Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi:
“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?”
(Lc 1,66)
BÀI ĐỌC I: Ml 3, 1-4; 4, 5-6 (Hr 3, 1-4, 23-24)
“Ta sẽ sai tiên tri Êlia đến cùng các ngươi trước ngày Chúa đến”.
Trích sách Tiên tri Malakhi.
Đây là những điều Thiên Chúa phán: Này đây, Ta sai sứ thần Ta đi dọn một con đường trước mặt Ta. Và bỗng chốc, Đấng Chủ tể các ngươi tìm kiếm, Sứ Thần Giao Ước các ngươi mong ước, Người ngự đến trong thánh điện Người. Này đây, Người ngự đến, Chúa các cơ binh phán: Ai biết được ngày nào Người đến ? Ai đứng vững mà trông xem Người ? Vì Người như ngọn lửa hoả lò, như lá thuốc của phường thợ giặt. Người sẽ ngồi nung nấu luyện bạc, sẽ tẩy luyện con cái Lêvi, lọc chúng nó như vàng như bạc, để chúng trở thành cho Chúa những người dâng lễ tế trong công chính. Lễ tế của Giuđa và Giêrusalem sẽ đẹp lòng Chúa, như ngày xưa, như những năm đầu.
Này đây, Ta sai Tiên tri Êlia đến cùng các ngươi, trước ngày trọng đại và kinh khủng của Ta. Người sẽ hoán cải lòng cha ông về lại với con cháu, và lòng con cháu trở về cùng cha ông, kẻo Ta ngự đến tiêu diệt địa cầu.
ĐÁP CA: Tv 24, 4bc-5ab. 8-9. 10 và 14
Đáp: Hãy nhìn xem và hãy ngẩng đầu lên, vì ơn cứu chuộc các ngươi đã gần đến (Lc 21, 28).
1) Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con. – Đáp.
2) Chúa nhân hậu và công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho tội nhân hay đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người khiêm cung đường lối của Ngài. – Đáp.
3) Tất cả đường nẻo Chúa là ân sủng và trung thành, dành cho những ai giữ minh ước và điều răn Chúa. Chúa thân mật với những ai tôn sợ Chúa, và tỏ cho họ biết lời minh ước của Ngài. – Đáp.
TIN MỪNG: Lc 1, 57-66
57Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Êlisabét sinh hạ một con trai. 58Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
59Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Dacaria mà đặt cho em.
60Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không, phải đặt tên cháu là Gioan.”
61Họ bảo bà: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.”
62Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì.
63Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gioan.” Ai nấy đều bỡ ngỡ.
64Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.
65Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giuđê.
66Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
CÓ BÀN TAY CHÚA PHÙ HỘ
“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? Và quả thật có bàn tay Chúa phù hộ em.”(Lc 1,66)
Suy niệm: Ngày cắt bì đặt tên cho trẻ Gio-an đem lại sự kinh ngạc, ngạc nhiên, ân phúc không chỉ cho láng giềng, thân thích, mà còn cho chính cha mẹ của em. Gio-an, nghĩa là Thiên Chúa thi ân. Mẹ em, bà Ê-li-sa-bét, được Thiên Chúa “thương cất nỗi hổ nhục” bà phải chịu trước mặt người đời (c.25); cha em, ông Da-ca-ri-a, bị câm và nói lại được khi đặt tên cho con mình. Có bàn tay Chúa phù hộ nên đôi vợ chồng son sẻ này có con vào lúc tuổi già, đặt tên cho con theo ý định của Thiên Chúa, cũng như loan báo sứ vụ đặc biệt của con mình. Có bàn tay Chúa phù hộ nên miệng lưỡi và tai người cha mở ra để cất lời chúc tụng Thiên Chúa (Benedictus).
Mời bạn: Ông bà Da-ca-ri-a cao niên không có nghĩa là Thiên Chúa ngừng thi thố ân huệ của Người trên cuộc đời họ. Họ đã trải qua nhiều ‘gian nan, thử thách’ trong đức tin để có thể nhận biết ý định của Thiên Chúa và cộng tác vào công trình cứu độ của Người. Chỉ khi cuộc sống chúng ta đặt nơi Thiên Chúa, thì cuộc sống ấy mới tìm thấy ý nghĩa. Chỉ khi hành động phù hợp với ý định nhân lành của Thiên Chúa, chúng ta mới bày tỏ được những lời ngợi ca, những tâm tình cảm tạ.
Chia sẻ: Tôi có ngạc nhiên về những công trình của Chúa trong thế giới và trong cuộc sống mình?
Sống Lời Chúa: Dành thời gian để chiêm ngưỡng bàn tay Chúa phù hộ trong cuộc sống của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa đã cho con thấy có bàn tay Chúa phù hộ đời con và nơi anh chị em con. Xin cho chúng con cộng tác tích cực với chương trình cứu độ của Chúa. Amen.
B/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
MÙA VỌNG VỚI BÀI CA BENEDICTUS
Ông Dacaria đã hết bị câm, ngay khi ông viết tên Gioan vào tấm bảng nhỏ. Câm lặng suốt một thời gian dài, chắc hẳn, ông đã có đủ thời giờ suy ngẫm Thánh Ý Thiên Chúa và đã sẵn sàng đáp lại. Khi nói được, ông liền ca khen, chúc tụng, tôn vinh và cảm tạ Thiên Chúa. Đồng thời, ông cũng trở thành ngôn sứ cho con mình: Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao: con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết: Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên.
Sự kiện ông Dacaria bị câm, là một dấu chỉ nhắc nhớ ông rằng: đã có lúc, ông không tin vào quyền năng Thiên Chúa, không tin Thiên Chúa có thể thi ân ở những nơi, mà con người không còn gì để hy vọng, không tin Thiên Chúa có thể làm phát sinh một mầm sống, nơi cung lòng hiếm muộn và già cỗi của bà Êlisabét.
“Không nói được”, không chỉ là không nói được về mặt ngôn ngữ, nhưng nhất là, không thể ca tụng Thiên Chúa được. Thật vậy, khi chúng ta không tin, không nhận ra ơn huệ của Chúa, thì chúng ta không thể ca tụng Người được. Chính khi ông Dacaria đặt tên cho con là Gioan, nghĩa là, Thiên Chúa Thi Ân, thì lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và lời nói đầu tiên ông nói là lời: Chúc tụng Đức Chúa, là Thiên Chúa Ítraen, đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người. Đó là Bài Ca Chúc Tụng (Benedictus), vang lên mỗi ngày trong Giờ Kinh Sáng của chúng ta.
Đối với ông Dacaria, thời gian bị câm, đó là thời gian suy niệm và chiêm niệm, để khám phá sự hiện diện và cách hành động của Thiên Chúa trong lịch sử Dân Chúa, và trong chính cuộc đời ông. Thời gian ông bị câm là thời gian cầu nguyện, vì thế, đối với ông, thời gian bị câm, chính là thời gian ông “cưu mang” Lời Chúa, và cũng ngay chính thời điểm đó, bà Êlisabét cũng đã cưu mang vị ngôn sứ của Đấng Tối Cao.
Bài Ca Chúc Tụng (Benedictus) được mở đầu bằng lời công bố lý do chúc tụng: Chúc tụng Đức Chúa, là Thiên Chúa Ítraen, đã viếng thăm và cứu chuộc dân Người. Thật vậy, Thiên Chúa đã thực sự “viếng thăm cứu chuộc” chúng ta mỗi ngày, nơi Đức Giêsu Kitô, qua Bí Tích Thánh Thể, mà chúng ta cử hành. Ước gì chúng ta cảm nhận được hồng ân này, và được đầy tràn niềm vui như ông Dacaria, mỗi khi chúng ta đọc hay hát Bài Ca Chúc Tụng này.
LÒNG CHÚA TỪ BI NHÂN HẬU
Qua Lời Tổng Nguyện của ngày lễ hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúng ta sắp mừng Lễ Giáng Sinh của Con Chúa. Người là Ngôi Lời đã không quản mặc lấy xác phàm trong lòng Trinh Nữ Maria và ở giữa chúng ta, thì xin Người cũng tỏ cho chúng ta là tôi tớ thấp hèn thấy lòng Chúa từ bi nhân hậu.
Trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Isaia đã cho thấy Thiên Chúa tỏ lòng từ bi nhân hậu khi: Người an ủi Xion, an ủi những nơi hoang tàn của nó, làm cho hoang địa nên như vườn Êđen, cho nơi khô cằn nên như thượng uyển của ĐỨC CHÚA. Đức công chính của Ta đã gần kề, ơn cứu độ của Ta sắp xuất hiện, cánh tay Ta sẽ lãnh đạo muôn dân muôn nước, muôn đảo đặt hy vọng nơi Ta, và mong chờ Ta ra tay hành động.
Trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Híppôlytô đã cho thấy Thiên Chúa tỏ lòng từ bi nhân hậu qua việc tạo dựng mọi sự nhờ Ngôi Lời: Tất cả ở nơi Người, và Người là tất cả. Khi Người muốn và theo cách thế Người muốn, Người đã bày tỏ Lời của Người, vào thời gian do chính Người ấn định, chính nhờ Lời ấy mà muôn vật được tạo thành.
Trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Malakhi đã cho thấy lòng Chúa từ bi nhân hậu qua việc Người cho ngôn sứ Êlia đi trước dọn đường: Này Ta sai ngôn sứ Êlia đến với các ngươi, trước khi Ngày của Đức Chúa đến, ngày trọng đại và kinh hoàng. Nó sẽ đưa tâm hồn cha ông trở lại với con cháu và đưa tâm hồn con cháu trở lại với cha ông, kẻo khi Ta đến, Ta sẽ đánh phạt xứ sở đã bị án tru diệt.
Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 24, vịnh gia đã kêu gọi: Hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc. Chúa là Đấng nhân từ chính trực, chỉ lối cho tội nhân, dẫn kẻ nghèo hèn đi theo đường công chính, dạy cho biết đường lối của Người.
Ca Nhập Lễ cho thấy Thiên Chúa từ bi nhân hậu, Người muốn cứu độ hết tất cả mọi người: Một trẻ thơ sẽ chào đời để cứu ta, và được gọi là Thiên Chúa, là Đấng uy hùng. Mọi sắc tộc trần gian, nhờ Người được chúc phúc. Cũng vậy, câu Tung Hô Tin Mừng cũng cho thấy ơn cứu độ phổ quát của Thiên Chúa: Lạy Đức Kitô là Vua muôn nước, là đá tảng góc tường của tòa nhà Giáo Hội. Xin ngự đến và cứu độ con người, Chúa đã lấy đất mà dựng nên.
Trong bài Tin Mừng, lòng Chúa từ bi nhân hậu được thể hiện qua việc Người cho ông Dacaria có được một người con trai, trong lúc tuổi già, và sau khi viết tên của Gioan vào tấm bảng nhỏ, Thiên Chúa cho ông nói lại được, để ông ca hát chúc tụng lòng từ bi thương xót của Chúa.
Thiên Chúa từ bi nhân hậu, hằng luôn thi ân giáng phúc cho chúng ta, chỉ cần chúng ta biết mở lòng ra đón nhận, thì Người sẽ tuôn đổ ân huệ đầy tràn chan chứa cho chúng ta, như lời Ca Hiệp Lễ mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay: Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta. Ước gì chúng ta biết đứng dậy mở cửa, mời Chúa vào trong tâm hồn chúng ta. Ước gì được như thế!
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
SINH NHẬT GIOAN TẨY GIẢ
1.Maria vừa mới về được mấy bữa, Elizabeth tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh được một con trai, bà con lối xóm nghe tin thì xúm lại chúc mừng. Và khi con trẻ đã được tám ngày thì làm phép cắt bì và định lấy tên cha là Giacaria mà đặt cho nó, nhưng bà Elizabeth bảo đặt tên nó là “Gioan”. Bà con không ai đồng ý nên hỏi ông Giacaria xem đặt tên nó là gì. Ông xin một tấm bảng và viết “Tên nó là Gioan”. Mọi người đều ngạc nhiên và nghĩ thầm rằng: con trẻ này là hồng ân Chúa ban và chắc nó sẽ làm được nhiều việc lạ. Thiên Chúa giữ đúng lời hứa với ông Giacaria. Ông cũng vâng lời Chúa dạy mà đặt tên Gioan cho con.
2.Tên Gioan có nghĩa là “Chúa thương”, là một tên gọi thật lạ, vì trong họ hàng ông bà Giacaria không ai có tên đó (vì theo phong tục phải đặt tên cha hay ít ra một người trong họ). Tên Gioan được chính Thiên Chúa đặt qua lời Sứ thần khi truyền tin cho ông Giacaria, khi ông thực hiện sứ mạng tư tế trong Đền thánh (Lc 1,13).
Cái tên Gioan khiến mọi người kinh ngạc, vì khi ông Giacaria viết lên tấm bảng: đặt tên Gioan cho con trẻ, thì miệng lưỡi ông được mở ra, ông hết câm, nói được, và hơn nữa, ông cất tiếng ca tụng Thiên Chúa (Lc 167-79).
Vì thế, ở đây Luca có ý nhấn mạnh: biến cố cắt bì, đặt tên để trình bày về thân thế và sứ vụ của Gioan, một người được Thiên Chúa thương và tuyển chọn cách kỳ lạ để dọn đường cho Đấng Cứu Thế.
3.Gioan là tên không có trong gia tộc ông bà Giacaria, mà là tên Thiên Chúa đã đặt cho, ông bà đã vâng theo ý Chúa mà đặt tên cho con trẻ như vậy.
Mỗi người chúng ta sinh ra đều được cha mẹ đặt tên để phân biệt với người khác, nhưng qua bí tích Rửa tội, chúng ta được Chúa đặt tên là “Kitô hữu”, con cái của Người. Điều này gợi lên cho chúng ta niềm hạnh phúc, vì được làm con cái Chúa và ý thức mình thuộc về Thiên Chúa, nên phải sống cho Chúa, vì Chúa và với Chúa cho xứng với phẩm giá của mình.
Mừng sinh nhật thánh Gioan Tẩy giả, Giáo hội cũng muốn nhắc nhở mỗi người Kitô hữu về sứ vụ tiên tri và sứ giả của mình. Ngày sinh nhật của thánh Gioan Tẩy giả mời gọi các Kitô hữu nhớ lại ngày tái sinh của mình. Ngạn ngữ có câu: “Nếu bạn không trở thành sao sáng ở trên trời, thì ít ra bạn hãy trở thành ngọn đèn soi sáng trong nhà bạn”.
4.Niềm vui cần được chia sẻ cho mọi người
Viết trình thuật cuộc chào đời của Gioan, Luca hữu ý đề cập đến một lớp nhân vật mà độc giả thường ít chú ý: đó là những người láng giềng của gia đình ông bà Giacaria. Niềm vui không gói kín trong gia đình ông bà. Niềm vui ấy lan tỏa sang những người láng giềng. Khi mô tả những người láng giềng “kinh sợ”, Luca không có ý nói họ bị thất thần vì một tai họa kinh hoàng nào đó. Ở đây thánh Luca dùng kiểu nói trong Cựu ước diễn tả tâm trạng choáng ngợp trước những “điềm thiêng dấu lạ” là dấu chỉ sự hiện diện và can thiệp của Thiên Chúa. Những người láng giềng “kinh sợ” vì cảm kích trước ân phúc quá lớn lao và rõ ràng mà Thiên Chúa đang thực hiện nơi gia đình này.
Mỗi gia đình Kitô hữu cũng được mời gọi chuyển trao sứ điệp yêu thương cứu độ của Thiên Chúa cho người chung quanh. Chúng ta làm việc này trước hết bằng cách mỗi thành viên trong gia đình dứt khoát chọn lựa trung thành với thánh ý Chúa – như ông bà Giacaria khi đặt tên cho con là Gioan.
5.Mỗi người chúng ta sinh ra trong cuộc đời cũng có một sứ mạng, để hoàn thành theo ý định của Thiên Chúa. Cách chung, sứ mạng đó nằm trong ơn gọi làm người của mình. Con người là hình ảnh của Thiên Chúa, có khả năng hiểu biết và yêu mến Thiên Chúa. Con người phải sống theo lương tâm ngay thẳng, để sống đúng phẩm giá làm người và hoàn thiện mình mỗi ngày nên tốt hơn. Ngoài ra, Thiên Chúa cũng để cho mỗi người một hoàn cảnh, một địa vị, một khả năng như phương thế để con người sống đúng ơn gọi làm người của mình. Như vậy, giá trị của đời người không hệ tại ở địa vị, hoàn cảnh, hay khả năng mà hệ tại ở việc con người biết nỗ lực hoàn thiện cuộc đời mình cho xứng với phẩm giá con người và xứng danh là con cái Chúa (R.Veritas).
Truyện: Một ông cụ quảng đại
Tạp chí “Truyền bá đức tin” có thuật lại một câu chuyện một cụ già Ấn Độ như sau: Lúc còn là thanh niên, anh đã say sưa nghiện ngập đủ mọi thứ: cà phê, thuốc là, rượu mạnh có tiếng. Nhưng rồi một hôm, chàng đọc thấy trên mặt báo lời kêu gọi giúp đỡ chủng sinh ở các giáo phận nghèo. Đọc xong chàng rất đỗi phân vân, một đàng chàng muốn mình phải làm một cái gì đó, đàng khác, chàng thấy những thứ đó quá hấp dẫn, chả có vẻ tội lỗi gì cả.
Tuy nhiên, chàng đã quyết định: bỏ tất cả… nhưng dần dần với thời gian. Chàng đóng góp số tiền tiêu xài ấy vào quỹ truyền bá đức tin để giúp nuôi ít chủng sinh nghèo. Cứ thế liên tiếp trong mấy mươi năm, nhiều thế hệ chủng sinh, linh mục đã được chàng giúp đỡ. Họ liên lạc thư từ với chàng mỗi lúc một nhiều… Thời gian trôi qua, đến ngày chàng thanh niên nghiện ngập thành ông cụ già 85 tuổi. Ngày kỷ niệm sinh nhật thứ 85 của cụ, cụ tuyên bố trước mặt họ hàng: “Với những hy sinh suốt mấy mươi năm qua, tôi đã đài thọ cho việc huấn luyện các chủng sinh, và đến nay, con số các linh mục rải rác khắp nơi được tôi giúp đỡ đã lên tới 30 người. Tôi rất hạnh phúc. Tôi đã đầu tư thành công và tôi sẽ còn tiếp tục đầu tư như thế đến giờ Chúa gọi”.