“Nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong nước trời”.
BÀI ÐỌC I: Is 4, 2-6
“Những kẻ được giải phóng sẽ nhảy mừng”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ngày ấy, dòng dõi Chúa sẽ trở nên huy hoàng vinh quang, hoa màu trên đất sẽ dồi dào, và số người trong dân Isarel được giải phóng sẽ nhảy mừng. Những ai còn sót lại ở Sion và còn sống sót ở Giêrusalem sẽ được gọi là thánh, tất cả những ai sẽ được ghi tên để sống trọn đời ở Giêrusalem. Khi Chúa đã dùng thần trí thẩm xét và thiêu đốt mà tẩy bỏ những tồi bại của các thiếu nữ Sion, và đã tẩy rửa Giêrusalem cho sạch những vết máu, thì lúc đó Chúa sẽ đến trên khắp miền núi Sion và những nơi kêu cầu Người, như đám mây ban ngày và như cột khói hoặc như ánh lửa sáng rực ban đêm, vì trên tất cả, vinh quang Thiên Chúa sẽ là một phương du và là một lều vải để che khỏi sức nóng ban ngày, để làm nơi an toàn trú ẩn khỏi giông tố và mưa sa.
ÐÁP CA: Tv 121, 1-2. 3-4a. 4b-5. 6-7. 8-9
Ðáp: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa” .
Xướng: 1) Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”. Hỡi Giêrusalem, chân chúng tôi đang đứng nơi cửa thành rồi.
2) Giêrusalem được kiến thiết như thành trì, được cấu tạo kiên cố trong toàn thể. Nơi đây các bộ lạc, các bộ lạc của Chúa tiến lên.
3) Theo luật pháp của Israel, để ngợi khen danh Chúa. Tại đây đã đặt ngai toà thẩm phán, ngai tòa của nhà Ðavít.
4) Hãy nguyện cầu cho Giêrusalem được thanh bình, nguyện cho những kẻ yêu mến ngươi được an ninh. Nguyện cho trong thành luỹ được bình an, và trong các lâu đài của ngươi yên ổn.
5) Vì anh em và bằng hữu của tôi, tôi nguyện chúc: bình an cho ngươi! Vì nhà Chúa là Thiên Chúa chúng ta, tôi khẩn cầu cho ngươi những điều thiện hảo.
ALLELUIA: x. Tv 79,4
Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin đoái nhìn chúng con, xin tỏ nhan thánh Chúa, thì chúng con sẽ được rỗi. – Alleluia.
TIN MỪNG: Mt 8, 5-11
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một viên đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt và đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi; tôi bảo người kia đến thì anh đến; tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!” Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
ĐỨC TIN HOẠT ĐỘNG NHỜ ĐỨC ÁI
“Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” (Mt 8,8)
Suy niệm: Chính vì tin vào Đức Giê-su mà viên đại đội trưởng mới xin Chúa chữa cho người đầy tớ của ông; và cũng vì tin vào quyền năng vô song của Ngài nên ông mới xin Chúa không cần đến nhà ông mà “chỉ nói một lời là người đầy tớ khỏi bệnh.” Chúa Giê-su khen lòng tin của ông thật đặc biệt vì nó được thể hiện qua một lòng nhân ái và khiêm tốn hiếm có: Chẳng những ông quan tâm và cảm thương nỗi đau của người đầy tớ của mình, ông lại còn khiêm tốn tế nhị, không đòi hỏi phải phiền Chúa đến tận nhà ông vì muốn tránh cho Chúa phải mang tiếng là ô uế khi vào nhà ông, một người ngoại giáo.
Mời Bạn: Thánh Phao-lô dạy: “Đức tin hoạt động nhờ đức ái” (Gl 5,6). Trước khi rước Thánh Thể trong thánh lễ, Giáo Hội mời gọi bạn nhắc lại lời tuyên xưng này của viên đại đội trưởng để xin Chúa củng cố đức tin bạn; đồng thời Ngài cũng biến đổi bạn để bạn mở lòng ra với tha nhân và phục vụ họ cách quảng đại. Với lòng khiêm tốn, vững tin vào Chúa và tình yêu thương, quan tâm đến người khác như thế, bạn có thể cầu thay nguyện giúp cho nhiều người đang cần đến sự chữa lành của Chúa Giê-su.
Sống Lời Chúa: Mỗi hhi rước lễ, bạn nhớ tới một người đang đau khổ, một gia đình khó khăn, hoặc đang sống xa lìa với đức tin hoặc chưa nhận biết Chúa, và bạn cầu nguyện cho họ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ban thêm lòng tin, bồi dưỡng thêm lòng mến Chúa yêu người nơi con mỗi khi con lặp lại lời nài van của viên đại đội trưởng: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ lành mạnh.”
B/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
NIỀM TIN ĐÍCH THỰC
1.Xong bài giảng trên núi, Đức Giêsu vào thị trấn Capharnaum thì một viên đại đội trưởng xin Ngài chữa lành người đầy tớ của ông đang đau nặng. Ông tuy là dân ngoại lại có quyền thế và địa vị cao, mà tỏ ra khiêm tốn tin tưởng vào lời quyền năng của Đức Giêsu. Ông cũng là người nhân hậu, biết yêu thương săn sóc đến người đầy tớ hèn mọn của mình.
2.Viên đại đội trưởng là người ngoại quốc, người La mã đang đặt ách đô hộ trên người Do thái, nhưng ông lại rất thực tình với người Do thái, dân bị trị. Ông có quan hệ đặc biệt với họ và ông đã giúp tiền cho họ xây hội đường Capharnaum. Cảm phục vì tấm lòng tốt của ông, người Do thái đã giới thiệu và xin Đức Giêsu giúp đỡ ông.
Đức Giêsu ngạc nhiên, vì người ngoại kiều này chẳng hề biết Ngài, thế mà lại tin tưởng cách mạnh mẽ như vậy đã biết xin Chúa chữa bệnh từ xa cho đứa đầy tớ của mình, và Người đã không tìm thấy được lòng tin nào như thế nơi những người Do thái , là những người đã từng lắng nghe và chứng kiến những phép lạ Người làm cho họ. Vì thế Người nói :”Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel”.
3.Chúng ta nhấn mạnh đến niềm tin của viên đại đội trưởng này. Niềm tin của ông có hai đặc điểm như sau :
–Niềm tin được thể hiện bằng việc làm : Ông đã đến xin Đức Giêsu chữa lành cho đầy tớ của ông. Vì xin ai điều gì thì tin người đó có, và sẵn sàng giúp đỡ mình.
–Một niềm tin mạnh mẽ : Ông đã xin Đức Giêsu chữa bệnh từ xa, không cần phải đến nhà ông. Điều đó chứng tỏ ông đã tin vào chính bản thân của Chúa hơn là việc Người làm; và đó là đức tin đích thực.
4.Viên đại đội trường tỏ ra khiêm nhường trước mặt Chúa. Xét về thế giá và địa vị, viên sĩ quan này có quyền lực đại diện cho đế quốc Rôma để cai trị một vùng của người Do thái, ông có lính tráng và kẻ hầu người hạ, thậm chí xét về mặt chính trị, ông còn có quyền bắt, trục xuất hoặc ngăn cấm Đức Giêsu truyền giáo.
Thế nhưng, ông nhận ra con người Đức Giêsu không đơn thuần là một thầy dạy như các luật sĩ, mà là một vị tiên tri của Thiên Chúa, nên ông đã cảm thấy bất xứng trước mặt Ngài. Ông nhìn nhận mọi chức vụ và địa vị đều dưới quyền của Thiên Chúa, và ông đã khiêm tốn nói lên :”Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh”(Mt 8,8).
5.Trong trường hợp này, chúng ta thấy đức tin của ông còn đi kèm theo đức ái vì ông không lo cho mình mà lại lo săn sóc cho đứa đầy tớ. Niềm tin được trao tặng cho mọi người, nhưng chỉ được trao tặng như hạt giống, và hạt giống ấy chỉ nảy mầm và lớn lên trong những điều kiện cần thiết. Mảnh đất lòng người càng tốt, hạt giống đức tin càng có cơ may nảy mầm và lớn lên. Tình yêu là mảnh đất phì nhiêu nhất để làm nảy sinh niềm tin trong lòng người : một tâm hồn khép kín với tình người cũng là một tâm hồn khép kín với lòng tin.
Khi không sống, không tin tưởng ở tình người, thì làm sao người ta có thể tin tưởng ở tình Chúa ? Khi không thể hiện tình người, thì niềm tin tuyên xưng nơi Chúa cũng chỉ là trò lừa bịp chính mình và người khác. Thánh Gioan cảnh cáo :”Ai nói mình yêu mến Chúa mà ghét anh em mình là kẻ nói dối”(Mỗi ngày một tin vui).
6.Việc Thiên Chúa nhận lời người ngoại đạo tin tưởng cho thấy tình thương ơn cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho hết mọi người, không phân biệt mầu da, chủng tộc hay tôn giáo, miễn là tín thác vào Ngài. Lời tuyên xưng của viên đại đội trưởng trở nên mô phạm cho niềm tin của chúng ta hằng ngày nhất là trước khi rước lễ, tuyên tín mang tư thế khiêm tốn nhưng mạnh mẽ :”Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh”.
Truyện: Tin hay không ?
Một thương gia giầu có ở một tỉnh nọ cho in nhiều bản thông cáo và dán khắp tỉnh.
Bản thông cáo ghi rằng bất cứ ai trong tỉnh bị mắc nợ, hãy đến văn phòng của ông vào ngày đó… vào buổi sáng từ 9 đến 12 giờ, ông sẽ trả cho khoản nợ đó.
Tất nhiên, lời hứa đó được đồn xa khắp tỉnh. Một số người tin, song một số cho là người kia gài cái bẫy nào đó.
Ngày đã đến. Người thương gia ngồi ở văn phòng của ông từ lúc 9 giờ sáng. Gần 10 giờ rồi mà không một ai đến. Mười một giờ, thương gia thấy một người đàn ông đi qua đi lại trước nhà và chốc chốc lại ngước nhìn vào cửa văn phòng. Cuối cùng, ông đẩy cửa, thò đầu vào và hỏi :
– Có thật là ngài sẽ trả bất kỳ món nợ của ai không ?
– Đúng vậy. Anh mắc nợ à ?
– Vâng, thưa ngài.
– Vậy, anh có mang theo hóa đơn hay giấy nợ gì để minh chứng điều đó không ?
Người kia đưa ra nhiều giấy tờ và thương gia ký ngay một tấm ngân phiếu trả hết mọi khoản nợ đó. Trước 12 giờ, có hai người nữa đến và cũng được nhận tấm ngân phiếu trả nợ nữa.
Nhiều người bên ngoài có thể không tin chuyện đó… nhưng lúc ấy không còn thời gian để họ có thể đến nhận ngân phiếu trả nợ nữa.
Lòng tốt hoán cải được nhiều người hơn giáo huấn, kiến thức và tranh luận (F.W Faber)