TIN MỪNG: Ga 19, 25-34
25 Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la
26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà.”
27 Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
28 Sau đó, Đức Giê-su biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: “Tôi khát!”
29 Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người.
30 Nhắp xong, Đức Giê-su nói: “Thế là đã hoàn tất!” Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.
31 Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày sa-bát, mà ngày sa-bát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Phi-la-tô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống.
32 Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giê-su.
33 Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người.
34 Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
SINH CON DƯỚI CHÂN THẬP GIÁ
Đứng gần Thập Giá Đức Giê-su, có Thân Mẫu Người… khi thấy Thân Mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với Thân Mẫu: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là Mẹ của anh.” Kể từ đó, người môn đệ rước Bà về nhà mình. (Ga 19,25-27)
Suy niệm: Đức Ma-ri-a là người được nhắc đến đầu tiên đứng gần thánh giá Chúa, hiệp thông với Chúa Giê-su trong của lễ hiến tế. Đời Mẹ gắn liền với mầu nhiệm Con của Mẹ: vất vưởng ở Bê-lem, lao đao trong những ngày trốn sang Ai Cập, sợ hãi âu lo khi trở về Na-da-rét, cùng vất vả với Con trong những năm rao giảng, đau khổ tột cùng khi con bị treo trên Thập Giá. Mẹ đã cộng tác cách đặc biệt vào công trình của Đấng Cứu Thế, nhờ vâng phục, nhờ đức Tin, đức Cậy và đức Ái nồng nhiệt. Bởi vậy trên bình diện ân sủng, Đức Ma-ri-a thật sự là Mẹ của chúng ta “Này là Mẹ con”, “Đây là con Mẹ” … Với những lời cuối cùng đầy cảm động từ trên thập giá này, Đức Giê-su đã mạc khải cho Đức Ma-ri-a tuyệt đỉnh của thiên chức làm Mẹ: Mẹ Giáo Hội, Mẹ của các Ki-tô hữu.
Mời Bạn: Ước chi bạn cũng như hết mọi người khám phá ra lời mời gọi, hãy đón nhận Đức Ma-ri-a làm Mẹ của đời mình, và sống trọn vẹn tình hiếu thảo.
Sống Lời Chúa: Bạn tập thói quen lần chuỗi Mân Côi hằng ngày, để cùng Mẹ Ma-ri-a sống mầu nhiệm của Chúa Giê-su, và để bạn gặp được chính Đức Giê-su Ki-tô.
Cầu nguyện: Lạy Mẹ Ma-ri-a, xin Mẹ giúp chúng con thêm lòng Tin, Cậy, Mến, để chúng con trung tín với Chúa cho đến cùng, trong ơn gọi làm con Chúa và con Hội Thánh, giữa bao thử thách của đời thường hôm nay.
B/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
ĐỨC MARIA – MẸ HỘI THÁNH
Một nhà văn kể lại rằng, trong cuộc chiến tranh trước đây, nhiều người chạy loạn, phải ẩn náu trong một trường học. Một hôm người ta ngửi thấy mùi hôi nồng nặc, họ sục sạo và phát hiện ra một người đàn bà ngồi ở một góc phòng đang ôm xác đứa con ba tuổi của bà. Người ta giằng lấy xác đứa trẻ đem đi chôn, nhưng bà mẹ gào lên: nó chết thì chết nhưng nó là con tôi, hãy trả lại con cho tôi.
Đây có thể coi là hình ảnh đại diện cho tình mẫu tử, bà mẹ Việt Nam thương con vô cùng. Từ hình ảnh này, ta nhìn lên Đức Maria, Mẹ của Hội Thánh, Mẹ của mỗi người chúng ta. Mẹ đã đứng dưới chân Thánh giá thông phần trọn vẹn vào công cuộc cứu độ nhân loại với Chúa Giêsu, Con Mẹ. Mẹ cũng mang tâm tình như bà mẹ Việt Nam thương con, và còn hơn thế nữa, Mẹ Maria là mẫu gương cho mọi tình mẫu tử. Mẹ chấp nhận bao cái nhìn, cùng những lời khinh bạc người ta đổ lên đầu con mình. Bởi dù sao chăng nữa, người con Giêsu đã được Mẹ sinh thành dưỡng dục, và cho dù người ta có chống đối có đóng đinh như tội nhân thì Giêsu vẫn là con chí ái của Mẹ.
Tuy nhiên, ta không chỉ dừng lại ở tình cảm tự nhiên ấy, dù đấy là tình cảm đáng trân trọng và quý mến. Nhưng ta hãy nhìn lên Mẹ như ánh sao đức tin, ánh sao hy vọng. Bởi thực, Mẹ là người môn đệ của Chúa, Mẹ đã đi cho đến cùng cuộc lữ hành đức tin, khởi đầu với lời “xin vâng” và trung tín trong mọi hoàn cảnh.
Mẹ thực là Mẹ của chúng ta về phương diện đức tin. Mẹ thực là mẹ Hội thánh, qua lời trăn trối của Chúa Giêsu với Mẹ: “Này là con bà” và với Gioan: “Này là mẹ con”, và thánh Gioan đã đại diện cho các môn đệ đón rước Mẹ về nhà. Cho nên, suốt dọc dài lịch sử Mẹ luôn đồng hành, dẫn dắt và nâng đỡ con cái Mẹ trong cuộc lữ hành đức tin thường ngày.
Năm 1917, trước nạn vô thần và chiến tranh lan tràn khắp thế giới, Đức Mẹ đã hiện ra 6 lần với 3 trẻ: Lucia, Francisco, và Jancinta tại làng Fatima – Bồ Đào Nha. Mẹ làm phép lạ chữa lành nhiều bệnh nhân. Mẹ nhắn nhủ mọi người: Chúa đã bị xúc phạm quá nhiều rồi! Các con hãy cầu nguyện và hy sinh cho tội nhân được ơn trở lại và cầu nguyện cho thế giới được hòa bình.
Ngay trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta, vào năm 1789, thời vua Cảnh Thịnh cấm đạo, các tín hữu phải chạy vào rừng núi La Vang – Quảng Trị để ẩn náu. Đức Mẹ đã hiện ra âu yếm an ủi con cái kiên trì qua cơn bách hại, Mẹ dạy hái lá quanh đó nấu uống sẽ chữa được nhiều bệnh.
Mỗi người chúng ta hôm nay cũng nhận được muôn phúc lành nơi Chúa vòng tay từ ái của Mẹ.
Lạy Nữ Vương, Mẹ gia đình. Mẹ ở đây với chúng con, vui buồn sướng khổ, Mẹ con cùng nhau chia sẻ, xa Mẹ chúng con biết cậy trông ai, đời chúng con gian nan khổ sở lắm, gia đình chúng con long đong tối ngày, nhưng có Mẹ ở bên chúng con thấy quên hết ưu phiền vui sống qua kiếp lưu đày, mong ngày sau sung sướng cùng Mẹ trên thiên đàng. Amen.
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
ĐỨC TRINH NỮ MARIA, MẸ HỘI THÁNH
Tước hiệu Mẹ Hội Thánh được dành cho Đức Trinh Nữ Ma-ri-a vì chính Mẹ đã sinh hạ Đức Ki-tô là Đầu của Hội Thánh và trước khi Con lòng Mẹ trút hơi thở trên thập giá, Mẹ trở nên Hiền Mẫu của những kẻ được cứu chuộc. Đức Phao-lô VI đã long trọng xác nhận danh hiệu này trong diễn từ đọc trước các nghị phụ Công Đồng Va-ti-ca-nô II ngày 21-11-1964, và quyết định : “Toàn dân Ki-tô giáo xưa nay đã tôn kính Thánh Mẫu Thiên Chúa bằng danh hiệu rất ngọt ngào này, thì nay còn phải tôn kính hơn nữa.”
(Trích diễn từ của Đức Phao-lô VI, dịp kết thúc khóa III Công Đồng Va-ti-ca-nô II, ngày 21-11-1964.)
Khi suy xét những mối tương quan liên kết chặt chẽ Đức Ma-ri-a với Hội Thánh, để tôn vinh Đức Thánh Trinh Nữ và để an ủi mọi người chúng ta, chúng tôi công bố : Đức Ma-ri-a rất thánh là Mẹ của Hội Thánh, nghĩa là của toàn dân Ki-tô giáo, cả tín hữu lẫn mục tử, vốn gọi Người là Mẹ rất mực yêu thương, và chúng tôi quyết định rằng : Toàn dân Ki-tô giáo xưa nay đã tôn kính Thánh Mẫu Thiên Chúa bằng danh hiệu rất ngọt ngào này, thì nay còn phải tôn kính hơn nữa mà dâng lên Người những lời khẩn nguyện.
Chư huynh đáng kính, đây không phải là danh hiệu lạ lẫm đối với lòng đạo đức của các Ki-tô hữu, mà trái lại, các tín hữu Ki-tô và toàn thể Hội Thánh vẫn thích kêu cầu Đức Ma-ri-a bằng danh hiệu là Mẹ hơn các danh hiệu khác. Thật vậy, danh hiệu này dẫn đến lý do đích thực cho lòng sùng kính Đức Ma-ri-a, vì đặt nền vững chắc trên chính phẩm tước đã được ban cho Đức Ma-ri-a là Mẹ của Ngôi Lời Nhập thể.
Vì, cũng như thiên chức Thánh Mẫu Thiên Chúa làm cho Đức Ma-ri-a có những tương quan hết sức đặc biệt với Đức Ki-tô và làm cho Mẹ hiện diện trong công trình cứu độ loài người do Đức Ki-tô Giê-su thực hiện, thì cùng một cách ấy, những tương quan giữa Đức Ma-ri-a và Hội Thánh cũng đặc biệt phát sinh từ thiên chức làm Mẹ, bởi lễ Đức Ma-ri-a là Mẹ Đức Ki-tô, Đấng ngay khi nhận lấy bản tính nhân loại trong cung lòng đồng trinh của Mẹ, đã lập tức liên kết thân mình mầu nhiệm của Người là Hội Thánh với bản thân Đấng là Đầu. Vậy Đức Ma-ri-a, với tư cách là Mẹ Đức Ki-tô, cũng phải được xem là Mẹ của mọi tín hữu và mọi mục tử, tức là của Hội Thánh.
Bởi thế, chúng ta có lý do để, dù bất xứng, dù yếu hèn, cứ lấy tinh thần đức tin và tình yêu con thảo mà đưa mắt sốt sắng nhìn lên Mẹ. Xưa kia Mẹ đã trao ban cho chúng ta Đức Giê-su là nguồn suối ân sủng từ trời, thì nay Mẹ không thể không đem lại cho Hội Thánh sự phù trợ từ mẫu của Mẹ, nhất là khi Hiền Thê của Đức Ki-tô đang hăng say nhiệt thành và nỗ lực chu toàn trọng trách mang ơn cứu độ cho mọi người.
Niềm tín thác này, chúng ta được khuyên dạy hãy bền lòng hơn nữa mà dưỡng nuôi và củng cố cho vững vàng, vì giữa Mẹ chúng ta trên trời với loài người vẫn có những mối ràng buộc hết sức chặt chẽ. Mặc dầu được Thiên Chúa ban dư đầy những hồng ân rất trọng đại và tuyệt vời để nên Thân Mẫu xứng đáng của Ngôi Lời Nhập Thể, Mẹ vẫn rất gần gũi chúng ta. Mẹ là nữ tử của A-đam như chúng ta và do đó cũng là chị em với chúng ta vì cùng chung bản tính loài người. Thực ra, Mẹ được gìn giữ khỏi tội nguyên tổ nhờ công trạng sau này của Đức Ki-tô ; nhưng ngoài các ơn Chúa ban, Mẹ còn nêu gương đức tin hoàn hảo khiến Tin Mừng ca tụng : “Bà thật có phúc vì đã tin”.
Trong cuộc đời phải chết này, khi diễn tả mẫu người môn đệ hoàn hảo của Đức Ki-tô, Mẹ đã nêu gương mọi nhân đức và đã hoạ lại đầy đủ các mối phúc Đức Ki-tô rao giảng. Vì thế, khi quãng diễn sức sống thiên hình vạn trạng và đầy năng động nhiệt thành của mình, toàn thể Hội Thánh nhận Đức Trinh Nữ Mẹ Thiên Chúa làm mẫu gương tuyệt vời mà bắt chước Đức Ki-tô cách hoàn hảo.