“Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!”
Bài Ðọc I: Ep 2, 19-22
“Anh em được xây dựng trên nền tảng các tông đồ”.
Trích thư Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, anh em không còn là khách trọ và khách qua đường nữa, nhưng là người đồng hương với các Thánh và là người nhà của Thiên Chúa: anh em đã được xây dựng trên nền tảng các Tông đồ và các Tiên tri, có chính Ðức Giê-su Ki-tô làm Ðá góc tường. Trong Người, tất cả toà nhà được xây dựng cao lên thành đền thánh trong Chúa, trong Người, cả anh em cũng được xây dựng làm một với nhau, để trở thành nơi Thiên Chúa ngự trong Thánh Thần.
Ðáp Ca: Tv 116, 1. 2
Ðáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian
Xướng: Hỡi muôn dân, hãy ngợi khen Chúa! Hỡi ngàn dân, hãy ca tụng Người. – Ðáp.
Xướng: Vì lòng từ bi Người vững bền trên chúng ta, và lòng trung kiên Người tồn tại đến muôn đời. – Ðáp.
Alleluia: Ga 20, 29
Alleluia, alleluia! – Tôma, vì con đã xem thấy Thầy nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin. – Alleluia.
Tin Mừng: Ga 20, 24-29
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Bấy giờ trong Mười Hai Tông đồ, có ông Tô-ma gọi là Ði-đy-mô, không ở cùng với các ông, khi Chúa Giê-su hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người thì tôi không tin”. Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà, và có Tô-ma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giê-su hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Ðoạn Người nói với Tô-ma: “Hãy xỏ ngón tay vào đây và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giê-su nói với ông: “Tô-ma, vì con đã thấy Thầy nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Thấy bằng trái tim
“Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin.” (Ga 20,29)
Suy niệm: Con Chồn trong truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn St. Exupéry nói rằng với đôi mắt trần, người ta chỉ nhìn thấy những điều bình thường; còn trong những gì hệ trọng, người ta phải nhìn bằng đôi mắt của con tim. Gio-an chỉ thấy ngôi mộ trống, băng vải liệm và khăn che đầu xếp riêng gọn ghẽ, nhưng bằng đôi mắt của trái tim ông đã tin Thầy mình phục sinh. Đức Giê-su phục sinh quảng đại đáp ứng đòi hỏi của Tô-ma; đồng thời Ngài cũng nhắc nhở ông và chúng ta rằng từ nay không thấy Chúa bằng đôi mắt thường, nhưng bằng đôi mắt đức tin và bằng tình yêu mến. Nói cách khác, với người Ki-tô hữu, vì tin nên thấy Chúa, thấy Ngài do yêu Ngài. Vì tin nên ta thấy Chúa Giê-su hiện diện trong Thánh Thể, nơi người anh em.
Mời Bạn: “Tin Chúa, không phải là hướng mắt về Ngài để chiêm ngưỡng, nhưng đồng thời cũng là nhìn trần gian với ánh mắt của Đức Ki-tô” (M. Quoist). Người đời nhìn đời sống trong nền kinh tế thị trường theo nhãn quan hưởng thụ, chiếm hữu; người Ki-tô hữu nhìn với ánh mắt Đức Ki-tô: chia sẻ, hiệp thông.
Chia sẻ: Bạn đang nhìn đời sống hôm nay theo cái nhìn của ai? Của Đức Ki-tô hay của người đời?
Sống Lời Chúa: Vì tin Lời Chúa dạy, tôi tập nhận ra Đức Ki-tô đang hiện diện sống động nơi người chung quanh, nhất là với người tôi không ưa thích.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa chúc phúc cho chúng con khi không thấy nhưng vẫn tin. Xin cho chúng con vì tin Chúa, chúng con cũng nhận ra Chúa trong Thánh Thể, nơi Lời Chúa, trong người anh em lân cận. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Chúng ta vừa nghe thuật lại diễn tiến về niềm tin của Thánh Tôma trước sự Phục sinh của Chúa Giêsu. Niềm tin đó không đến một cách dễ dàng nhưng phát triển một cách chậm chạp. Ông đòi tự mình kiểm chứng, thấy tận mắt, sờ tận tay. Thấy dấu đinh nơi bàn tay Thầy, xỏ ngón tay mình vào lỗ đinh, thọc bàn tay vào cạnh sườn Thầy. Đấng phục sinh lại có ý chiều ông. Ngài không muốn mất ông. Ngài dám thỏa mãn những đòi hỏi táo bạo và cụ thể của ông, để đưa ông về với đức tin, về với cộng đoàn. Đức Giêsu phục sinh đến và mời ông làm những điều ông đòi hỏi.
Kinh nghiệm của Thánh Tôma cũng có thể là kinh nghiệm của bất cứ vị thánh nào: Chẳng hạn khi Chúa hiện ra cho Maria Madalêna bà đã tưởng lầm là người làm vườn. Khi hiện ra cho hai môn đệ Emmau họ cũng không nhận ra Ngài tức khắc. Trên bờ biển, khi Ngài hiện ra với nhiều người, họ cũng không nhận ra Ngài. Để nhận ra Ngài, xem chừng như các môn đệ cần phải có những dấu hiệu riêng: Một vài lời nói quen thuộc, một cử chỉ bẻ bánh, một lời cầu nguyện hay một bàn tay chúc lành. Và chỉ từ những dấu hiệu đó, thì các môn đệ mới có thể nhận ra Thầy mình. Và Tôma cũng vậy, hôm nay chỉ nhận ra Chúa Giêsu Phục sinh từ dấu chỉ của những vết thương trên thân thể Chúa.
Từ những dấu chỉ, các Tông đồ đã đạt tới niềm tin. Và khi truyền lại cho chúng ta những dấu chỉ đó, các Ngài cũng chia sẻ chính niềm tin của mình,
Ngày nay Thiên Chúa cũng không ngừng bày tỏ cho chúng ta qua những dấu chỉ của cuộc sống. Thiên nhiên vạn vật và các biến cố xảy ra cho thế giới cũng như cho riêng từng người chúng ta, đó là cả một cuốn sách ghi lại những dấu chỉ. Có những dấu chỉ là thành công thịnh vượng, là gặp gỡ trong vui tươi. Có những dấu chỉ là ngôi mộ trống của mất mát, của đau khổ thử thách…
Qua muôn vàn biến cố của cuộc sống, Thiên Chúa vẫn tiếp tục hiện diện, đeo đuổi và mời gọi chúng ta. Trong tất cả mọi sự, chúng ta hãy cùng với Thánh Tôma thưa với Ngài rằng:
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
TUYÊN XƯNG ĐỨC GIÊSU KITÔ LÀ CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Thánh Tôma Tông Đồ hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Hôm nay chúng ta hoan hỷ mừng Lễ Thánh Tôma Tông Đồ. Xin Chúa nhậm lời thánh nhân cầu thay nguyện giúp, mà củng cố lòng tin của chúng ta, để chúng ta được sống muôn đời, khi cùng với thánh nhân tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa. Vào lúc Đức Giêsu chịu thương khó và phục sinh, khuôn mặt của thánh Tôma nổi bật. Trong bữa ăn tối, đáp lại thắc mắc của người, Đức Giêsu nói: Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống (Ga 14,6). Khi nghe nói Đức Giêsu đã phục sinh, vị Tông Đồ này không tin ngay. Mãi tới lúc Đức Giêsu cho người thấy tay và cạnh sườn bị đâm thủng, người mới tuyên xưng: Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con (Ga 20,28). Theo truyền khẩu, thì thánh nhân đã đi loan báo Tin Mừng cho dân Ấnđộ. Từ thế kỷ IV, người ta mừng ngày rước hài cốt của người về Êđétxa, tức là ngày 3 tháng 7.
Tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa, bằng chính đời sống trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thánh Phaolô nói: Chúng tôi vẫn chịu đói khát, trần truồng, bị hành hạ và lang thang phiêu bạt; chúng tôi phải vất vả tự tay làm lụng. Bị nguyền rủa, chúng tôi chúc lành; bị bắt bớ, chúng tôi cam chịu; bị vu khống, chúng tôi đem lời an ủi. Cho đến bây giờ, chúng tôi đã nên như rác rưởi của thế gian, như phế vật đối với mọi người… Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, nhưng, Thầy gọi anh em là bạn hữu của Thầy. Anh em được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời; mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc vì được nghe.
Tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa, là sứ mạng không thể cưỡng lại được, của những ai có được kinh nghiệm về Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Ghêgôriô Cả nói: Người môn đệ hoài nghi đó chữa lành vết thương cứng tin nơi chúng ta khi ông chạm tay vào thương tích trên thân thể của Thầy mình. Người môn đệ nghi ngờ và được chạm tay vào Chúa, đã trở thành người làm chứng Chúa đã sống lại thật… Sự sống đã được tỏ bày, chúng tôi đã thấy và làm chứng, chúng tôi loan báo cho anh em sự sống đời đời. Sự sống ấy vẫn hướng về Chúa Cha và nay đã được tỏ bày cho chúng tôi. Điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống. Điều chúng tôi đã thấy và đã nghe, chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa. Trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Phaolô cho thấy đức tin của chúng ta được xây dựng trên nền tảng vững chắc: Anh em được xây dựng trên nền móng là các Tông Đồ và ngôn sứ, còn đá tảng góc tường là chính Đức Kitô Giêsu. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 116, vịnh gia cũng đã kêu gọi: Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng. Muôn nước hỡi, nào ca ngợi Chúa, ngàn dân ơi, hãy chúc tụng Người! Vì tình Chúa thương ta thật là mãnh liệt, lòng thành tín của Người bền vững muôn năm.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Này anh Tôma, vì đã thấy Thầy nên anh mới tin. Phúc thay những người không thấy mà tin. Trong bài Tin Mừng, thánh Gioan tường thuật lại: Ông Tôma thưa Người: Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! Đức Giêsu bảo: Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! Đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy. Vì thế, những gì đã thấy, thì không cần phải tin. Thế mà, Chúa lại bảo ông: Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Do đó, điều ông thấy là một chuyện, điều ông tin lại là chuyện khác. Ông thấy Thầy là Chúa (Lord), nhưng, ông tin Thầy là Thiên Chúa (God): Lạy Chúa! (Lord), Lạy Thiên Chúa (God) của con! Ước gì ta luôn biết tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa, nhất là, những khi, ta không nhìn thấy Chúa đâu cả! Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
Tôma cứng lòng tin?
Các sách Tin Mừng cho ta thấy Thánh Tôma là con người thực tế không dễ gì bị lôi kéo. Tin Mừng không cho ta biết vì sao mà Thánh Tôma vắng mặt trong nhà tiệc ly khi Chúa Giêsu hiện ra lần thứ nhất. Nhưng qua cách đối thoại của Tôma với các tông đồ mà chúng ta nhận ra: Tôma là một người khảng khái. Ông dám đưa ra một lời thách thức, dám đưa ra một vấn nạn lớn mà không một vị tông đồ nào dám nêu lên là: Làm sao mà một người chết tức tưởi trên Thánh giá chiều Thứ Sáu Tuần Thánh mà nay một số người lại dám tung tin Chúa đã sống lại?
Vấn nạn của Tôma rất hợp lý, cho nên tám ngày sau, Chúa hiển linh như riêng cho Tôma vậy: Tôma “Đặt ngón tay vào đây và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa nhưng hãy tin”. Và Tôma đã công khai tuyên xưng niềm tin vững vàng: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” Tôma gặp lại Thầy Giêsu của mình nhưng không theo xác thịt nữa mà thấy với đôi mắt đức tin: thấy thầy Giêsu chịu khổ nạn, chịu đóng đinh, chịu chết tức tưởi trên Thánh giá kia thực sự là Thiên Chúa, Người đã phục sinh.
Tôma không sống theo tâm lý đám đông ai sao tôi vậy mà sống có lập trường và xác tín riêng. Cho dù các môn đệ khác đã được thấy Chúa, họ nói với ông rằng Chúa đã sống lại, nhưng bao lâu ông chưa thấy Chúa, chưa được gặp gỡ riêng tư, chưa kiểm chứng được Đấng Phục Sinh trong cuộc đời mình thì ông chưa dễ dàng tin.
Cứng lòng tin như Tôma ư? Có lẽ oan cho ông quá! Trong khi Tôma thực sự là một con người can đảm, dám lội ngược dòng và không tin mù quáng – theo kiểu ai nói gì cũng tin y như vậy, như rôbô mà không có ý chí hay tự do đón nhận, tin mà không suy xét cân nhắc kiểm chứng. Điều ấy không có nghĩa rằng Tôma cố chấp. Có thể ông đã hụt hẫng sau cái chết của Chúa. Sự vắng mặt của Tôma cho phép ta suy ra rằng Tôma xa rời cộng đoàn các tông đồ, vắng mặt trong các giờ cầu nguyện cộng đoàn, cho đến khi được các tông đồ khác kể lại kinh nghiệm được Chúa hiện diện, thì Tôma đã mở lòng hòa nhập, gắn bó với cộng đoàn. Nhờ thế mà Tôma cũng có được kinh nghiệm Đấng Phục Sinh đang hiện diện cụ thể riêng tư ngay trước mặt mà ông có thể đụng chạm thọc ngón tay vào lỗ đinh, thọc bàn tay vào cạnh sườn Người.
Thánh Giêrônimô đặt câu hỏi: “Anh em thân mến, anh em rút ra được kết luận nào? Có phải do ngẫu nhiên mà người môn đệ được chọn này lại vắng mặt trong lần đầu tiên không? Hay có phải do ngẫu nhiên mà ông trở về và được nghe kể lại, nghe kể rồi nghi ngờ, nghi ngờ rồi sờ mó, sờ mó rồi tin tưởng? Chính là do Thánh ý Thiên Chúa chứ chẳng là do ngẫu nhiên mà sự việc diễn ra như thế đâu. Lòng thương xót của Chúa thật là kì diệu, vì khi người môn đệ đa nghi đưa tay chạm vào vết thương của Thầy mình, là lúc ông chữa lành vết thương của sự chai lì nơi chúng ta”.
Như thế, hành trình từ nghi ngờ đến tin tưởng của Thánh Tôma cũng có thể là hành trình đức tin của chúng ta trong cuộc sống thường ngày. Trước bao nhiêu vấn nạn lớn của cuộc đời này chúng ta có suy xét, cầu nguyện, có gắn bó với Hội thánh qua kinh nguyện và các Bí tích như Thánh Tôma? Chúng ta có mở lòng để cảm nghiệm tình yêu của Chúa Kitô phục sinh đã và đang dành cho ta như Thánh Tôma? Và trên hết chúng ta có tuyên xưng đức tin với một xác tín vững vàng: Đức Giêsu là chủ, là Thiên Chúa của con trong mọi lời nói việc làm như Thánh Tôma?
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tuyên xưng Chúa là Chúa của con bằng hành động tha thứ, phục vụ yêu thương mọi người trong cuộc sống hằng ngày, để cũng được hưởng hạnh phúc với Thánh Tôma trên Nước Thiên Đàng. Amen