“Cha của anh đấng thấu suốt những gì kín đáo
sẽ trả công cho anh”. (Mt 6, 6)
BÀI ĐỌC I: (Năm II) 2 V 2, 1. 6-14
“Có một xe bằng lửa, và Êlia lên trời”.
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Khi Thiên Chúa muốn đem Êlia lên trời trong cơn gió lốc, Êlia và Êlisê đang rời bỏ đất Galgala. Khi cả hai đến thành Giêricô, Êlia nói với Êlisê rằng: “Con cứ ngồi đây, Chúa sai thầy đến sông Giođan”. Êlisê đáp: “Nhân danh Chúa hằng sống và lấy mạng sống của Thầy, con xin thề rằng: Con sẽ không rời thầy”. Thế rồi cả hai cùng đi xuống Bêthel. Có năm mươi người đồ đệ của tiên tri cũng đi theo hai vị, và đứng xa xa, còn hai vị thì đứng trên bờ sông Giođan. Êlia lấy áo choàng cuốn lại, đập xuống nước. Nước liền rẽ làm hai, và hai vị cứ lối ráo mà qua sông.
Khi đã qua rồi, Êlia nói với Êlisê rằng: “Con muốn gì thì cứ xin, để thầy làm cho, trước khi thầy được cất đi khỏi con”. Êlisê đáp: “Con muốn được gấp đôi thần trí của thầy”. Êlia nói: “Con xin điều khó quá, nhưng nếu con thấy được thầy trong lúc thầy được cất đi khỏi con, thì con sẽ được như ý; nhưng nếu con không xem thấy, thì không được”. Hai ông tiếp tục đi và nói chuyện, thì này đây có một xe bằng lửa và ngựa cũng bằng lửa phân rẽ hai người; và trong cơn gió lốc, Êlia lên trời. Êlisê thấy vậy kêu lên: “Cha ơi, cha ơi, cha là xe và là người đánh xe Israel”. Và Êlisê không thấy thầy mình nữa, người liền lấy áo mình và xé ra làm đôi, và lượm chiếc áo choàng Êlia đã thả xuống, rồi lui về, và đứng lại ở bờ sông Giođan, lấy áo choàng Êlia đã thả xuống, đập xuống nước mà nước lại không rẽ ra. Người kêu lên: “Thiên Chúa của Êlia bây giờ ở đâu?” Người lại đập xuống nước, và nước rẽ làm đôi, và Êlisê đi qua.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 30, 20. 21. 24
Ðáp: Lòng chư vị hãy can trường mạnh bạo, hết thảy chư vị là người cậy trông ở Chúa (c. 25).
Xướng: Lạy Chúa, vĩ đại thay lòng nhân hậu Chúa, lòng nhân hậu Ngài dành để cho những kẻ kính sợ Ngài, lòng nhân hậu Ngài ban cho những ai tìm nương tựa Ngài, ngay trước mặt con cái người ta.
Xướng: Chúa che chở họ dưới bóng long nhan Ngài, cho khỏi người ta âm mưu làm hại. Chúa giấu họ trong lều trại của Ngài, cho khỏi miệng lưỡi người đời tranh luận.
Xướng: Chư vị thánh nhân của Chúa, hãy mến yêu Ngài, Ngài gìn giữ những kẻ trung thành. Nhưng Ngài trả miếng thực là đầy đủ cho những ai xử sự kiêu căng.
Tin mừng: Mt 6,1-6.16-18
1 “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng.
2 Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi.
3 Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, 4 để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
5 “Và khi cầu nguyện, anh em đừng làm như bọn đạo đức giả: chúng thích đứng cầu nguyện trong các hội đường, hoặc ngoài các ngã ba ngã tư, cho người ta thấy. Thầy bảo thật anh em: chúng đã được phần thưởng rồi.
6 Còn anh, khi cầu nguyện, hãy vào phòng, đóng cửa lại, và cầu nguyện cùng Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
16 “Còn khi ăn chay, anh em chớ làm bộ rầu rĩ như bọn đạo đức giả: chúng làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy là chúng ăn chay. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi.
17 Còn anh, khi ăn chay, nên rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm, 18 để không ai thấy là anh ăn chay ngoại trừ Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo.
Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Mối quan hệ tôn giáo trước hết là với chính Thiên Chúa mà ta tôn thờ, chứ không phải là với con người, nên cần phải được phát khởi từ nội tâm, và quy về nội tâm, không cần phải tô son đánh phấn, khua chiêng đánh trống bên ngoài. Quả là một bài học thiết thực và đáng cho ta lưu tâm, vì nếu không, ta sẽ dễ chạy theo thành tích, tìm kiếm tiếng khen để rồi rơi vào những hình thức hào nhoáng, nhưng hời hợt, bên ngoài thì hoành tráng còn bên trong rỗng tuếch.
Mời Bạn: Điều rất thật là trong tương quan giữa người và người, ai cũng muốn cái tâm, cái lòng, cái hồn của nhau, chứ không phải cái mã, cái vỏ, cái xác bên ngoài. Huống gì với Thiên Chúa là Đấng linh thiêng, thấu suốt mọi tâm hồn.
Mời bạn nhớ lại dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện, một biệt phái và một thu thuế (x. Lc 18,9-14). Rà soát lại xem cung cách mình cầu nguyện, sống đạo, sống bác ái có thật sự phát khởi từ nội tâm, và chỉ quy hướng về Chúa là Đấng thấu suốt tâm lòng mình không.
Sống Lời Chúa: Thứ Tư hàng tuần, chúng ta học đòi gương Thánh Cả Giu-se, một vị thánh sống nội tâm âm thầm, sống cho bên trong hơn là bên ngoài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con tìm gặp Chúa trong sâu thẳm hồn con Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
“Đã mang tiếng ở trong trời đất, phải có danh gì với núi sông.”
Danh tiếng để lại cho đời là điều khiến nhiều người bận tâm. Có người hiến mình để làm những công trình lớn lao để lại cho hậu thế, làm mọi sự chỉ để tìm cho mình chút tiếng khen mau qua.
Trong Bài Giảng hôm nay, Đức Giêsu tố giác thói háo danh của những người đạo đức giả, khi họ làm ba việc đạo đức căn bản là bố thí, cầu nguyện, ăn chay.
Có người thổi kèn trong hội đường hay ngoài phố khi bố thí. Có người thích đứng cầu nguyện tại giữa ngã ba đường. Có người cố mang bộ mặt thiểu não khi ăn chay. Tất cả chỉ nhằm thu hút sự chú ý của nhiều người khác, chỉ nhằm “cho người ta thấy”, “để người ta khen”. Họ làm những việc tốt lành, nhưng lại tìm mình, trong khi lẽ ra những việc này phải mở họ ra trước Thiên Chúa.
Sau một ngày làm được nhiều việc, giấc ngủ sẽ ngon lành. Sau một đời làm được nhiều việc, cái chết sẽ bình thản. Đối với người Ki-tô hữu, “nhiều việc” vẫn chưa đủ, vì còn phải kể đến ý hướng khi làm các việc đó. Ý hướng trong sáng, quy hướng về Chúa, thì các việc lành phúc đức của chúng ta mới được chúc lành và ghi nhận.
Sống trong một xã hội thích thi đua, khen thưởng, báo cáo thành tích nhiều hơn những gì làm được trong thực tế, người Kitô hữu chúng ta cũng dễ bị ảnh hưởng. Chúng ta cần cảnh giác đối với não trạng thích báo cáo ‘thành tích đạo đức’, thích được tuyên dương.
Đối với Đức Giêsu, được người ta khen là nhận được phần thưởng rồi, nên cũng chẳng được Cha trên trời ban thưởng nữa. Họ được phần thưởng mau qua của người đời, nhưng mất phần thưởng trọng hậu trong ngày sau hết.
Chúa Giêsu mời các môn đệ đi vào cái kín đáo, thầm lặng, nơi đó không có con mắt của người đời, không có tiếng khen chê. Nơi đó kín đến mức tay trái không biết việc tay phải làm. Nhưng Chúa thấy anh đã bố thí, cầu nguyện, ăn chay cách thầm lặng. Chính Chúa sẽ ban thưởng cho anh.
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
THI HÀNH Ý CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Tư Tuần 11 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa ban sức mạnh cho những kẻ cậy trông, xin Chúa nghe lời chúng ta cầu khẩn: loài người chúng ta thân phận yếu hèn, không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ. Xin Chúa hằng tuôn đổ hồng ân, giúp chúng ta tuân giữ huấn lệnh Chúa truyền, mà chỉ muốn và làm những điều Chúa ưa thích.
Không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ, vì thế, chúng ta hãy tuân theo thánh ý Người, cho dẫu, trí khôn của chúng ta không thể nào hiểu được, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Thủ Lãnh cho thấy: Để dẫn đưa lịch sử, có khi Thiên Chúa dùng những phương tiện tầm thường: chỉ ba trăm người thôi, trước khi tra tay rút kiếm đã khiến cho vô số quân thù chạy tán loạn. Thánh Phaolô sẽ nói: Những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh. Những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để hủy diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.
Không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ, ngay cả, khao khát làm theo thánh ý Chúa, chúng ta cũng cần có ơn Chúa soi sáng và trợ lực, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Síprianô nói: Chúng ta không xin Thiên Chúa thực hiện điều Người muốn, nhưng, xin cho chúng ta có sức thi hành điều Thiên Chúa muốn. Bởi chưng, ai dám ngăn cản không cho Thiên Chúa hành động như Người muốn? Nhưng vì ma quỷ ngăn cản không cho tâm hồn và hành vi của chúng ta tuân phục Thiên Chúa trong mọi sự, nên chúng ta mới cầu xin khẩn nguyện cho ý của Thiên Chúa thể hiện nơi chúng ta.
Không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ, vì thế, các ngôn sứ hằng luôn cậy trông vào Chúa, nhất là, khi bị bách hại, bị chống đối, họ luôn tin tưởng rằng: Chúa sẽ giải thoát và ân thưởng cho họ, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách các Vua quyển I tường thuật lại việc ông Êlia được rước lên trời trong cơn lốc xoáy: Ông Êlisa lượm lấy áo choàng của ông Êlia rơi xuống, mà đập xuống nước và nói: “Đức Chúa, Thiên Chúa của ông Êlia ở đâu?” Ông đập xuống nước, nước rẽ ra hai bên, và ông Êlisa đi qua. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 30, vịnh gia cũng kêu gọi: Hỡi mọi người cậy trông vào Chúa, mạnh bạo lên, can đảm lên nào! Lạy Chúa, cao cả thay tấm lòng nhân hậu, Chúa dành cho kẻ kính sợ Ngài, và thi thố trước mặt phàm nhân cho ai tìm đến Ngài nương náu.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến với người ấy. Trong bài Tin Mừng, khi nói về việc ăn chay, cầu nguyện, bố thí, Đức Giêsu đã nhắc nhở: Đấng hiện diện nơi kín đáo, và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh. Con người chỉ thấy điều mắt thấy, còn Thiên Chúa nhìn thấu tận đáy lòng. Ai yêu mến Chúa, ai tuân giữ lời Chúa, Chúa biết hết, thấy hết. Mọi tư tưởng thầm kín của chúng ta đều được phơi bày trần trụi trước Chúa, nhưng, Chúa giàu lòng từ bi thương xót, nếu những lỗi lầm thầm kín của chúng ta đều được vạch trần trước mặt mọi người, chắc, chúng ta sẽ không sống nổi. Càng nhận ra tình yêu của Chúa dành cho chúng ta, chúng ta sẽ càng yêu mến Chúa và càng nghe lời Người. Càng nhận thấy mình bất toàn yếu đuối, chúng ta sẽ càng tìm nương ẩn nơi Chúa. Ước gì chúng ta luôn ý thức rằng: Chúng ta không thể làm được chi, nếu Chúa không nâng đỡ, để chúng ta biết cậy nhờ vào ân sủng của Chúa, hầu chúng ta có thể tuân giữ những gì Chúa truyền dạy, mà quyết tâm chỉ mong muốn và làm theo những gì Chúa ưa thích mà thôi. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
Làm việc phúc đức với thái độ nào?
Tin mừng hôm nay, Chúa nhắn nhủ các môn đệ: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em Đấng ngự trên trời, ban thưởng”. Những việc lành phúc đức ở đây là gì? Thưa, đó là: bố thí, cầu nguyện và ăn chay.
Trước hết, Chúa dạy chúng ta khi bố thí đừng có khua chiêng đánh trống, đừng phô trương, đừng để cho tay trái biết việc tay phải làm. Hầu việc bố thí được kín đáo và Cha chúng ta ở trên trời, Đấng thấu suốt những gì kín đáo sẽ ban thưởng cho chúng ta.
Trong thời kỳ dịch bệnh Covid- 19 vừa qua chúng ta được thấy rõ những nghĩa cử bác ái theo theo lời Chúa dạy. Về phương diện tinh thần, bản thân mỗi người, gia đình, cộng đoàn và cả thế giới Kitô giáo ăn chay, cầu nguyện tha thiết cầu xin cho dịch bệnh sớm chấm dứt. Về phương diện vật chất, dù gặp thất thu hay thất nghiệp vì côvít, nhưng tất cả chúng ta đều rộng lòng giúp đỡ tha nhân, hòa nhịp với tinh thần của dân tộc ta “lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá nát”. Và tuyệt vời hơn nữa, nhiều tu sĩ, linh mục, giáo dân đã tình nguyện đi vào tâm dịch, vào các bệnh viện để chia sẻ, chăm sóc an ủi các bệnh nhân đang đau khổ tột cùng. Vâng, chính tình yêu Chúa giúp chúng ta dám thi thố tình thương với tất cả mọi người như vậy. Và thực sự Cha trên trời đã thấu lòng bác ái của chúng ta nên đã ban tặng cho chúng ta cuộc sống an vui tín thác. Cho nên, sống bác ái không bao giờ là thiệt thòi, vì Chúa đã bảo đảm với chúng ta: Ai cho người bé mọn dù chỉ một chén nước lã thôi là đã làm cho chính Chúa vậy.
Về cầu nguyện, Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện chung với nhau: “Ở đâu có hai ba người họp nhau cầu nguyện thì có Thầy ở giữa họ” và cầu nguyện riêng tư âm thầm với Chúa: “Hãy vào phòng đóng cửa lại và cầu nguyện cùng Cha của con”. Thế thì, chúng ta có thể cầu nguyện ở mọi nơi mọi lúc, trong mọi hoàn cảnh, trong gia đình, trong xứ họ và cả lúc làm việc riêng tư, cũng như lúc nghỉ ngơi, hay lúc đi đường… vì Chúa ở khắp mọi nơi, thông biết mọi sự, và không bao giờ bỏ rơi những ai kêu cầu Người.
Vào buổi trưa mỗi ngày, có một người nông dân chỉ ghé qua nhà thờ một phút rồi đi ngay. Một hôm, cha xứ tò mò chận ông lại và hỏi:
– Cha thấy con quỳ chỉ chừng chốc lát rồi đứng dậy đi ngay, con làm sao mà cầu nguyện với thời giờ ít ỏi như thế được.”
– Dạ thưa cha, cha biết là con không cầu nguyện lâu được, vì con chả biết nói gì. Mỗi lần ghé qua con chỉ nói với Chúa :”Chào Chúa, con là Jim đây, rồi con đi.
Ít lâu sau, Jim bị tai nạn và phải nằm nhà thương, anh tươi tỉnh và làm cho mọi người vui vẻ thoải mái đến nỗi các cô y tá phải ngạc nhiên. Một cô đã hỏi ông:
– Ông à, tôi thấy ông bị thương đau lắm, thế mà tại sao ông vẫn luôn vui vẻ như vậy ?
– Ồ ! Tôi không thể không vui, nhờ người khách tới thăm tôi mỗi ngày.
– Nhưng tôi thấy có ai đến thăm ông đâu ?
– Có chứ cô, cứ vào mỗi buổi trưa, tôi thấy Ngài đến bên giường của tôi và nói với tôi rằng:
“Jim à, Giêsu đây !”
Bạn nghĩ sao về tinh thần cầu nguyện thật dễ thương đó ?
Về việc ăn chay, chúng ta cũng xác tín rằng ăn chay không cốt yếu ở hình thức, nhịn đói nhịn khát, ăn gì, ăn bao nhiêu, nhưng cốt yếu ở trong tinh thần hy sinh vì yêu – yêu Chúa và yêu tha nhân. Thực tế cho thấy, yêu mà không dám hy sinh, đã chắc gì là yêu? Qua việc ăn chay chúng ta bày tỏ lòng sám hối trở về với Chúa, tự nguyện thông phần vào cuộc thương khó của Chúa. Qua việc ăn chay, chúng ta cũng chế ngự xác thịt ươn hèn của chúng ta như lời Chúa dạy: “Giống quỷ ấy chỉ có ăn chay, cầu nguyện mới trừ được thôi”. Đồng thời, qua việc ăn chay, bớt tiêu xài, ăn chơi…, chúng ta có thể giúp đỡ, chia sẻ cho anh chị em đang túng thiếu. Đó là điều Ngôn sứ Isaia mời gọi chúng ta: “Cách ăn chay mà Chúa ưa thích chẳng phải là thế này sao: mở xiềng xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc, trả tự do cho người bị áp bức… chia cơm cho người đói, rước vào nhà những người không nơi trú ngụ; thấy ai mình trần thì cho áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục”. Cách ăn chay hữu ích chúng ta cần thi hành là tự sửa mình, bỏ đi các thói hư tật xấu.
Nguyện xin Chúa giúp chúng con quyết tâm triệt để sống đức ái, qua việc bố thí, cầu nguyện và chay tịnh vì tình yêu Chúa và tha nhân. Amen.
E/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Hãy trung thực, đừng giả hình
1. Trong số các việc đạo đức, người Do thái coi trọng 3 việc là bố thí, cầu nguyện và ăn chay. Chúa dạy chúng ta cách thức làm ba việc lành ấy cho tốt, để đáng được Chúa thưởng công.
Điều cốt yếu là khi làm ba việc lành đó, chúng ta tránh phô trương ra bên ngoài, mỗi khi làm được việc gì lành, điều gì tốt, chúng ta luôn luôn muốn cho mọi người biết. Còn khi làm việc gì không tốt thì chúng ta muốn giấu kín. Chúng ta phải làm việc lành với lòng khiêm tốn, âm thầm, kín đáo, vì lòng mến Chúa yêu người thực sự, để làm đẹp lòng Chúa, làm sáng danh Chúa, để Chúa là Đấng thấu suốt mọi bí ẩn sẽ thưởng công chúng ta.
2. Tin Mừng hôm nay ghi lại những lời dạy của Chúa Giêsu về tinh thần tu đức cần phải có, với nguyên tắc sống đạo : đừng làm việc lành có ý phô trương cho người ta thấy. Theo luật Maisen, bố thí, cầu nguyện, ăn chay là những việc lành cao quí, và người ta thường tổ chức các việc đạo đức đó cách công khai để thúc đẩy nhiều người tham gia. Chúa Giêsu không phản đối các việc đó, nhưng Ngài chỉ muốn người ta thực hiện chúng với ý hướng mới, đó là làm vì lòng yêu mến và tìm đẹp lòng Chúa hơn là để được người ta khen ngợi. Chẳng vậy, các việc đạo đức ấy có thể chỉ có hình thức, đấy là chưa nói đến trường hợp có nhiều người làm bộ cầu nguyện lâu giờ, ăn chay nhiều ngày, bố thí rộng rãi để dễ lừa gạt người khác (Mỗi ngày một tin vui).
3. Nhưng lời Chúa dạy hôm nay sao mà gắt gao quá, phải không bạn ? Khi làm việc lành phúc đức tôi đã hy sinh cái lợi, cái thú rồi thì ít ra tôi cũng được phép kiếm chút danh chứ ? Câu trả lời của Chúa là KHÔNG ! Chúa nói rõ : làm việc đạo đức mà cầu danh thì đấy là đạo đức giả. Điều Chúa muốn, đó là chúng ta thực thi ý Ngài với ý thức rằng “Chúng tôi chỉ là những tôi tớ vô dụng, chúng tôi chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” (x.Lc 17,10). Các sách Tin Mừng cho thấy Chúa Giêsu đã gặp gỡ, tiếp xúc với rất nhiều loại người, nhưng gặp rắc rối là với những kẻ đạo đức giả – chứ không phải với những người tội lỗi thật (5 phút Lời Chúa).
4. Trước đây Chúa Giêsu trình bầy sự công chính mới trong lãnh vực các điều răn, nay Ngài đề cập tới nền đạo đức mới : phải thực thi những việc đạo đức thế nào phải phù hợp với tinh thần của Chúa Kitô. Những lời khuyên bảo của Chúa Giêsu về những việc đạo đức được bao gồm ba chiều kích :
– Đối với tha nhân : bố thí.
– Đối với Thiên Chúa : cầu nguyện.
– Đối với bản thân : chay tịnh.
Ba chiều kích này tiêu biểu cho cả cuộc sống. Điều cốt yếu trong cả ba trường hợp vẫn là sống thật, sống trước mặt Thiên Chúa với ý hướng ngay thẳng và thi hành ý Chúa.
5. Bố thí, cầu nguyện, ăn chay là ba nét chính yếu trong đời sống đạo của người Do thái. Việc làm thì tốt, nhưng vì hình thức bên ngoài mà việc làm mang ý nghĩa khác, bởi vì có người bố thí, cầu nguyện, ăn chay chỉ là để phô diễn cái tôi của họ để rồi đánh mất đi giá trị đích thực của công việc.
Bố thí là lời yêu thương gửi đến người khác, nhưng nếu chỉ để mình được thấy thì làm sao thấy được kẻ khác; cầu nguyện là hướng về Thiên Chúa, nhưng nếu chỉ qui về mình thì làm sao còn có chỗ cho Thiên Chúa; ăn chay là một đền bù cho những lỗi lầm, và diễn tả khao khát được Thiên Chúa lấp đầy, nhưng nếu con người đã no thỏa trong chính mình thì làm sao họ còn cần đến Thiên Chúa.
Giữa Thiên Chúa và thế gian đã có một cách biệt rõ ràng : nếu đã tìm giá trị trần gian, con người khó lòng vươn tới được giá trị đích thực. “Họ đã được thưởng công rồi” đó là lời tuyên bố dứt khoát đối với những ai chỉ mải miết chạy theo những giá trị trần thế.
6. Lời Chúa hôm nay là một hướng dẫn cho người Kitô hữu không những trong các việc làm căn bản của đời sống đạo, mà cả những công việc trong đời sống hằng ngày nữa. Công việc chỉ có giá trị khi người Kitô hữu biết nhìn công việc bằng ánh mắt của Đức Kitô và biết phân tích theo những tiêu chuẩn thẩm định của Thiên Chúa. Đó có thể là công việc mà người đời cho là tầm thường hoặc không được ai biết đến, nhưng Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự sẽ thưởng công cho.
7. Truyện : Đừng phô trương.
Có một linh sư Ấn độ nổi tiếng là bậc thánh thiện. Ông đã mở được một trung tâm cầu nguyện và qui tụ được khá nhiều đệ tử. Ngày nọ có một người tìm thấy học đạo. Để thử đức vâng lời của anh, ông bảo anh phải bơi qua một dòng sông đầy cá sấu. Không chút ngần ngại, người thanh niên nhảy xuống và bơi qua sông mà không bị nguy hiểm gì cả. Anh vui mừng hô to :”Tung hô quyền năng kỳ diệu của Thầy tôi”. Sự kiện này làm cho vị linh sư tin rằng mình là một người thánh thiện. Do đó ông muốn chứng minh cho các đệ tử thấy quyền năng của mình. Ông tập họp tất cả các đệ tử trên bờ sông. Rồi ông hô lớn “Tung hô quyền năng của ta” và nhảy xuống sông. Thế nhưng vừa khi ông rơi xuống, đàn cá sấu đã ào tới cắn xé ông ra từng mảnh.
Dụ ngôn trên có thể là một định nghĩa về sự thánh thiện. Thánh thiện là sự quên mình, quên mình đến độ không còn ý thức về sự thánh thiện của mình và sử dụng chính sự thánh thiện của mình nữa. Thiên Chúa ban sự thánh thiện cho một người nào đó là để những kẻ khác được hưởng nhờ. Bao lâu sự thánh thiện của người đó còn được người khác hưởng dùng thì bấy lâu người đó còn thánh thiện. Trái lại, kể từ giây phút người đó muốn giữ riêng sự thánh thiện cho mình thì người đó mất sự thánh thiện và đánh mất cả chính mình (Chờ đợi Chúa).