“Ngươi không được dùng danh Chúa,Thiên Chúa của ngươi một cách bất xứng”(Xh 20,7).
“Anh em nghe luật dạy người xưa rằng:Chớ bội thề … còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết:đừng thề chi cả” (Mt 5,33-34)
Điều răn thứ hai dạy ta phải tôn kính Danh Chúa vì Danh Chúa là Thánh. Người ta chỉ được dùng Danh Thánh Chúa để kêu cầu, chúc tụng ngợi khen và tôn vinh Thiên Chúa. Người ta cũng phải tôn kính những gì thuộc về Chúa như vậy.
I. DANH CHÚA LÀ THÁNH
Khi mạc khải Danh Thánh cho con người, Thiên Chúa mạc khải chính bản thân thánh thiện siêu việt của Ngài. Danh Ngài là Thánh (x.Lc 1,49) như chính Thiên Chúa là Đấng Thánh. Người tín hữu phải tôn kính Danh Thánh Chúa và làm chứng cho Danh Chúa bằng cách tuyên xưng đức tin của mình mà không sợ sệt.
II. NHỮNG TỘI NGHỊCH VỚI ĐIỀU RĂN THỨ HAI
Sau đây là những lời nói, hành vi nghịch với Điều răn thứ hai:
1. Lạm dụng Danh Thiên Chúa: là việc kêu đến Danh Thiên Chúa để làm chứng cho một tội ác.
2. Không giữ những điều đã hứa: Khi nhân danh Chúa mà thề hứa điều gì thì ta phải giữ những lời hứa ấy. Không giữ những lời hứa đó là lạm dụng Danh Thiên Chúa, và một cách nào đó, làm cho Thiên Chúa thành kẻ nói dối.
3. Nói phạm thượng hay lộng ngôn: Nói phạm thượng hay lộng ngôn là trực tiếp vi phạm điều răn thứ hai. Tội này cốt tại việc nói những lời căm ghét, than trách, thách đố trong lòng hay ngoài miệng. Luật cấm nói phạm thượng cũng cấm nói những lời nghịch với Hội Thánh của Đức Kitô, các thánh, những sự thánh, nhất là khi nại đến Danh Thiên Chúa để che đậy những hành vi tội ác.Nói phạm thượng, tự bản chất, là một tội nghiêm trọng.
4. Kêu tên Chúa vô cớ dù không có ý phạm thượng cũng là thiếu tôn kính đối với Chúa
5. Thề gian: Khi người ta nại đến Thiên Chúa, Đấng là chính Chân lý, để làm chứng cho một lời nói dối.
6. Bội thề: Bội thề khi đưa ra một lời hứa kèm theo một lời thề nhưng không có ý tuân giữ hay sau khi đã dùng lời thề để hứa lại không giữ lời hứa. Đó là một tội trọng phạm đến Thiên Chúa vì Ngài là Đấng luôn trung tín với những lời Ngài đã hứa.
III. DANH HIỆU KITÔ HỮU (TÊN THÁNH)
Bí tích Rửa tội được ban “nhân danh Cha và Con và Thánh Thần” (Mt 28,19). Trong Bí tích Rửa tội, Danh Chúa thánh hóa con người, và Kitô hữu nhận được một tên riêng trong Hội Thánh.Tên này có thể là tên của một vị thánh nào đó, nghĩa là của một môn đệ đã sống đời trung thành mẫu mực với Chúa. Nhận một vị Thánh làm bổn mạng là cố gắng bắt chước göông maãu tốt lành của vị Thánh và được bảo đảm vị Thánh chuyển cầu cho trước mặt Chúa.
Mỗi khi bắt đầu ngày sống,khởi đầu cầu nguyện và làm việc, người Kitô hữu làm dấu Thánh Giá: “Nhân Danh Cha và Con và Thánh Thần. Amen”. Người đã chịu Phép Rửa dâng trọn ngày mình sống để tôn vinh Thiên Chúa và kêu cầu Đấng Cứu Độ ban ân sủng giúp họ hành động trong Thần Khi như một người con của Chúa Cha.Dấu Thánh Giá làm cho chúng ta nên mạnh mẽ trong các cơn cám dỗ và trong những lúc khó khăn.