“Ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử,
nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống”.
(Ga 5,24)
BÀI ĐỌC I: Is 49, 8-15
“Ta đã đặt ngươi nên giao ước của dân, để ngươi phục hưng xứ sở”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Chúa phán: “Trong thời thuận tiện, Ta đã nghe lời ngươi; trong ngày cứu độ, Ta đã cứu giúp ngươi; Ta đã gìn giữ ngươi và đã đặt ngươi nên giao ước của dân, để ngươi phục hưng xứ sở, và thu hồi các tài sản bị phân tán, để ngươi nói với tù nhân rằng: ‘Các ngươi hãy ra’, và nói với những kẻ ở trong tối tăm rằng: ‘Các ngươi hãy ra ngoài sáng’. Họ được nuôi dưỡng trên các nẻo đường, và các đồi trọc sẽ trở thành đồng cỏ. Họ sẽ không còn đói khát nữa, gió nóng và mặt trời không làm khổ họ, vì Đấng thương xót họ sẽ là người hướng dẫn họ và đưa họ đến uống ở suối nước. Ta sẽ biến đổi tất cả các núi của Ta thành đường đi, và các lối đi của Ta sẽ được bồi đắp cho cao. Này đoàn người từ xa đến. Kìa những kẻ từ hướng bắc và hướng tây lại, và những người từ miền nam lên.
Trời hãy ca ngợi, đất hãy nhảy mừng, núi đồi hãy hân hoan chúc tụng! Vì Chúa đã an ủi dân Người và sẽ xót thương những người cùng khổ.
Nhưng Sion nói: ‘Chúa bỏ rơi tôi, Chúa đã quên tôi rồi’. Nào người mẹ có thể quên con mình mà không thương xót chính đứa con mình đã cưu mang ư ? Cho dù người mẹ đó có quên, nhưng Ta sẽ không quên ngươi đâu”.
ĐÁP CA: Tv 144, 8-9. 13cd-14. 17-18
Đáp: Chúa là Đấng nhân ái và từ bi
Xướng:
1/ Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giầu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa. – Đáp.
2/ Chúa trung thành trong mọi lời Ngài phán, và thánh thiện trong mọi việc Ngài làm. Chúa nâng đỡ hết thảy những ai sa ngã, và cho mọi kẻ khòm lưng đứng thẳng lên. – Đáp.
3/ Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc Chúa làm. Chúa gần gũi mọi kẻ kêu cầu Ngài, mọi kẻ kêu cầu Ngài cách thành tâm. – Đáp.
TIN MỪNG: Ga 5, 17-30
17 Khi ấy, sau khi chữa lành một người bệnh trong ngày sa-bát, Đức Giê-su tuyên bố với người Do-thái rằng: “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc.”
18 Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.
19 Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng: “Thật, tôi bảo thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy.
20 Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc.
21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý.
22 Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, 23 để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha.
Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con.
24 Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.
25 “Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến -và chính là lúc này đây- giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống.
26 Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, 27 lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người.
28 Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con 29 và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án.
30 “Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi.”
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
ĐỨC GIÊ-SU, ĐẤNG BAN SỰ SỐNG
“Chúa Cha cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào thì Người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý.” (Ga 5,21)
Suy niệm: Là con người hữu hạn, chúng ta chưa ai thấy Thiên Chúa bao giờ, nhưng Đức Giê-su, Đấng từ Thiên Chúa mà đến, Ngài biết, thấy và là một với Chúa Cha, nên Ngài nói cho chúng ta biết về Cha của Ngài: Ngài là mặc khải trọn vẹn của Thiên Chúa. Quả thật, Thiên Chúa đã cho Mô-sê biết Ngài là Đấng Tự Hữu (x. Xh 3,14), Ngài có sự sống nơi mình, vì thế Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, cũng “được có sự sống nơi mình như vậy”. Giờ đây, Đức Giê-su đến trần gian là để làm công việc mà Ngài thấy và nhận lãnh từ nơi Cha, đó là “ban sự sống cho ai tuỳ ý Ngài”.
Mời Bạn: Sự sống của Thiên Chúa được ban tặng cho chúng ta trước tiên qua việc “nghe lời Ngài và tin vào Đấng đã sai Ngài” bởi vì lời Chúa là lời ban sự sống. Mỗi lần chúng ta nghe và đọc Tin Mừng là chúng ta được gặp gỡ Đức Ki-tô và gặp gỡ Thiên Chúa. Chính nhờ tin vào Thiên Chúa mà chúng ta được ơn cứu độ, được trường sinh với Ngài. Hơn nữa, Chúa còn ban cho chúng ta chính Thân Mình Ngài là Bánh hằng sống, “ai ăn sẽ được sống đời đời” (Ga 6,58).
Sống Lời Chúa: Cuộc sống thiêng liêng của người Ki-tô hữu được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa và Thánh Thể. Để được sống dồi dào, sống vĩnh cửu bạn đừng bỏ lỡ cơ hội đến với Đức Ki-tô qua việc siêng năng đọc và suy niệm Lời Chúa và lãnh nhận bí tích Thánh Thể.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con cảm tạ Chúa đã đến để mặc khải cho chúng con biết về Cha trên trời và biết về ơn cứu độ mà Chúa mang đến. Xin giúp chúng con luôn được bình an khi sống trong tình yêu của Thiên Chúa tình yêu. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Thứ tư Tuần IV Mùa Chay
Ga 5, 17-30
“Ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời.”
Mùa chay là mùa của thanh luyện, của hoán cải. Giáo Hội mời gọi chúng ta trở về: trở về với Chúa, với anh em, với bản thân. Tựu trung tội lỗi là một chối bỏ Thiên Chúa, khước từ anh em, đánh mất bản thân. Qua những việc làm của Mùa chay, như cầu nguyện, sám hối, hãm mình, thực thi bác ái. Giáo Hội muốn chúng ta tìm lại được chính bản thân như Thiên Chúa mong muốn. Bản thân ấy chúng ta chỉ có thể nhận ra khi nhìn ngắm Chúa Giêsu.
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy chân dung của Chúa Giêsu, Đấng hoàn toàn sống cho Thiên Chúa: “Ta đến không phải để làm theo ý Ta, nhưng là làm theo ý Đấng đã sai Ta”. Nên một với Thiên Chúa, thể hiện sự nên một ấy đến cùng, đó là con đường mà Chúa Giêsu đã chọn lựa và đi cho đến cùng. Thực thế, cái chết của Chúa Giêsu gắn liền với mầu nhiệm Ba Ngôi. Người Do Thái kết án Ngài không những vì Ngài không tuân giữ ngày hưu lễ, mà còn vì Ngài tự cho mình ngang hàng với Chúa Cha. Cái chết của Chúa Giêsu là một mạc khải về Chúa Cha. Cái chết của Chúa Giêsu nói lên tiếng xin vâng trọn vẹn với Chúa Cha. Qua cái chết ấy, quyền năng và tình yêu của Chúa Cha được tỏ bày.
Mùa chay thường gợi lại một thực hành có tính truyền thống trong Giáo Hội, đó là hãm dẹp thân xác, tức là tham dự vào cái chết của Chúa Giêsu từng ngày qua những hy sinh, quên mình, để cũng được chia phần vinh quang Phục Sinh của Ngài, nghĩa là mỗi ngày một biến đổi để trở thành con người mới cho đến khi đạt được tầm mức viên mãn của Ngài. Đó là bức chân dung mà mỗi Kitô hữu đều mang trong mình và mỗi ngày họ cố gắng họa lại bằng cả cuộc sống của họ. Cùng với Chúa Kitô, Đấng đã nên một với Chúa Cha trong tất cả mọi sự cho đến chết, xin cho từng giây phút cuộc sống chúng ta luôn là một thể hiện thánh ý của Ngài.
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
KHIÊM NHƯỜNG THÚ TỘI
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 4 Mùa Chay này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa ban thưởng những người công chính, và bao dung kẻ lầm lỗi biết ăn năn. Chúng ta hãy khiêm nhường thú tội, xin Chúa mở lượng khoan hồng mà ban ơn tha thứ cho chúng ta.
Khiêm nhường thú tội, bởi vì, chúng ta thường hay phản nghịch cùng Chúa. Trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Dân Số cho thấy: Được tự do rồi, có lúc, dân Ítraen hồi tưởng lại thời gian đã qua và đem lòng hối tiếc: Ông Môsê nghe thấy dân tụm năm tụm bảy theo thị tộc mà kêu khóc tại cửa lều của mình. Còn ĐỨC CHÚA thì bừng bừng nổi giận. Ông Môsê tập họp bảy mươi người trong số kỳ mục của dân và đặt họ đứng chung quanh Lều. ĐỨC CHÚA lấy một phần thần khí đang đậu trên ông mà đặt trên bảy mươi vị kỳ mục.
Khiêm nhường thú tội, bởi vì, Chúa từ bi nhân hậu. Trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Mácximô Tuyên Giáo, Viện Phụ nói: Người đã dẫn con chiên non về chuồng, con chiên đã bỏ đàn mà chạy lạc trên các núi đồi. Người không đánh đập, không ngăm đe, không làm khổ, trái lại, Người lấy tình yêu thương vác nó trên vai đưa về nhập đoàn với những con còn lại. Lạy Chúa, thật là khốn cho con nếu con không nhận ra lòng từ bi của Chúa. Chính Chúa đã phán rằng: Ta chẳng vui gì khi kẻ tội lỗi phải chết, nhưng vui khi nó ăn năn trở lại để được sống.
Khiêm nhường thú tội, để Chúa phục hồi chúng ta. Trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia đã cho thấy: Ta đã gìn giữ ngươi, đặt ngươi làm giao ước giữa Ta với dân, để phục hồi xứ sở, để chia lại những gia sản đã bị tàn phá, để nói với người tù: ‘Hãy đi ra’, với những kẻ ngồi trong bóng tối: ‘Hãy ra ngoài.’ Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ.” Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 144, vịnh gia cũng đã cho thấy: Chúa là Đấng từ bi nhân hậu. Chúa công minh trong mọi đường lối Chúa, đầy yêu thương trong mọi việc Người làm. Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Chúa, mọi kẻ thành tâm cầu khẩn Người.
Khiêm nhường thú tội, để Chúa ban sự sống cho chúng ta. Thật vậy, Chúa chính là sư sống, ai tin Chúa sẽ được sống muôn đời, như câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay: Chúa nói: Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống; ai tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết.
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói với người Dothái: Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tùy ý. Thiên Chúa là sự sống, Người muốn ban sự sống của Người cho chúng ta, điều kiện để được sống là tin vào Người. Tin vào Người, nghĩa là, không tin vào chính mình hay vào ai khác, bởi vì, chỉ có một mình Chúa mới có khả năng làm cho chúng ta được sống. Không tin vào Người là chúng ta đang tự kết án chính mình, bởi vì, chúng ta là những tội nhân, không thể tự cứu mình. Thiên Chúa là Đấng Cứu Độ của chúng ta, khiêm nhường thú tội với Chúa, chúng ta sẽ được Chúa cứu, bởi vì, Người là Đấng từ bi nhân hậu. Lịch sử cứu độ là lịch sử của Lòng Thương Xót: Thiên Chúa không ngừng ban ơn tha thứ, mỗi khi chúng ta biết sám hối quay về với Người. Ước gì chúng ta luôn biết khiêm nhường thú nhận: sự bất lực của mình, để được Chúa cứu giúp; thừa nhận mình bệnh hoạn, để được Chúa chữa lành; chân nhận mình yếu hèn tội lỗi, để được Chúa trợ lực thứ tha. Ước gì được như thế!
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
DIỄN TỪ VỀ CÔNG VIỆC CỦA CHÚA CON
Bài Tin mừng hôm nay tiếp theo đoạn hôm qua: vì Đức Giêsu chữa bệnh cho người bất toại vào ngày sabat nên một số người Do thái trách Ngài đã làm việc trong một ngày lẽ ra phải nghỉ việc. Trả lời cho họ, Đức Giêsu nói: “Cha Ta làm việc liên lỉ. Ta cũng làm như vậy… Điều gì Chúa Cha làm thì Chúa Con cũng làm y như vậy”. Như vậy Đức Giêsu cho là mình ngang hàng với Thiên Chúa vì Ngài là Con. Vì thế người ta tìm cách giết Ngài.
Bài đọc 1 trích sách tiên tri Isaia có thể giúp ta hiểu công việc mà Chúa Cha và Chúa Con vẫn liên lỉ làm là gì: đó là việc xót thương, cứu giúp loài người, nhất là những người cùng khổ. Giống như một người mẹ không bao giờ ngừng thương con cái mình: “Nào người mẹ có thể quên con mình được chăng ? Cho dù người mẹ đó có quên, nhưng ta không quên ngươi đâu”.
Hôm qua Đức Giêsu chữa cho người bất toại ở bờ hồ Bếtsaiđa đã 38 năm. Người biệt phái đã trách Ngài tại sao dám chữa bệnh vào ngày sabat ? Đức Giêsu đã trả lời: “Cha Ta làm việc liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy”. Ngài làm việc theo thánh ý của Thiên Chúa Cha: Tình yêu, nên Đức Giêsu luôn làm điều tốt cho con người, dù đó là ngày sabát, vì Thiên Chúa là Cha nhân từ luôn làm điều tốt lành cho con cái mà Ngài đã tạo dựng giống hình ảnh Ngài.
Bây giờ Đức Giêsu chứng minh cho người Do thái biết Ngài là Con Thiên Chúa nên Ngài làm những việc mà Cha Ngài đã làm: Ngài xuống trần gian để chu toàn ý Thiên Chúa là Cha – Đấng “yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình cho thế gian” (Ga 3,16), Ngài là Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta (x. Ga 1). Đức Giêsu mạc khải sự liên hệ mật thiết giữa Ngài với Chúa Cha luôn khăng khít “Cha ở trong Con và Con ở trong Cha” (Ga 14,10), gắn bó đến nỗi như Đức Giêsu tỏ lộ: “Ta và Cha Ta là một” (Ga 10,30), và “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga 14,9). Cha có gì thì ban tất cả cho Con, nên Đức Giêsu đã khẳng định: “Tất cả những gì của Cha đều là của Con” (Ga 16,15)./Ngài nhấn mạnh: “Ta không thể làm điều gì tự mình Ta… Ta không tìm ý của Ta mà là ý của Đấng đã sai Ta”. Ngài đã hạ mình, vâng lời Chúa Cha thực hiện chương trình cứu độ: “Vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên thập giá” (Pl 2,8) để nhân loại được thứ tha tội lỗi và được ơn cứu độ.
Đức Giêsu mạc khải chương trình yêu thương đời đời của Thiên Chúa được thể hiện bằng những hành động nhân từ mà Ngài thực hiện cho con người, và mời gọi con người cộng tác vào chương trình yêu thương đó để được sống đời đời.
Một lần kia, thánh Gioan Boscô hỏi các học sinh của ngài đang chơi đùa: “Nếu ngay bây giờ các con biết mình sắp chết, các con sẽ làm gì ?” Một số trả lời sẽ đi vào nhà thờ cầu nguyện, một số khác cho biết sẽ đi xưng tội để dọn mình chết lành. Riêng thánh Đaminh Saviô điềm nhiên trả lời: “Nếu trong giây lát con sẽ chết, con vẫn tiếp tục cuộc chơi”. Sở dĩ như vậy là vì Đaminh Saviô luôn nhận ra thánh ý Chúa trong từng giây phút và đánh giá mọi sự dưới khía cạnh đời đời.
Đó cũng là thái độ để nêu gương cho các môn đệ: “Này con xin đến để thực thi ý Chúa”.
Tác giả sách Đường Hy Vọng đã khuyến khích những người con tinh thần của mình như sau: “Hãy nhìn mọi sự với con mắt của Thiên Chúa, con sẽ thấy giá trị khác, kích thước khác. Sự điên dại trước mặt loài người là sự khôn ngoan trước mặt Thiên Chúa. Khó nghèo, vâng phục, hãm mình, nhịn nhục, bác ái, tha thứ, khiêm tốn, là khờ dại trước mặt người đời nhưng lại cao trọng trước mặt Thiên Chúa. Thế gian cho là xui, Chúa cho là phúc thật. Thành công con cám ơn Chúa, thất bại con cũng cám ơn Chúa. Hãy vui tươi vì chính khi thất bại là lúc Chúa muốn thử xem con làm vì Chúa hay vì ý riêng. Vui vẻ can đảm lúc thất bại khó khăn hơn là lúc may mắn, hạng anh hùng này con đếm được trên đầu ngón tay”.
Truyện: Tin tưởng phó thác
Có một gia đình nọ sống giữa đồng không mông quạnh. Vào một đêm kia, căn nhà bốc cháy dữ dội. Cha mẹ, con cái vội vã chạy ra ngoài sân và đứng bất lực nhìn ngọn lửa thiêu rụi tổ ấm gia đình họ.
Bỗng mọi người chợt nhận ra còn thiếu đứa bé nhất. Thì ra cậu bé cũng chạy ra với mọi người, nhưng chưa tới cửa, thấy lửa cháy dữ quá nên lại chảy trở lên lầu. Trong lúc cả gia đình hốt hoảng không biết phải làm sao để cứu cậu bé năm tuổi, vì lửa bao vây tứ phía, bỗng cửa sổ trên lầu mở toang, và cậu bé kêu khóc inh ỏi. Cha cậu bé gọi lớn tên con, rồi nói:
-Con nhảy xuống đây!
Cậu bé nhìn xuống dưới chỉ thấy khói mù và lửa cháy, nhưng nghe tiếng cha kêu, liền trả lời:
-Ba ơi, con không trông thấy ba đâu hết!
Người cha trả lời giọng cương quyết:
-Cứ nhảy đi, có ba trông thấy con là đủ rồi.
Và cậu bé leo lên cửa sổ, liều nhảy xuống, rơi vào vòng tay yêu thương vạm vỡ của cha mình một cách an toàn.
E/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
NÊN THÁNH NHỜ LỜI CHÚA
Một lần kia, thánh Gioan Bosco hỏi các học sinh đang chơi đùa: “Nếu ngay bây giờ các con biết mình sắp chết, các con sẽ làm gì? Một số em trả lời: sẽ đi vào nhà thờ cầu nguyện, một số khác cho biết sẽ đi xưng tội để dọn mình chết lành. Riêng thánh Đaminh Saviô vẫn điềm nhiên trả lời: “Nếu trong giây lát nữa con sẽ chết, con vẫn tiếp tục cuộc chơi”. Vâng, sở dĩ Đaminh Saviô nói được như vậy là vì ngài luôn nhận ra thánh ý Chúa trong từng giây phút và đánh giá mọi sự dưới chiều kích đời đời.
Đó cũng chính là thái độ sống của Chúa Giêsu: “Này con đến để thi hành ý Cha”. Trong bài tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu quả quyết với những người Do thái đang trách Ngài vi phạm luật ngày Sabát, và lại còn đặt mình ngang hành với Thiên Chúa rằng: “Cha tôi vẫn làm việc thì tôi cũng làm việc” và “Tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi”. Khi quả quyết như vậy, Chúa Giêsu đã mặc khải mối liên hệ giữa ngài với Chúa Cha. Ngài hé lộ cho chúng ta nhìn thấy đời sống nội tại của Thiên Chúa Ba Ngôi. Hiện nay, Chúa Cha đang làm việc và Chúa Giêsu cũng đang làm việc. Thế nhưng công việc mà các Ngài đang làm là công việc gì? Thưa, đó là việc “cho kẻ chết chỗi dậy và ban sự sống cho họ”, cho con người được chia sẻ sự sống đời đời với Thiên Chúa. Đó là công việc hệ trọng Chúa Cha đang làm và Chúa Giêsu đang làm, cho dẫu đó là ngày Sabát, cho dẫu có nhiều người chống đối, cho dẫu nhiều người không muốn tin điều đó. Bởi lẽ nếu mà tin, họ sẽ phải bỏ ý riêng mình để thi hành thánh ý Chúa.
Bỏ ý riêng làm theo ý Chúa đây quả là điều rất khó. Chúng ta thử nghĩ lại mà xem đã bao lần chúng ta bị giằng co Chúa bảo sống vị tha mà ta cứ vị kỉ, Chúa bảo ta tha thứ mà ta cứ còn thù nghịch, Chúa bảo ta hy sinh mà ta vẫn còn buông thả… Chúa đành bó tay trước sự tự do của chúng ta.
Mùa chay là cơ hội giúp chúng ta hồi tâm để nhận ra bản thân mình đã thực thi thánh ý Chúa đến mức độ nào. Chúa ban cho tôi mạng sống với lý trí, ý chí và tự do, nhưng tôi đã sử dụng chúng như thế nào? Liệu chúng có dẫn đưa tôi đến hạnh phúc đời đời hay phải trầm luôn muôn kiếp?
Lời Chúa hôm nay mạc khải công việc của Thiên Chúa đang yêu thương cứu chuộc con người, từng người chúng ta. Ước gì chúng ta biết mở lòng thuận theo và cộng tác vào chương trình yêu thương của Chúa để được sống và sống dồi dào, qua việc trung thành tin yêu Chúa và nhiệt tâm sống đức ái với mọi người.
Trong cuốn sách Đường Hy Vọng, ĐHY Phanxicô Nguyễn Văn Thuận chỉ ra cho chúng ta cách thức để thi hành thánh ý Chúa trong cuộc sống thường ngày như sau:
“Hãy nhìn mọi sự với con mắt của Thiên Chúa, con sẽ thấy giá trị khác, kích thước khác. Sự điên dại trước mặt loài người là sự khôn ngoan trước mặt Thiên Chúa. Khó nghèo, vâng phục, hãm mình, nhịn nhục, bác ái, tha thứ, khiêm tốn, là khờ dại trước mặt người đời nhưng lại cao trọng trước mặt Thiên Chúa. Thế gian cho là xui, Chúa cho là phúc thật. Thành công con cám ơn Chúa, thất bại con cũng cám ơn Chúa. Hãy vui tươi vì chính khi thất bại là lúc Chúa muốn thử xem con làm vì Chúa hay vì ý riêng. Vui vẻ can đảm lúc gặp thất bại khó khăn hơn là lúc may mắn, hạng anh hùng này con đếm được trên đầu ngón tay”.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết nhận ra đâu là thánh ý Chúa và can đảm thi hành trong cuộc sống thường ngày của chúng con. Amen