“Nhà xây trên nền đá và nhà xây trên cát”.
Bài Ðọc I: (Năm I) St 16, 1-12. 15-16
“Agar đã sinh cho Abraham một con trai và ông gọi nó là Ismael”.
Trích sách Sáng Thế.
Bà Sarai vợ ông Abram không sinh con, nhưng bà có một nữ tỳ người Ai-cập, tên là Agar, bà đã nói cùng ông rằng: “Này, Chúa không cho tôi sinh con, ông hãy ăn ở với nữ tỳ của tôi, may ra nhờ nó, tôi có con cháu”. Và Abram nghe theo lời bà Sarai. Ðã mười năm trời, từ ngày ông bà đến ở đất Canaan, bà Sarai chọn Agar, người Ai-cập làm nữ tỳ, rồi trao cho chồng làm nàng hầu: ông đã ăn ở với nàng. Nhưng khi nàng thấy mình thụ thai thì khinh dể bà chủ. Sarai nói cùng Abram rằng: “Ông đối xử bất công với tôi. Tôi đã trao đứa nữ tỳ tôi vào tay ông, từ khi nó thấy mình thụ thai, liền khinh dể tôi. Xin Chúa xét xử giữa tôi và ông”. Abram trả lời rằng: “Này, nữ tỳ của bà vẫn ở dưới quyền bà, bà muốn xử với nó thế nào mặc ý”. Sarai hành hạ Agar cho đến nỗi nàng trốn đi.
Thiên thần Chúa gặp nàng trong rừng vắng gần suối nước, dọc đường đi về đất Sur trong hoang địa. Thiên thần hỏi nàng rằng: “Agar, nữ tỳ của Sarai, ngươi từ đâu đến và toan đi đâu?” Nàng đáp: “Tôi trốn Sarai, bà chủ tôi”. Thiên thần Chúa bảo nàng rằng: “Hãy trở về với bà chủ ngươi, và tùng phục bà”. Thiên thần Chúa nói tiếp: “Ta sẽ tăng số con cháu ngươi nhiều không thể đếm được”. Và nói thêm rằng: “Này ngươi đã thụ thai và sẽ sinh một con trai, ngươi sẽ đặt tên cho nó là Ismael, vì Chúa đã nghe biết sự khốn khó của ngươi. Trẻ này sẽ là đứa hung dữ: nó đưa tay chống đối mọi người và mọi người sẽ chống lại nó. Nó sẽ cắm lều đối diện với các anh em”. Agar đã sinh con trai, Abram đặt tên nó là Ismael. Abram được tám mươi sáu tuổi khi Agar sinh Ismael.
Hoặc bài vắn này: St 16, 6-12. 15-16
Abram trả lời Sarai rằng: “Này, nữ tỳ của bà vẫn ở dưới quyền bà, bà muốn xử với nó thế nào mặc ý”. Sarai hành hạ Agar cho đến nỗi nàng trốn đi. Thiên thần Chúa gặp nàng trong rừng vắng gần suối nước, dọc đường đi về đất Sur trong hoang địa. Thiên thần hỏi nàng rằng: “Agar, nữ tỳ của Sarai, ngươi từ đâu đến và toan đi đâu?” Nàng đáp: “Tôi trốn Sarai, bà chủ tôi”. Thiên thần Chúa bảo nàng rằng: “Hãy trở về với bà chủ ngươi, và tùng phục bà”. Thiên thần Chúa nói tiếp: “Ta sẽ tăng số con cháu ngươi nhiều không thể đếm được”. Và nói thêm rằng: “Này ngươi đã thụ thai và sẽ sinh một con trai, ngươi sẽ đặt tên cho nó là Ismael, vì Chúa đã nghe biết sự khốn khó của ngươi. Trẻ này sẽ là đứa hung dữ: nó đưa tay chống đối mọi người và mọi người sẽ chống lại nó. Nó sẽ cắm lều đối diện với các anh em”. Agar đã sinh con trai, Abram đặt tên nó là Ismael. Abram được tám mươi sáu tuổi khi Agar sinh Ismael.
Ðáp Ca: Tv 105, 1-2. 3-4a. 4b-5
Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, vì Người nhân hậu (c. 1a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: Hãy ca tụng Chúa, bởi Người nhân hậu, vì đức từ bi Người tồn tại muôn đời. Ai nói hết được những hành động quyền năng của Chúa, ai kể cho xiết mọi lời ngợi khen Người? – Ðáp.
Xướng: Phúc cho những ai tuân giữ những lời huấn lệnh, và luôn luôn thực thi điều công chính. Lạy Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài. – Ðáp.
Xướng: Xin mang ơn cứu độ đến thăm viếng chúng con, để chúng con hân hoan vì hạnh phúc những người Chúa chọn, được chung vui bởi niềm vui của dân Ngài, và được hãnh diện cùng phần gia nghiệp của Ngài. – Ðáp.
Bài Ðọc I: (Năm II) 2 V 24, 8-17
“Vua Babylon dẫn về Babylon Gioakim, và tất cả những binh sĩ thiện chiến làm tù binh”.
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Khi lên ngôi, vua Gioakim mới mười tám tuổi, và trị vì ở Giêrusalem ba tháng. Tên mẹ vua là Naestha, ái nữ của Elna-than, quê ở Giêrusalem. Vua làm điều mất lòng Chúa cũng như cha vua đã làm xưa.
Khi ấy binh sĩ của Nabucôđônôsôr, vua Babylon, tiến đến vây Giêrusalem. Nabucôđônôsôr, vua Babylon, thân chinh điều khiển binh sĩ đến tận nơi để tấn công thành. Khi ấy Gioakim, vua Giuđa, đầu hàng vua Babylon, cùng với mẹ, binh sĩ, quan tước và các thái giám. Vua Babylon bắt họ làm tù binh, khi ấy là năm thứ tám triều vua Babylon. Vua này mang về tất cả kho tàng của đền thờ Chúa, và đền vua, ông đập vỡ tất cả các bình vàng mà Salomon, vua Israel, đã đúc cho cung thánh của Chúa, như thế ứng nghiệm lời Chúa đã phán. Vua đã đem toàn thể Giêrusalem đi đày, gồm các sĩ quan, mười ngàn binh lính cường tráng, các thứ thợ thủ công, thợ rèn, không sót lại gì cả, ngoại trừ đám dân nghèo. Vua cũng dẫn về Babylon làm tù binh vua Gioakim và thái hậu, các hoàng hậu, các thái giám, những bậc vị vọng, bảy ngàn trai tráng, một ngàn thợ làm nghề thủ công, thợ rèn, tất cả những binh sĩ thiện chiến. Vua Babylon dẫn họ sang Babylon làm tù binh. Vua đặt hoàng thúc Matthania làm vua thay Gioakim, và đổi tên ông là Seđecia.
Ðáp Ca: Tv 78, 1-2. 3-5. 8. 9
Ðáp: Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con vì vinh quang danh Chúa (c. 9bc).
Xướng: Ôi Thiên Chúa, ngoại bang đã xông vào gia nghiệp Chúa, họ làm ô uế thánh điện của Ngài, họ biến Giêrusalem thành nơi đổ nát! Họ ném tử thi thần dân Chúa làm mồi nuôi chim trời, và huyết nhục tín đồ Ngài cho muông thú đồng hoang.
Xướng: Họ đổ máu chư vị đó dường như nước lã quanh Giêrusalem mà không có kẻ chôn vùi. Chúng con bị bêu ra cho láng giềng phỉ nhổ, cho lân bang chế diễu nhạo cười! Tới ngày nào, lạy Chúa, Chúa còn giận mãi? Và lòng ghen hận Chúa còn như lửa nấu nung?
Xướng: Xin đừng nhớ lỗi tiền nhân để trị chúng con; xin kíp mở lòng từ bi đón nhận chúng con, vì chúng con lầm than quá đỗi!
Xướng: Ôi Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng con, xin phù trợ chúng con vì vinh quang danh Chúa; xin giải thoát và tha tội chúng con vì danh Ngài.
Alleluia: Ga 1, 14 và 12b
Alleluia, alleluia! – Ngôi lời đã làm người và đã ở giữa chúng ta. Những ai tiếp rước Người, thì Người ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa. – Alleluia.
Tin Mừng: Mt 7, 21-29
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Thầy: “Lạy Chúa, Lạy Chúa”, là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. Trong ngày đó, nhiều người sẽ nói với Thầy rằng: “Lạy Chúa, Lạy Chúa, nào chúng con đã không nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó ư?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với chúng rằng: “Ta chẳng hề biết các ngươi, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt Ta”.
“Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây và đem thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà đó vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên đá. Và hễ ai nghe những lời Thầy nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn”.
Khi Chúa đã nói xong những lời trên, dân chúng kinh ngạc về giáo lý của Người: vì Người dạy dỗ họ như Ðấng có quyền, chứ không như luật sĩ và các biệt phái của họ.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Thật vậy, tôi không thể là Ki-tô hữu, nếu tôi chỉ mang danh Ki-tô hữu mà không thực hành Lời Chúa trong đời sống hằng ngày. Tôi có thể đi lễ, đọc kinh hằng ngày, rồi sau đó, lại để Chúa ở trong nhà thờ, không đưa Ngài vào trong đời sống, hành xử như một người không có đức tin. Làm vậy là tôi đặt cái nền đời người Ki-tô hữu sai chỗ, có thể cái nền ấy là tiền bạc, danh vọng, địa vị,… thay vì là Lời Chúa. Và khi không đặt đời mình trên nền tảng Lời Chúa, thì đức tin của người Ki-tô hữu như nhà xây trên cát. Khi gặp khó khăn, thử thách, đức tin đó dễ dàng sụp đổ, đời sống chao đảo, mất phương hướng. Nói cách khác, khi đó, cho dù ta có đọc kinh, đi lễ nhiều bao nhiêu đi nữa, ta vẫn chưa sống đức tin hết mình, chưa thực sự là Ki-tô hữu.
Mời Bạn: Tự vấn mình xem nền tảng của đời tôi là gì? Là Lời Chúa hay là tiền bạc, danh vọng, địa vị? Tôi sẽ làm gì để Lời Chúa là cái nền tạo nên đời tôi?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày dành thời gian để đọc một đoạn Tin Mừng và tự hỏi: Chúa muốn tôi làm gì qua bài Tin mừng này, tôi làm gì để Lời Chúa tôi đọc được ứng nghiệm trong đời tôi?
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Lời Chúa là Lời đem lại sự sống đời đời, là đá tảng cho đời sống đức tin của con. Xin cho con biết xây dựng đời con, gia đình con trên nền đá tảng ấy qua việc thực hành Lời Chúa, chu toàn thánh ý Chúa mỗi ngày. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Nếu ai trong cộng đoàn các Kitô hữu chúng ta có khả năng nhân danh Đức Giêsu, nghĩa là dùng quyền năng của Ngài, để nói tiên tri, để trừ quỷ hay làm nhiều phép lạ, chắc chúng ta sẽ tin ngay người đó là môn đệ đích thực của Đức Giêsu. Người đó dĩ nhiên phải là người tốt lành, thánh thiện, đáng tin, vì chỉ ai là người của Chúa mới làm được những điều lạ lùng đó.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nhắc chúng ta đừng vội kết luận. Làm được những điều Chúa đã làm như trừ quỷ hay chữa bệnh chưa chắc chắn đã là người môn đệ chân chính. Những kết quả hoành tráng trên vẫn chưa đủ để biết cây. Cả những ai thưa với Thầy Giêsu: Lạy Chúa! lạy Chúa! cũng không hẳn sẽ được vào Nước Trời.
Đức Giêsu cho chúng ta một tiêu chuẩn quan trọng khác để nhận định. Đó là chính cuộc sống của người môn đệ đó. “Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời…”.
Vậy tiêu chuẩn chắc chắn để nhận ra người môn đệ thật, đó là xem người đó có sống đúng tinh thần của Đức Giêsu không, có làm điều Ngài dạy qua Bài Giảng trên núi không. “Những kẻ làm điều gian ác” ở đây là những người đã nghe và không làm. Ngay cả những kẻ ấy cũng có thể làm được những điều kỳ diệu, khiến chúng ta bị ngây ngất, say mê và ngộ nhận. Nhưng vào ngày phán xét, mọi sự sẽ bị phanh phui. Chúa sẽ nói với họ: “Ta không biết các ngươi. Xéo đi khỏi Ta”.
Chúng ta đã nghe lời Chúa Giêsu quá nhiều, nhưng thực hành lại chưa đủ. Chính vì thế khi mưa đổ xuống, gió giật, nước dâng, ngôi nhà đời chúng ta sụp đổ dễ dàng. Vấn đề không phải do cuồng phong và lũ lụt, mà do nền móng của ngôi nhà, nền đá hay nền cát.
Sau một cơn bão, có những tòa nhà cổ vẫn đứng vững hiên ngang, trong khi những ngôi nhà mới xây lại sụp đổ. Cơn bão nói cho ta về chất lượng thật của ngôi nhà. Có bao nhiêu cơn bão mà ngôi nhà mỗi người vẫn phải gánh chịu mỗi năm?
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
XÂY NHÀ TRÊN ĐÁ
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 12 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin cho mình hằng biết trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, vì những ai được Chúa cho khăng khít với Chúa, thì Chúa chẳng bỏ rơi bao giờ.
Trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, là phụng sự Thiên Chúa theo tinh thần mới, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Samuen quyển I cho thấy: Bị vua Saun xua đuổi vì ganh tị, Đavít tìm nơi hoang dã mà lẩn trốn, và trở thành thủ lãnh của một băng nhóm. Ông đâu biết Thiên Chúa đang chuẩn bị cho ông lãnh sứ mạng trong tương lai. Những mẩu chuyện sau đây cho ta thấy người bị săn đuổi phải biết kiên trì, và phải khôn ngoan khéo léo mới có thể lãnh đạo những người thô lỗ không mấy văn minh. Nay chúng ta không còn bị Lề Luật ràng buộc nữa, vì chúng ta đã chết đối với cái vẫn giam hãm chúng ta. Chúng ta hãy phục vụ Thiên Chúa theo tinh thần mới, chứ không theo bản văn cũ của Lề Luật. Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách Thánh sao? Vua Đavít đã làm gì khi vua đói? Vua đã vào nhà Thiên Chúa và ăn bánh tiến.
Trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, là giữ vững niềm tin vào Con Một Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Ghêgôriô Nítxê nói: Nếu Ngôi Lời cũng đã đưa tay nâng đỡ chúng ta, và bàn tay ấy đã giúp chúng ta đứng vững, khỏi chao đảo giữa bao dòng suy tư sâu nhiệm nào đó, thì chúng ta sẽ không còn sợ hãi, nhưng, ôm chặt lấy Ngôi Lời, Đấng vẫn đưa tay dẫn dắt chúng ta. Không ai đã thấy Thiên Chúa bao giờ; Đấng là Con Một của Thiên Chúa, và hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.
Trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, nếu không, chúng ta sẽ tự chuốc lấy hậu quả như vua Giơhôgiakhin, mà trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách các Vua quyển II đã tường thuật lại: Vua Giơhôgiakhin đã làm điều dữ trái mắt Đức Chúa, hệt như vua cha. Vua đã bị bắt vào năm thứ tám triều vua Babylon.
Trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, thì sẽ được Chúa thương giải thoát, như trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 78, vịnh gia đã cho thấy: Lạy Chúa, để danh Ngài rạng rỡ, xin giải thoát chúng con. Tội tiền nhân, xin Chúa đừng nhớ mãi mà trừng phạt chúng con. Xin dủ lòng thương mau đến giúp, vì chúng con đã khổ quá nhiều. Lạy Chúa Trời, Đấng cứu độ chúng con, xin giải thoát chúng con, và thứ tha tội lỗi, vì danh dự của Ngài.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến với người ấy. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. Yêu mến ai thì nghe theo lời của người đó. Yêu mến Đức Giêsu và tuân giữ Lời của Người, thì được ví như người khôn xây nhà trên đá, bởi vì, chỉ có một mình Người là Đấng đến từ Chúa Cha, và Người tỏ cho chúng ta biết Chúa Cha. Không ai thấy Thiên Chúa bao giờ, Người như vách đá trơn nhẵn và dựng đứng, không có chỗ nào, trí khôn loài người có thể bấu víu được. Khi ra những chỉ thị cho Dân, ông Môsê cũng tuyên bố Thiên Chúa là Đấng không ai đạt tới, cho nên, trí khôn chúng ta không tài nào hiểu thấu, cho dầu, đã cố gắng nắm bắt được đôi điều, hoặc đã vươn tới chỗ nào đó, trên vách đá trơn trượt kia. Quả thế, ông Môsê nói: Không ai thấy Thiên Chúa mà vẫn sống. Vậy mà, sự sống đời đời lại chính là nhìn thấy Thiên Chúa. Ước gì chúng ta hằng biết trọn niềm tôn kính và ái mộ Thánh Danh, để tâm hồn chúng ta được trong sạch, mà nhìn thấy Chúa. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
E/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Phải thực hành Lời Chúa
1. Tất cả lời giảng dạy và dụ ngôn hôm nay nhấn mạnh đến tiêu chuẩn của một người môn đệ đích thực… không phải cần một niềm tin trên lý thuyết, trên môi miệng… nhưng điều cần thiết nhất là phải thi hành ý của Thiên Chúa, sống theo lời Chúa Giêsu dạy. Chúng ta không thể nói rằng mình tin yêu Chúa, mà cuộc sống của chúng ta lại không theo giáo huấn của Người. Mỗi tín hữu cần xác tín rằng chỉ có Chúa Giêsu là ánh sáng Lời Người là con đường duy nhất dẫn chúng ta đến sự sống vĩnh cửu. Ngoài Chúa Giêsu, không ai có thể cho chúng ta sự sống đích thực.
2. Bài Tin Mừng hôm nay nói lên điều kiện để được vào Nước Thiên Chúa không hệ tại ở việc tuyên xưng hay kêu cầu danh Chúa ngoài môi miệng , mà là việc thực thi ý Chúa. Thực thi ý Chúa nghĩa là đem những lời Chúa dạy trong Tin Mừng ra thực hành trong đời sống. Và ai thực hành Lời Chúa thì có nền tảng vững chắc trong đức tin và lòng yêu mến.
3. Chúa Giêsu đưa ra hình ảnh người xây nhà . Nếu người xây nhà mà khôn ngoan, kinh nghiệm thì sẽ xây nhà mình trên đá, còn nếu thiếu khôn ngoan và hiểu biết thì sẽ xây nhà trên những thứ tạm bợ. Tiếp theo, Ngài đưa ra hình ảnh của những trận mưa lớn và nước dâng. Hậu quả là những ai xây nhà trên nền đá sẽ vững vàng, còn ai xây trên cát sẽ sụp đổ tan tành.
Hình ảnh của người xây nhà trên đá chính là hình ảnh của những người trung thành với giáo huấn của Chúa và tuân theo. Họ gắn bó ngôi nhà cuộc đời của họ trên nền tảng Lời Chúa, gắn bó trong Chúa, nên không có gì và không ai có thể phá đổ được họ.
Còn hình ảnh những người xây nhà trên cát, chính là những người làm việc đạo đức, chiếu lệ, chứ không dựa trên nền tảng Lời Chúa, vì thế, họ là những người thất bại tan tành. Đức Hồng Y Fx Nguyễn văn Thuận cũng nói về những hạng người giả hình này như sau :”Đường Hy vọng dài thăm thẳm, Con đừng làm “Thánh lâm thời” : Phong ba dồn dập, nước sơn sẽ phai nhạt và tượng thánh sẽ hiện hình quỷ” (Đường Hy vọng, 44).
4. Căn nhà bền vững, chắc chắn trước thời tiết khắc nghiệt qua năm tháng là nhờ được xây trên một nền móng vững chắc. Thời Chúa Giêsu, cái nền móng ấy thường được xây bằng đá tảng. Chúa Giêsu dùng hình ảnh đời thường quen thuộc ấy để áp dụng trong đời sống đức tin. Với Ngài, nền móng đá tảng cho cuộc đời cá nhân, gia đình, cộng đoàn, xã hội là nghe và thực hành Lời Chúa : thi hành ý muốn của Chúa Cha, qua lời giảng dạy của Chúa Con. Thiếu việc thực hành Lời Chúa, chúng ta đang xây dựng ngôi nhà cuộc đời mình trên cát, không nền móng : ngôi nhà ấy sẽ nhanh chóng sụp đổ trước khó khăn, thử thách. Các gia đình ngày nay có nhìn nhận và giải quyết mọi vấn đề của mình dưới ánh sáng Lời Chúa, mới có thể bền vững trước những khó khăn, thách đố (5 phút Lời Chúa).
5. Người Kitô hữu phải sống theo căn tính của mình là “Sống đạo”. Sống đạo rất cần sự thể hiện ra thực tế, nhưng không ít những người tự cho mình “giữ đạo tại tâm”, không còn tham gia các hoạt động sinh hoạt Công giáo, không tham dự các bí tích, nhất là Thánh Lễ, bỏ xưng tội rước lễ lâu năm… hành động ngược lại với giáo huấn của Chúa và Hội thánh. Đặc biệt, vì lo bon chen cuộc sống hằng ngày, chúng ta quên mất sự hiện diện của Chúa, bỏ bê các việc đạo đức.
Điều mà chúng thường gặp phải đó là “ngôn hành bất nhất”, nói mà không làm, hoặc làm nửa vời cho qua lần chiếu lệ. Nói lời Chúa thì hay mà sống thì chẳng ra gì. Điều này được Chúa ví như xây nhà trên cát, nghĩa là không có móng, là mất gốc, mất căn bản của niềm tin, vì không bám sâu vào Lời Chúa, gặp khi thử thách xẩy đến sẽ buông xuôi ngã lòng…
6. “Lạy Chúa, lạy Chúa”, đó là công thức cầu nguyện, đọc kinh. Chúa khẳng định rằng ngay cả việc đọc kinh cầu nguyện cũng chưa đủ để đưa tôi vào Nước Trời; có một việc quan trọng hơn, thậm chí quan trọng nhất, đó là thực hành ý Chúa Cha. Muốn được thế cần phải nghe Lời Chúa và vâng theo những lời Chúa chỉ dạy.
7. Truyện : Phải biết vâng lời.
Cách đây ít lâu, có một thủy thủ thuộc hải quân hoàng gia Anh, bị nghiêm phạt vì vi phạm kỷ luật. Hình phạt nặng đến độ dư luận dân chúng cho rằng quá khắt khe. Nhưng một người từng phục vụ nhiều năm trong ngành hải quân đã trả lời rằng : Theo quan điểm ông ta, đó không phải là hình phạt quá nặng, ông cho rằng kỷ luật là biện pháp tối cần thiết, vì mục đích của kỷ luật là khiến con người tự động vâng lệnh khống thắc mắc, và sự sống tùy thuộc vào sự vâng lệnh này.
Ông kể lại một kinh nghiệm khi cẩu chiếc tầu rất nặng đang bị biển động. Chiếc tầu hư được cặp vào tầu ông bằng một sợi cáp. Thình lình giữa cơn gió bão có lệnh của thuyền trưởng :”Xuống” ! Tức khắc đoàn thủy thủ phóng xuống hầm tầu. Ngay lúc đó, sợi dây cáp cột tầu bị đứt, quất xuống như một con rắn thép điên cuồng, trúng người nào thì người đó chết ngay tại chỗ, nhưng thủy thủ đoàn đã vâng lệnh nên tất cả thoát hiểm. Nếu có ai dừng lại để tranh luận hay hỏi lý do, chắc người ấy đã chết. Quả thật, vâng lời đã cứu mạng.















