
Có nghĩa là đừng tham lam , hai tay bắt hai con cá, như thế chẳng bắt được gì. Về vấn đề này, Đức Giêsu đã nhiều lần cảnh cáo trong suốt thời gian rao giảng Tin Mừng :”Các ngươi không thể phục vụ Thiên Chúa và tiền tài cùng một lúc (x. Lc 16,13). Người giầu có thể đi đến chỗ không cần Thiên Chúa nữa. Họ từ từ đóng cửa con tin và không còn thấy anh em của mình đang đau khổ bên cạnh mình (Lc 16,19-31). Sự giầu sang bóp nghẹt Lời Chúa (x. Mt 13,22).
Truyện : Con lừa trước sự lựa chọn.
Ông viện trưởng đại học Paris ở thế kỷ 14 đã làm một thí nghệm như sau : ông để cho một con lừa nhịn đói, nhịn khát trong mấy ngày. Sau đó, ông đưa nó đến sân ăn, ông đặt nó giữa một thùng nước và một bó cỏ non. Lừa ta tuy đói lắm nhưng hễ nhìn đống cỏ này lại ngó thùng nước kia, nó lưỡng lự giữa nước và cỏ, để rồi cuối cùng kiệt sức mà chết.
Cuộc sống không ngừng đòi hỏi chúng ta phải lựa chọn và chọn lúc nào cũng đòi hỏi hy sinh. Kẻ bắt cá hai tay vẫn luôn luôn là người thua thiệt nhiều nhất. Hãy nhớ lại Lời Chúa đã phán:”Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ kia. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được” (Mt 6,24).
5. Kẻ sau hết sẽ nên trước hết…
Đức Giêsu nói :”Kẻ đứng đầu sẽ nên sau chót, và kẻ sau chót sẽ lên hàng đầu”. Trước hết phải hiểu sự ám chỉ về dân Do thái tự phụ là những người biết Thiên Chúa trước, nhưng rồi chính họ lại tự đánh mất cơ hội nhận ra Tin Mừng nơi Người.
Ngoài ra, câu nói này, Đức Giêsu muốn chúng ta đừng bao giờ ỷ lại, hay chểnh mảng trong nhiệm vụ, nhưng phải luôn hy sinh cố gắng và kiên trì trên bước đường theo Chúa. Ở đời tốt xấu trở như bàn tay. Có khi trước đây họ là người tội lỗi xấu xa, nhưng giờ họ lại ăn năn hối lỗi và có đời sống đạo đức tốt lành. Trái lại, có những người trước đây là tốt lành thánh thiện, nhưng giờ họ lại bê tha, tội lỗi, xấu xa.
5. Truyện : Hoàng tử và thanh kiếm.
Vua Charles một lần kêu hoàng tử và cho hoàng tử được chọn. Trên bàn vua đặt một thanh kiếm và một vương miện (triều thiên). Vua hỏi :
– Con chọn cái nào ?
Ngần ngừ một lúc hoàng tử cầm lấy thanh kiếm.
Vua cha hỏi :
– Sao con lại chọn thanh kiếm ?
Hoàng tử cầm thanh kiếm chỉ vào vương miện đáp :
– Nhờ thanh kiếm này, con sẽ được vương miện kia.