“Các con hãy đến cùng chiên lạc nhà Israel”.
Bài Ðọc I: (Năm I) St 41, 55-57; 42, 5-7a. 17-24a
“Chúng ta phải chịu thế này thật xứng đang, vì chúng ta đã phạm đến em chúng ta”.
Trích sách Sáng Thế.
Trong những ngày ấy, cả nước Ai-cập gặp nạn đói kém, dân chúng kêu vua Pharaon, xin cho họ của ăn. Vua trả lời họ rằng: “Các ngươi hãy đến cùng Giuse và ông bảo thế nào, các ngươi hãy làm như vậy”. Cơn đói kém ngày càng gia tăng khắp mặt đất. Bấy giờ ông Giuse mở các kho lúa, bán cho người Ai-cập, vì họ cũng đói kém khổ sở. Khắp mọi nước, người ta tuôn đến Ai-cập để mua lương thực ăn cho đỡ đói.
Các con ông Giacóp cũng đi chung với những người khác đến Ai-cập để mua lúa, vì nạn đói cũng hoành hành trong đất Canaan. Giuse có quyền trên toàn lãnh thổ Ai-cập, nên ông bán lúa thóc cho hết mọi người. Khi các anh của Giuse sấp mình lạy ông, ông nhận ra các anh, nên ông nói giọng cứng cỏi như nói với khách lạ. Ông hỏi họ: “Các ngươi ở đâu đến?” Họ đáp: “Chúng tôi từ đất Canaan đến mua thực phẩm”.
Giuse đã truyền giam họ trong ba ngày; đến ngày thứ ba, ông cho dẫn họ ra khỏi tù và bảo rằng: “Các ngươi hãy làm điều ta dạy bảo, thì sẽ được sống: vì ta kính sợ Thiên Chúa. Nếu các ngươi là người lương thiện thì một người trong các ngươi sẽ ở lại trong tù, còn những người khác hãy đem lúa về nhà. Rồi các ngươi hãy dẫn đứa em út các ngươi tới đây cho ta, để ta có thể tin lời các ngươi, và các ngươi sẽ khỏi chết. Họ đã làm như Giuse dạy bảo.
Bấy giờ họ mới nói với nhau rằng: “Chúng ta phải chịu thế này thật xứng đáng, vì chúng ta đã phạm đến em chúng ta. Chúng ta đã thấy tâm hồn em chúng ta khổ sở, khi nó năn nỉ chúng ta tha cho nó, nhưng chúng ta không chịu nghe. Vì thế nên chúng ta phải chịu nỗi khốn khổ này”. Bấy giờ, một người trong anh em là Ruben nói rằng: “Chớ thì tôi đã chẳng bảo anh em đừng có phạm đến đứa trẻ sao”. Nhưng không ngờ rằng Giuse hiểu tiếng họ, vì ông dùng thông ngôn mà nói với họ. Ông Giuse lánh mặt đi một chút mà khóc.
Ðáp Ca: Tv 32, 2-3. 10-11. 18-19
Ðáp: Lạy Chúa, xin đổ lòng từ bi xuống trên chúng con, theo như chúng con tin cậy ở nơi Ngài
Xướng:Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm; với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng Chúa. Hãy ca mừng Người bài ca mới, hát mừng Người với tiếng râm ran.
Xướng: Chúa phá tan ý định của các nước, làm cho vô hiệu tư tưởng của chư dân. Ý định của Chúa tồn tại muôn đời, tư tưởng lòng Ngài còn mãi đời nọ sang đời kia.
Xướng: Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người, nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn.
Bài Ðọc I: (Năm II) Hs 10, 1-3. 7-8. 12
“Ðây là lúc phải tìm kiếm Chúa”.
Trích sách Tiên tri Hôsê.
Israel là cây nho xanh tốt, hoa trái xứng hợp với nó. Ðất càng màu mỡ, thì càng thêm các tượng thần. Lòng dạ chúng phân đôi, giờ đây chúng sẽ đền tội. Chúa sẽ đánh vỡ các tượng thần và phá tan các bàn thờ của chúng. Bấy giờ chúng sẽ nói: “Chúng ta không có vua, vì chúng ta không kính sợ Chúa: và nhà vua sẽ làm gì cho chúng ta?”
Samaria đã làm cho vua mình qua đi như bọt nước. Những nơi cao dựng tượng thần sẽ bị phá huỷ: Ðó là tội lỗi của Israel! Cây ké và gai góc sẽ mọc trên bàn thờ chúng. Chúng sẽ nói với núi non rằng: Hãy che lấp chúng ta đi. Chúng sẽ nói với đồi rằng: Hãy đổ xuống trên chúng ta cho rồi! Các ngươi hãy gieo rắc sự công chính và sẽ gặt mùa nhân từ. Các ngươi hãy khai khẩn những khu đất mới: Ðây là lúc phải tìm kiếm Chúa, khi Người đến, Người sẽ dạy dỗ sự công chính cho các ngươi.
Ðáp Ca: Tv 104, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Hãy tìm kiếm thiên nhan Chúa luôn luôn (c. 4b).
Xướng: Hãy xướng ca, đàn hát mừng Người, hãy tường thuật mọi điều kỳ diệu của Chúa. Hãy tự hào vì danh thánh của Người; tâm hồn những ai tìm Chúa, hãy mừng vui.
Xướng: Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa; hãy tìm kiếm thiên nhan Chúa luôn luôn. Hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm, những phép lạ, và những điều miệng Ngài phán quyết.
Xướng: Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Người; hỡi con cháu Giacóp, những kẻ được Người kén chọn. Chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của Người bao trùm khắp cả địa cầu.
Alleluia: Ga 14, 5
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống; không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”. – Alleluia.
(Hoặc đọc: Alleluia, alleluia! Chúa nói: Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. -Alleluia.)
Tin Mừng: Mt 10, 1-7
1 Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.
2 Sau đây là tên của mười hai Tông Đồ: đứng đầu là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê và ông Gio-an, em của ông;
3 ông Phi-líp-phê và ông Ba-tô-lô-mê-ô; ông Tô-ma và ông Mát-thêu người thu thuế; ông Gia-cô-bê con ông An-phê và ông Ta-đê-ô;
4 ông Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và ông Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, là chính kẻ nộp Người.
5 Đức Giê-su sai mười hai ông ấy đi và chỉ thị rằng:
6 Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en.7 Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Chữa lành bệnh linh hồn
Chúa Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền. (Mt 10,1)
Suy niệm: Sự thường khi cơ thể có vấn đề, ai cũng lo lắng và mau mắn tìm đến thầy thuốc để chữa bệnh. Nếu hiểu bệnh tật là những gì làm ảnh hưởng đến sức khoẻ thể xác lẫn tinh thần, thì tội lỗi cũng là thứ ‘vi-rút’ làm tác hại đến sức khoẻ linh hồn của con người. Nói cách khác tội lỗi cũng là bệnh, bệnh hiểm nghèo nữa là khác. Thế nhưng có nhiều người mang trong mình căn bệnh ‘tội lỗi’ mà lại ít khi lo lắng và mau mắn để chữa trị. Chúa Giê-su khi chữa lành bệnh tật thường nói thêm “Tội con đã được tha;” Ngài cho thấy bệnh tật phần xác như một dấu chỉ của tội lỗi là bệnh tật phần hồn. Khi giao cho các môn đệ quyền chữa lành bệnh hoạn tật nguyền, –sau khi phục sinh, Chúa còn nói rõ Ngài trao cho các ông quyền tha tội,– Chúa Giê-su muốn giao cho các ông sứ mạng tiêu diệt tận căn của bệnh tật tâm hồn là thứ ‘vi-rút’ tội lỗi.
Mời Bạn: Bạn có nhận thức được tội lỗi len lỏi trong tâm hồn mình và mau mắn đến với Bí tích Giao Hoà như khi cơ thể bạn mang bệnh chưa, hay cũng chỉ đợi có dịp lễ trọng mới đến nhận lãnh? Hơn nữa bạn có nhận thức rằng sống và làm chứng cho những giá trị Tin Mừng là phương thuốc tăng lực ngăn ngừa nhiễm thứ ‘vi-rút’ tội lỗi không?
Sống Lời Chúa: Năng lãnh Bí tích Giao Hoà để linh hồn được lành mạnh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã cho chúng con thấy những giá trị cao cả của Nước Trời. Xin đừng để chúng con xa lìa những giá trị ấy khi cứ sống trong tội lỗi, nhưng cho chúng con biết năng chạy đến với Bí tích Giao Hoà để tâm hồn được Chúa chữa lành. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Rồi Đức Giêsu gọi mười hai môn đệ lại, ban cho các ông quyền trên các thần ô uế …”
Chúa Giêsu đã chọn 12 Tông Đồ và đã sai họ đi. 12 người này quả thực là những con người đã làm thay đổi thế giới. Họ để lại một thế giới khác hẳn với thế giới trước khi họ đến. 12 người này, mặc dù họ cũng chỉ là những con người tầm thường, kém cỏi, đôi khi bộc lộ nhiều tính xấu nữa. Và nếu nhìn kỹ vào khuôn mặt từng người một, thì thấy không thiếu những đam mê tật xấu: Nóng nảy, ích kỷ, tham lam, cuồng bạo. Chắc chắn Chúa Giêsu đã thấy rõ điều này, nhưng Ngài vẫn chọn các ông, vì đường lối Thiên Chúa khác với đường lối con người. Điều Ngài cần ở họ không phải là cái họ đang là, nhưng là cái họ sẽ là. Ngài muốn ở họ không phải là cái họ đang có, mà là những gì sẽ có. Nhưng điều đáng nói là Đức Giêsu đã chọn những con người đó. Người đã hoán cải họ, hướng dẫn họ, trao Thần Khí của Người cho họ và dùng họ để tiếp tục sứ mạng của Người.
Những ‘con người thay đổi thế giới’ này vốn cũng là những người như chúng ta. Và cũng như họ, chúng ta hôm nay cũng được Đức Giêsu mời gọi tham gia vào một công cuộc duy nhất: đó là công cuộc thay đổi thế giới bằng cách làm cho thế giới dậy men Tin Mừng. Như một cuộc chạy tiếp sức, ngọn đuốc từ tay Đức Giêsu chuyển qua các Tông Đồ, các Tông Đồ trao lại cho những người kế tiếp, và ngày nay được trao vào tay chúng ta. Chúng ta sẽ làm gì đây trước một thế giới vẫn cần được thay đổi?
Thay đổi thế giới không phải chỉ hệ tại ở những việc to lớn, nếu vậy thì chúng ta không làm được. Nhưng mỗi ngày chúng ta có thể làm những công việc bổn phận bình thường dưới ánh sáng của Tin Mừng thì cũng đủ để góp phần làm thay đổi thế giới này.
Mỗi sáng thức dậy, hãy nhớ rằng mình là một nhà thừa sai được chính Chúa Giêsu sai đi, không phải sai vào những nơi xa lạ, mà sai vào chính gia đình của mình, vào sở làm của mình, vào khu xóm, vào giáo xứ… để chúng ta cũng là một tông đồ được Chúa chọn và sai đi để làm thay đổi môi trường chúng ta đang sống..
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
QUAY VỀ TÌM KIẾM THÁNH NHAN
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 14 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Nhờ Con Chúa hạ mình xuống, Chúa đã nâng loài người sa ngã lên. Xin Chúa rộng ban cho các tín hữu Chúa niềm vui thánh thiện này: Chúa đã thương cứu họ ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, thì xin Chúa cũng cho họ được hưởng phúc trường sinh.
Muốn hưởng phúc trường sinh, thì phải sám hối ăn năn, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Samuen quyển II cho thấy: Theo một quan niệm thời xưa, tìm hiểu số dân là có tội. Khi ta thật lòng sám hối ăn năn, thì Thiên Chúa sẽ cứu độ. Tội lỗi làm tổn thương cả cộng đoàn, vì thế, trong việc tốt cũng như trong việc xấu, chúng ta thật sự liên đới với nhau trước mặt Thiên Chúa như một dân tộc. Lạy Chúa, xin nhớ lại giao ước Chúa đã ban và nói với thiên sứ đang tàn phá: Đủ rồi, hãy rút tay lại. Chính con đã phạm tội, chính con mới có lỗi, chứ đàn chiên đó có làm gì đâu? Lạy Đức Chúa, con nài van Chúa, xin rút cơn giận khỏi dân Ngài.
Muốn hưởng phúc trường sinh, thì xưng thú tội lỗi mình và hòa giải với nhau, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, sách cổ xưa nhan đề Giáo Huấn của Mười Hai Tông Đồ nói: Ngày của Chúa, anh em hãy hội lại mà bẻ bánh và tạ ơn. Trước đó, anh em hãy xưng thú tội lỗi mình, để lễ tế của anh em được tinh tuyền. Ai còn bất hòa với bạn hữu mà chưa hòa giải với nhau, thì đừng đến hội họp với anh em… Khi ta nâng chén chúc tụng mà cảm tạ Thiên Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Đức Kitô ư? Và khi ta cùng bẻ Bánh Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao? Chỉ có một tấm Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể.
Muốn hưởng phúc trường sinh, thì sám hối quay về tìm kiếm Thánh Nhan, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách ngôn sứ Hôsê cho thấy: Ítraen vốn là một cây nho sum sê, trái trăng thật dồi dào phong phú. Nhưng trái trăng càng nhiều, chúng càng dựng thêm các bàn thờ ngẫu tượng… Đây là thời kiếm tìm Đức Chúa, cho đến khi Người đến làm mưa công chính trên các ngươi. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 104, vịnh gia cũng đã kêu gọi: Hãy tìm Chúa và sức mạnh của Người, chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan. Hãy nhớ lại những kỳ công Người thực hiện, những dấu lạ và những quyết định Người phán ra.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Hãy đến với các con chiên lạc nhà Ítraen. Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước Trời đã đến gần. Nước Trời đã đến gần, hãy sám hối, hãy quay về tìm kiếm Thánh Nhan… Đây là những điệp khúc được lặp đi lặp lại trong lời rao giảng của các ngôn sứ, bởi vì, chúng ta thường bội tín, bất trung cùng Chúa. Chúa biết chúng ta bất toàn, yếu đuối, dễ sa ngã, vì thế, Người luôn từ ái một niềm, sẵn sàng tha thứ khi chúng ta biết sám hối quay về với Người. Ước gì chúng ta luôn biết tìm kiếm Chúa và sức mạnh của Người, Người sẽ không bao giờ làm chúng ta thất vọng: ẩn thân bên Chúa, thì hơn tin cậy vào bất kỳ thế lực nào khác. Chúa đã hạ mình xuống, để nâng loài người sa ngã lên. Chúa đã thương cứu chúng ta ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, để được hưởng phúc trường sinh. Ước gì chúng ta đừng bao giờ để mất ơn cứu độ của Chúa, nhưng, hãy kíp quay về, tìm kiếm Thánh Nhan Chúa, để được hưởng hạnh phúc muôn đời. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
Thi hành sứ vụ Chúa trao
Tin Mừng hôm nay, tường thuật việc Chúa Giêsu sai mười hai vị Tông đồ đi Loan Báo Tin Mừng. Thánh Mátthêu đã lần lượt nêu danh mười hai vị. Ngài kể rất chi tiết, không chút giấu diếm về biệt danh của một số vị, mà ngôn ngữ ngày nay người ta gọi là có nickname đáng gờm, chẳng hạn:
– Mátthêu người thu thuế. Người thu thuế thường nâng cao mức thuế để kiếm lợi.
– Simon thuộc nhóm Quá Khích. Đặc điểm của nhóm này là dắt dao bên hông, sẵn sàng đâm những ai không tuân giữ Luật Môsê.
– Giuđa Iscariốt chính là kẻ nộp Người.
…………
Chúng ta tự hỏi Thánh Mátthêu có ngụ ý gì khi kể ra những điểm không hay nơi bản thân mình và của các vị Tông đồ? Thưa, là để cho mọi người thấy quyền năng và tình thương của Thiên Chúa được hiển lộ ra (x. 2Cr 12,9).
Chúng ta biết, Thánh Máthêu viết đoạn Tin mừng này trong chương 10, tức là khi các ngài vừa mới được Chúa Giêsu kêu gọi, và mãi cho đến chương 26 Mátthêu mới tường thuật về cuộc Thương khó và Phục sinh của Chúa Giêsu. Vậy thì, làm sao mà Thánh nhân biết được Giuđa chính là kẻ phản bội?
Nhiều học giả cho rằng: Thánh Mátthêu viết Tin mừng sau khi Chúa Giêsu hoàn tất công trình cứu độ nhân loại; vào khoảng năm 80-90, tại Syria Palestin. Dẫu vậy, Thánh nhân đã nhìn với nhãn quan của Chúa Giêsu khi Ngài kêu gọi và sai các tông đồ đi thi hành sứ vụ.
Vấn đề khó hiểu ở đây là: Tại sao Chúa Giêsu biết trước Giuđa sẽ phản bội mà Ngài vẫn chọn ông làm Tông đồ? Nếu xét theo cái nhìn của con người, chúng ta không thể hiểu được hành động của Chúa Giêsu. Giả sử ai đó tính chuyện lập gia đình mà lại biết rằng người vợ/ người chồng tương lai của mình sẽ phản bội thì chắc chắn sẽ chẳng bao giờ chọn người đó. Cũng vậy, các Dòng tu hay Chủng viện… sẽ không tuyển chọn những ứng sinh không có ý hướng ngay lành, lấp lửng chân trong chân ngoài… Thế mà, Chúa Giêsu đã không hành động theo lẽ thường tình ấy. Bởi lẽ, bản tính của Chúa là “yêu”. Cho nên, bất kể Giuđa có phản bội hay không thì Chúa Giêsu vẫn yêu, vẫn thương cho “đến cùng” và tuyển chọn ông làm Tông đồ.
Mặt khác, để đánh giá công tâm, chúng ta vẫn phải công nhận rằng: lúc ban đầu khi được Chúa kêu gọi ông Giuđa đã rất hăng hái nhiệt thành bỏ mọi sự để bước theo Đức Giêsu với tất cả lòng chân thành, tín thác, không tính toán thiệt hơn… Có lẽ vì thế mà Chúa Giêsu rất tín nhiệm trao cho ông trách nhiệm quản lý tài chính – giữ túi tiền. Có chăng mãi về sau này, vì một lý do “cực chẳng đã” ông mới trở thành kẻ phản bội mà thôi.
Tìm hiểu hành trình ơn gọi của các Tông đồ giúp chúng ta nhìn lại hành trình ơn gọi của chính mình. Chúng ta là những Kitô hữu nghĩa là những người thuộc về Chúa Kitô, có Chúa Kitô, được Chúa Kitô tuyển chọn và sai đi Loan Báo Tin Mừng cứu độ; qua Bí tích Thánh tẩy Chúa cho ta được tham dự vào thiên chức “Ngôn sứ, Tư tế, Vương đế” với Chúa. Mặc dù, Chúa vẫn biết chúng ta là người bất xứng, luôn mang trong mình “tiềm năng” phản bội. Nhưng Chúa vẫn tuyển chọn chúng ta làm con cái, hơn nữa còn chọn gọi chúng ta là linh mục, là tu sĩ, là đan sĩ… Bởi lẽ, chưa bao giờ và không khi nào Chúa ngừng yêu thương chăm sóc chúng ta. Đứng trước tình yêu vô biên của Chúa, chúng ta chợt nhận ra:
– Có lúc chúng ta giống như Matthêu: lạm quyền, tham lam, bóc lột, đối xử bất công… với anh chị em mình.
– Có khi chúng ta giống như Simon quá khích: bắt người khác tuân giữ từng câu chữ của luật mà quên luật tối thượng là mến Chúa yêu người.
– Thậm chí nhiều lần chúng ta như Giuđa: phản bội Chúa qua cuộc sống bê tha, tội lỗi của mình.
Suy niệm Tin mừng Chúa sai các Tông đồ đi Loan Báo Tin Mừng là cơ hội tốt để mỗi người chúng ta nhớ lại hồng ân được Chúa chọn gọi. Dù chúng ta có như thế nào Chúa vẫn yêu thương tuyển chọn và sai đi Loan Báo Tin Mừng cứu độ của Chúa giữa thế giới hôm nay.
Xin Chúa giúp chúng con nhận ra ân huệ cao quý này để luôn sống tâm tình cảm tạ. Đồng thời, biết nhận ra thân phận yếu đuối dễ sa ngã, của mình để luôn cậy trông ơn Chúa trợ giúp, hầu có thể chu toàn sứ mệnh cao quý Loan Báo Tin Mừng tình thương đến khắp cùng thế giới, qua cuộc sống hy sinh phục vụ theo gương Chúa. Amen
E/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Chúa sai 12 Tông đồ đi rao giảng
1. Trong bài Tin Mừng hôm nay, thánh Matthêu ghi lại việc Chúa Giêsu tuyển chọn 12 Tông đồ và sai các ông đi loan báo Nước Trời đã gần đến. Sứ mệnh này không phải chỉ dành riêng cho các Tông đồ hoặc những người có trách nhiệm mà cả chúng ta nữa, những người Kitô hữu, mỗi người một cách, phải loan báo về Chúa Giêsu và kêu mời mọi người vào trong Giáo hội, vào trong tình yêu của Chúa.
2. Theo truyền thống, bất cứ một bậc thầy nào cũng cần có các môn sinh, môn đệ để tiếp tục lý tưởng và sự nghiệp của mình. Các bậc hiền nhân trong lịch sử và các tiên tri trong Cựu ước có các môn đệ, thánh Gioan Tiền Hô cũng có nhiều môn đệ. Chúa Giêsu cũng vậy, trong ba năm giảng dạy, Chúa đã kêu gọi nhiều môn đệ, trong số đó Chúa chọn 12 người làm Tông đồ, để tiếp tục sự nghiệp cứu rỗi nhân loại mà Ngài đã khởi đầu.
Chúa gọi và chọn chứ họ không tự mình được chọn hoặc tự ứng cử, nghĩa là Chúa ở một vị trí cao hơn, Chúa là trung tâm chứ không phải họ được quyền lấy mình làm chuẩn; như thế, điều kiện đầu tiên để trở thành Tông đồ là được Chúa chọn. Các môn đệ ở lại với Người, nghĩa là họ phải được tách ra khỏi đám đông và đến; như thế, điều kiện thứ hai là khi được gọi họ phải được tách riêng ra, nghĩa là phải có sự thay đổi đời sống nên tốt hơn.
3. Có lẽ chẳng ai trong chúng ta xa lạ với xuất xứ của các Tông đồ : đa số họ là những ngư phủ nghèo nàn, thất học. Họ được chọn từ đám đông giai cấp lao động, trong số họ cũng có hai khuôn mặt tiêu biểu cho sự tranh chấp của xã hội Do thái lúc đó : Matthêu người thu thuế và Simon nhiệt thành. Nhóm Nhiệt thành cương quyết chống ngoại xâm, sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ lề luật, còn đám thu thuế thì lại chạy theo ngoại bang, hợp tác với những kẻ đang thống trị xứ sở để trục lợi.
Có thể nói, những người mà Chúa Giêsu chọn lựa tiêu biểu cho sự thấp kém trong xã hội Do thái. Chúa Giêsu biết rõ điều đó, nhưng Ngài vẫn tuyển chọn, vì đường lối Thiên Chúa khác với đường lối con người. Điều Ngài cần nơi họ không phải là cái đang là, mà là cái sẽ là. Họ tầm thường khiếm khuyết, nhưng với ơn Chúa, họ sẽ làm nên được những việc phi thường (Mỗi ngày một tin vui).
4. Chúng ta thấy : mười hai Tông đồ yếu kém về mọi mặt, thế mà đã thay đổi được cả một đế quốc Rôma và cả thế giới sau này nữa. Quả thật, khi Chúa còn sống bên cạnh, các ông còn quê mùa, hay sợ sệt, tham vọng tầm thường, và khi Chúa chết, các ông bỏ trốn vì sợ liên lụy. Thế mà sau khi lãnh nhận Chúa Thánh Thần, các ông can đảm, khôn ngoan, đấu lý với hết mọi bậc người, ra tù vào khám vì danh Chúa, và các ông đã xây dựng nước Chúa ngay tại nơi đế quốc đã từng tiêu diệt Thầy mình và cả các ông nữa.
Tại sao họ yếu kém như thế mà dám đương đầu với những thế lực kình địch và biến đổi được cả thế giới như vậy ? Thưa, họ đã trở thành những dụng cụ hữu hiệu trong bàn tay Thiên Chúa toàn năng, Ngài làm được mọi sự Ngài muốn. Còn các Tông đồ thì có một đức tin vững mạnh, nếu các ông không tin vào quyền năng Thiên Chúa đã lựa chọn các ông, ở với các ông, hỗ trợ các ông, chắc chắn các ông không bao giờ dám nhận một công việc to lớn và nặng nề như thế.
5. Chúa cũng sai chúng ta đi vào đời đem Tin Mừng của Chúa đến cho mọi người như Chúa đã sai các Tông đồ ngày xưa, đấy là vinh dự và bổn phận của các Kitô hữu.
Nếu công đồng Vatican II khẳng định :”Bản tính của Hội thánh là truyền giáo” thì mọi Kitô hữu cũng chính là những sứ giả Tin Mừng, cũng có trách nhiệm như Hội thánh. Những lời Chúa Giêsu nói với các Tông đồ ngày xưa vẫn còn vang vọng nơi chúng ta, vẫn còn có tính cách thời sự của nó. Chúa muốn chúng ta đi vào cánh đồng truyền giáo rộng rãi bao la bát ngát để đem nhiều người về với Chúa. Cảm xúc của Chúa Giêsu đứng trước cánh đồng lúa chín vàng ối “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít” cũng phải là cảm xúc của chúng ta đứng trước tình hình thế giới hiện nay : chúng ta hãy xin Chúa sai nhiều sứ giả Tin mừng đến cánh đồng truyền giáo, đồng thời chúng ta cũng có thể góp phần vào công việc loan báo Tin Mừng bằng chính “cuộc sống chứng ta” của chúng ta.
6. Truyện : Chúa chọn họ làm Tông đồ.
Có một tác giả đã tưởng tượng ra việc Chúa chọn các Tông đồ như sau : Sau những đêm dài cầu nguyện, Ngài rảo bước khắp nơi nhưng không chọn được người nào. Ngài đành đăng quảng cáo, nhưng trong số những người đến trình diện, Ngài không chọn được một ai.
Ngài đành tổ chức thế vận hội. Môn đầu tiên là cầu nguyện : Nhiều người biểu diễn cầu nguyện rất hay nhưng Chúa không chọn được ai cả. Môn thứ hai là thờ phượng, cũng thế. Môn thứ ba là giảng thuyết, cũng thế.
Chán nản vì mất thời gian vô ích, Chúa Giêsu rời vận động trường để ra bờ biển hóng gió và ở đây Ngài thấy đám dân chài. Ngài đứng quan sát và nhận ra có một số người để hết tâm hết lực vào công việc họ đang làm. Ngài nghĩ thầm trong lòng, họ là những người có quả tim. Và thế là Ngài chọn họ làm Tông đồ của Ngài (Chờ đợi Chúa).