“Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38)
BÀI ĐỌC I: Is 9, 2-4. 6-7 (Hl 1-6)
“Chúa ban Con của Người cho chúng ta”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Dân tộc bước đi trong u tối, đã nhìn thấy sự sáng chứa chan. Sự sáng đã bừng lên trên những người cư ngụ miền thâm u sự chết. Chúa đã làm cho dân tộc nên vĩ đại, há chẳng làm vĩ đại niềm vui ? Họ sẽ vui mừng trước nhan Chúa, như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt lúa, như những người thắng trận hân hoan vì chiến lợi phẩm, khi đem của chiếm được về phân chia. Vì cái ách nặng nề trên người nó, cái gông nằm trên vai nó, cái vương trượng quyền của kẻ áp bức. Chúa sẽ nghiền nát ra, như trong ngày chiến thắng Mađian. Bởi lẽ mọi chiếc giày đi lộp cộp của kẻ chiến thắng, mọi chiếc áo nhuộm đẫm máu đào, sẽ bị đốt đi và trở nên mồi nuôi lửa.
Bởi lẽ một hài nhi đã sinh ra cho chúng tôi, và một người con đã được ban tặng chúng tôi. Người đã gánh nhận vương quyền trên vai, và thiên hạ sẽ gọi tên Người là “Cố vấn kỳ diệu, Thiên Chúa huy hoàng, Người Cha Muôn Thuở, Ông Vua Thái Bình”.
Người sẽ mở rộng vương quyền, và cảnh thái bình sẽ vô tận; Người sẽ ngự trên ngai vàng của Đavít và trong vương quốc Người, để củng cố và tăng cường, trong sự công minh chính trực, ngay tự bây giờ và cho đến muôn đời. Lòng ghen yêu của Chúa thiên binh sẽ thực thi điều đó.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 112, 1-2. 3-4. 5-6. 7-8
Đáp: Nguyện danh Chúa được chúc tụng, từ bây giờ và cho đến muôn đời (c. 2).
Xướng:
1) Hãy ngợi khen, hỡi những người tôi tớ Chúa, chư vị hãy ngợi khen danh Chúa. Nguyện danh Chúa được chúc tụng, từ bây giờ và cho đến muôn đời. – Đáp.
2) Từ mặt trời mọc lên tới khi lặn xuống, nguyện cho danh Chúa được ngợi khen. Chúa siêu việt trên hết thảy chư dân, trên muôn cõi trời là vinh quang của Chúa. – Đáp.
3) Ai được như Thiên Chúa chúng tôi, Người ngự trên nơi cao thẳm, và Người để mắt nhìn coi, khắp cả trên trời dưới đất ?- Đáp.
4) Người nâng cao kẻ túng thiếu từ chỗ bụi tro, và cất nhắc bạn cơ bần từ nơi phẩn thổ, hầu cho họ ngồi với những bậc quân vương, với những bậc quân vương của dân Người. – Đáp.
Tin mừng: Lc 1, 26-38
26 Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít.
Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a. 28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” 35 Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. 37 Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” 38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
NÊN CAO TRỌNG NHỜ VÂNG PHỤC
“Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà… Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.” (Lc 1,36)
Suy niệm: Việc cô thôn nữ Ma-ri-a sẵn lòng chấp nhận một tin cực sốc, vượt quá mọi suy tưởng trong sự kiện truyền tin là điều chẳng dễ dàng chút nào. Những lời minh định về sứ mạng Đấng Cứu Thế của sứ thần lại càng làm tăng sự bối rối nơi cô thôn nữ ấy. Thế nhưng, như chúng ta thấy, kết cục việc Đức Ma-ri-a chấp nhận lời sứ thần truyền đã biến Mẹ nên cao cả và “từ đây mọi thế hệ sẽ khen Mẹ là người có phúc.”
Sự kiện truyền tin chỉ xảy ra trong chốc lát, song đã được Thiên Chúa hoạch định từ muôn đời. Sự kiện ấy chỉ diễn ra trong một khoảng khắc, nhưng Mẹ đã dành cả cuộc đời để thực hiện ngõ hầu vâng theo tiếng Chúa mời gọi. Mẹ đã vâng phục vì Mẹ đã tin, và vì tin nên Mẹ nên cao trọng. Mẹ được Thiên Chúa đặt làm Nữ Vương trên trời dưới đất sau khi về trời.
Mời Bạn: Không ít người hối tiếc vì không biết chấp nhận sự việc chỉ xảy ra một lần trong đời. Bạn có nằm trong trường hợp ấy không? Nếu chưa, thì cẩn trọng đừng để đánh mất mọi cơ hội bằng vàng trong đời mình. Nếu đang sống trong ơn gọi hôn nhân gia đình hay linh mục tu sĩ, hãy nhớ bạn chỉ tuyên hứa trọn đời một lần, nhưng sống từng lời hứa ấy trong mọi khoảng khắc của cuộc đời mình.
Sống Lời Chúa: Ta không nên coi việc vâng phục Chúa như điều kiện nên cao trọng, nhưng vâng phục để trở nên người phục vụ. Đức Mẹ đã chẳng tự hào vì mình là “tôi tớ” Chúa đó sao?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con noi gương Đức Mẹ, biết lắng nghe và thực hành lời Chúa hầu trở nên con yêu quý của Chúa. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Lạy Nữ Vương Mẹ nhân lành, làm cho chúng con được sống, được vui, được cậy…
Từ khi được sáng tácvào thế kỷ 11 đến nay, Kinh Lạy Nữ Vương đã được các tín hữu trên khắp thế giới đọc lên để tôn vinh Mẹ là Nữ Vương trời đất. Cũng như nội dung của lời kinh đã trở nên lẽ sống, niềm vui và nguồn cậy trông của toàn thể giáo dân là con cái của Mẹ. Và sau nhiều thế kỷ, giáo dân tôn kính Mẹ như là Nữ Vương thì đến năm 1942 Đức Piô XII mới công bố tín điều Đức Mẹ là Nữ Vương trời đất.
Đức Mẹ được tôn phong làm Nữ Vương trời đất không phải chỉ với mục đích được ngự trên toà cao để chúng ta cúi đầu tôn kính, nhưng còn là để Đức mẹ càng gần gũi chúng ta hơn, để Đức Mẹ trở thành mẫu gương sống đức tin, giúp chúng ta thắng vượt những khó khăn cách can đảm, xứng đáng làm môn đệ Đức Giêsu, và xứng đáng làm con cái của mẹ.
Bài Tin Mừng hôm nay kể chuyện sứ thần Gabrien truyền tin cho Đức Maria. Đúng hơn đây là chuyện Thiên Chúa siêu việt hỏi ý một thụ tạo nhỏ bé. Lời chào của sứ thần làm Maria rất bối rối, không hiểu và sợ hãi. Maria được chào là Đấng đầy ân sủng, nghĩa là người được Thiên Chúa đặc biệt mến yêu. Sứ thần báo tin Maria sẽ thụ thai một con trai. Người Con này là Con Đấng Tối Cao, là Vị Vua thuộc dòng Đavít. Hẳn Maria biết ngay là mình được mời gọi làm Mẹ Đấng Mêsia, một danh dự mà bao thiếu nữ Do thái mong đợi.
Đức Maria đã nói tiếng Xin Vâng với đề nghị của Thiên Chúa. Mẹ đã thụ thai từ khi nói tiếng Xin Vâng đầy tín thác. Ngôi Hai Thiên Chúa đã hiện diện trong lòng Mẹ, trong đời Mẹ.
Xin Đức Mẹ hãy cai trị thế giới, cai trị đất nước Việt Nam, cai trị các gia đình chúng ta và cai trị tâm hồn chúng ta, để dưới sự cai trị, sự điều khiển của Đức Mẹ là nữ vương, mọi sự sẽ được bình an.
C/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Hỡi Sứ thần Thiên Chúa Gabriel,
Khi người xuống truyền tin cho Thánh nữ,
Người có nghe xôn xao muôn tinh tú,
Người có nghe náo động cả muôn trời? (Hàn Mạc Tử)
Đức Mẹ có hai nhân đức rất quan trọng này: lòng kính sợ Thiên Chúa và sự khiêm nhường
1. Lòng kính sợ Thiên Chúa
Sách thánh vịnh nói: “Lòng kính sợ Thiên Chúa là đầu mối của mọi sự khôn ngoan” (Tv 111,10). Lòng kính sợ Thiên Chúa nơi Đức Mẹ được biểu lộ ra trong nhiều trường hợp nhưng đặc biệt được biểu lộ ra một cách rõ rệt trong hai trường hợp này.
+ Trước hết vì lòng kính sợ Thiên Chúa cho nên Đức Mẹ không dám làm những gì mất lòng Chúa. Thí dụ như trong biến cố truyền tin hôm nay, Đức Mẹ chỉ chấp nhận lời đề nghị của sứ thần Gabriel khi biết chắc việc thụ thai là do quyền lực của Chúa Thánh Thần.
+ Thứ đến là Đức Mẹ luôn sẵn sàng thi hành mọi mệnh lệnh của Thiên Chúa.
– Trong việc đưa Hài nhi Giêsu trốn qua Ai cập
– Trong việc đưa Chúa Giêsu trở về
– Nhất là theo Chúa Giêsu lên đến đỉnh đồi Golgôtha .
2. Lòng khiêm nhường
Các nhà tu đức học đều coi “Khiêm nhường là đức nền tảng của mọi nhân đức”. Sự khiêm nhường của Đức Mẹ được biểu lộ rất rõ nét qua hai sự việc này:
– Đức Mẹ đã biết nhìn nhận thật rõ về con người của mình. Khác hẳn với Eva thuở xưa trong vườn địa đàng, tuy chỉ là con người mà cứ tưởng mình ngang tầm với Thiên Chúa. Đức Mẹ là Eva mới dù được Thiên Chúa đặc biệt ưu ái tuyển chọn lên bậc “quân vương” làm Mẹ sinh ra Đấng Cứu thế, nhưng Đức Mẹ vẫn chỉ xưng mình là một tôi tớ không hơn không kém…
– Đức Mẹ nhìn nhận tất cả những gì mình có được đều là do Thiên Chúa.
“Người đã đoái thương nhìn tới phận nữ tỳ hèn mọn” (Lc 1,48)
“Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả” (Lc 1,49)
“Thiên Chúa đã hạ bệ những ai quyền thế và nâng cao những kẻ khiêm nhường – Thiên Chúa đã ban đầy dư cho những kẻ nghèo, còn người giàu có thì Người đuổi về tay không” (Lc 1,48).
Phải có một lòng khiêm nhường thật thẳm sâu thì mới có thể thấy hết được những sự thật đó. Thái độ của Đức Mẹ khác hẳn với thái độ của Eva thuở xưa. Eva thuở xưa mới có được một chút quyền hành Thiên Chúa ban cho trong công việc canh giữ và làm chủ vườn địa đàng đã tưởng mình là quan trọng, thậm chí có lúc còn tưởng là Thiên Chúa như muốn ghen tương với mình. Thật là kiêu ngạo.