
Này đây bà sẽ thụ thai,
sinh hạ một con trai.
Bài đọc 1: Is 7,10-14 ; 8,10
Này đây người trinh nữ sẽ mang thai.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
7 10 Khi ấy, Đức Chúa sai ngôn sứ I-sai-a nói với vua A-khát rằng:
11“Ngươi cứ xin Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi
ban cho ngươi một dấu
dưới đáy âm phủ hoặc trên chốn cao xanh.”
12Vua A-khát trả lời:
“Tôi sẽ không xin, tôi không dám thử thách Đức Chúa.”
13Ông I-sai-a bèn nói: “Nghe đây, hỡi nhà Đa-vít,
các ngươi làm phiền thiên hạ chưa đủ sao,
mà còn muốn làm phiền cả Thiên Chúa của tôi nữa ?
14Vì vậy, chính Chúa Thượng sẽ ban cho các ngươi một dấu:
Này đây người trinh nữ sẽ mang thai, sẽ sinh hạ con trai,
và đặt tên là Em-ma-nu-en
810nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.”
ĐÁP CA: Tv 39,7-8a.8b-9.10.11 (Đ. x. c.8a và 9a)
Lạy Chúa, này con đến để thực thi ý Ngài.
1/ 7Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật,
nhưng đã mở tai con ;
lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa không đòi,
8acon liền thưa: “Này con xin đến!
2/8bTrong sách có lời chép về con
9rằng: con thích làm theo thánh ý,
và ấp ủ luật Chúa trong lòng, lạy Thiên Chúa của con.”
3/10Đức công chính của Ngài,
con loan truyền giữa lòng đại hội ;
lạy Chúa, Ngài từng biết:
con đâu có ngậm miệng làm thinh.
4/11Đức công chính của Ngài,
con chẳng giữ riêng lòng mình biết ;
nhưng con đã nói lên đức trung tín và ơn cứu độ của Ngài,
chẳng giấu giếm chi cùng đại hội
rằng Ngài thành tín và yêu thương.
BÀI ĐỌC 2: Hr 10,4-10
Sách Thánh đã chép về con: Lạy Thiên Chúa, con đến để thực thi ý Ngài.
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
4 Thưa anh em, máu các con bò, con dê không thể nào xoá được tội lỗi. 5 Vì vậy, khi vào trần gian, Đức Ki-tô nói: Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể. 6 Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội. 7 Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con.
8 Trước hết, Đức Ki-tô nói: Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa đã chẳng ưa, chẳng thích, mà đó chính là những thứ của lễ được dâng tiến theo Lề Luật truyền. 9 Rồi Người nói: Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. Thế là Người bãi bỏ các lễ tế cũ mà thiết lập lễ tế mới. 10 Theo ý đó, chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ.
TIN MỪNG: Lc 1, 26-38
26 Khi ấy, bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.
28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.”
29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
30 Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà được đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su.
32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người.
33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra thế nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng ?”
35 Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ toả bóng trên bà; vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.
36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng, 37 vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”
38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói với sứ thần: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
LUÔN SẴN SÀNG THƯA VÂNG
Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38)
Suy niệm: Đức Mẹ đang làm gì khi sứ thần đến truyền tin? Các bộ phim về cuộc đời Chúa Giê-su đều thuật lại sự kiện này nhưng các giải đáp đưa ra thì không ai giống ai. Phim thì nói Mẹ đang cầu nguyện, phim khác dàn dựng mẹ đang dệt vải hay đi múc nước. Có phim lại mô tả thiên thần truyền tin cho Mẹ trong một đêm thanh vắng. Nhưng dù đặt trong hoàn cảnh nào, tất cả các bộ phim ấy đều đồng ý với thánh sử Lu-ca ở điểm này là Mẹ luôn sẵn sàng thưa “Vâng”. Lời thưa vâng của Mẹ đã được bao hàm trong thái độ cơ bản: “tôi đây là nữ tỳ của Chúa.” Nhờ chọn lựa một vị trí như thế, Mẹ mới có thể luôn sẵn sàng đáp lại: “Xin cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Dù đang làm việc gì, Mẹ vẫn làm trong tư thế của người tôi trung của Đấng Tối Cao. Và Mẹ vẫn trung thành đứng trong tư thế này, cho đến tận dưới chân thập giá Chúa Ki-tô.
Mời Bạn: Như thế chúng ta có thể noi gương Mẹ: trước tiên chọn sống như người tôi trung của Chúa. Dù đang làm việc gì hay đang ở đâu, dù ở trong chức vụ, bậc sống hay hoàn cảnh nào, bổn phận người tôi trung vẫn là biết mau mắn nhận ra ý muốn của Chúa và cũng biết mau mắn thi hành.
Chia sẻ: Việc sống như người tôi trung của Chúa có nghịch với phẩm giá và tự do con người hay không?
Sống Lời Chúa: Thực hành bước cơ bản giúp nhận định thánh ý Chúa: xác định mình là tôi tớ Chúa, được sinh ra để làm vinh danh Chúa và để đạt tới ơn cứu độ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban ơn trợ giúp, cho con dám khước từ ý riêng và lòng háo danh, để con liên lỉ tìm kiếm và thi hành thánh ý Chúa.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
LỄ TRUYỀN TIN
“Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai.”
Quả là phiền, tin mà thiên thần Gabriel loan báo cho Đức Maria trong đoạn Tin Mừng hôm nay quả là phiền. Thử đặt mình vào trong khung cảnh của buổi truyền tin hôm nay, chúng ta mới thấy rằng, đón nhận lời thiên sứ chẳng phải là chuyện dễ dàng. Một thiếu nữ con nhà gia giáo vốn không nghĩ đến việc phu thê mà bỗng dưng được một người lạ mặt đón gặp và đề nghị một việc ‘động trời’: là mang thai. Nếu là chúng ta, có lẽ sẽ từ chối và xin hai chữ bình an thôi. Nhưng đối với Mẹ, khi nhận ra rằng lời truyền tin là lời mời gọi của Thiên Chúa và cũng là sứ mạng của mình, thì Mẹ đã can đảm đón nhận, vượt qua những suy tính bình thường, Mẹ đã mạo hiểm, chấp nhận những hậu quả của ơn gọi, một ơn gọi thật là phiền nhiễu.
Thế nhưng đó chẳng phải là phiền nhiễu đầu tiên và cuối cùng của việc Thiên Chúa xuống làm người đã đặt ra cho từng con người cụ thể và cho mỗi người chúng ta. Quá khứ gần thì có Gioan Tẩy Giả: ăn uống không giống ai, tự nhận chỉ là tiếng kêu trong sa mạc. Rồi không biết cân nhắc liều lượng trong việc phê phán tội lỗi của vua, thế là mất đầu. Tương lai gần thì có một Con Thiên Chúa toàn năng mà sinh ra trong những điều kiện có lẽ còn thua cả đám con cái của những kẻ chăn bò.
Và đó mới chỉ là bắt đầu của cả một chuỗi dài những phiền nhiễu khác ghi đầy trong bốn cuốn sách mà chúng ta gọi là Tin Mừng.
Phải, Tin Mừng của Đức Giêsu, bắt đầu với những sự việc liên quan đến biến cố Giáng Sinh, quả là phiền nhiễu. Bởi vì Tin Mừng ấy như đảo lộn tất cả các giá trị vẫn thường được tìm thấy trong cuộc đời thường, như là tiền tài, danh vọng, tình ái… Hơn thế nữa, Tin Mừng ấy như buộc mọi người tin không được yên thân, mà luôn luôn phải tỉnh thức để chờ đón Chúa, phải bán gia tài của cải mà lo cho kẻ khó, phải hy sinh mạng sống mình vì người mình yêu…
Quả là phiền nhiễu quá, đến độ ngay cả môn đệ tin cậy nhất của Chúa khi xưa cũng phải than: “Thầy nói sao khó nghe quá”. Nhưng cuối cùng Chúa vẫn đến trong bất cứ nơi nào, trong bất cứ lúc nào để tiếp tục rao giảng Tin Mừng qua từng sự kiện, qua từng biến cố, nơi từng người, và nơi cả nhân loại.
Do đó, ý nghĩa lớn nhất của sự kiện truyền tin hôm nay chính là thái độ của Đức Trinh Nữ Maria khi đón nhận từ Thiên sứ Gabriel một tin mừng hết sức phiền nhiễu.
Tin Mừng là như thế, và đón nhận mầu nhiệm Giáng Sinh là đón nhận sự phiền nhiễu của cuộc đời, của lịch sử con người. Cái phiền nhiễu ấy lúc nào cũng có và lúc nào cũng đòi hỏi con người phải phấn đấu lướt thắng để sống Tin Mừng nhập thể, Tin Mừng đau thương và Tin Mừng hạnh phúc vinh quang.
Chúa đã đến trong lòng Trinh Nữ Maria, liệu ta có dám loại trừ mọi tội lỗi, sự xấu, ma quỷ và những quyến rũ nặng nề để sống cái chân thật của đời ta hay không?
Mẹ Maria đã dám sống cái phiền nhiễu và vượt thắng cái phiền nhiễu vô cùng bất lợi để đón nhận tin vui: Cưu mang Con Thiên Chúa làm người. Nhờ vậy mà Thiên Chúa đã làm người và đến ở giữa chúng ta.
Cũng như Đức Mẹ, Thiên Chúa vẫn hằng mời gọi chúng ta tham dự vào công cuộc truyền giáo của Ngài, vậy chúng ta hãy xin Chúa gia tăng trong chúng ta lòng can đảm để dám chấp nhận sứ mạng Chúa trao như Đức Maria hôm nay, chấp nhận mọi thiệt thòi, mọi phiền nhiễu để nhập cuộc cùng với Ngài và với các anh chị em khác.
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
THÔNG PHẦN BẢN TÍNH THIÊN CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Truyền Tin này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã muốn cho Ngôi Lời của Chúa mặc lấy xác phàm trong lòng Đức Trinh Nữ Maria để cứu độ loài người. Này chúng ta tuyên xưng Đấng Cứu Độ là Thiên Chúa thật và là người thật, xin cho chúng ta cũng được thông phần bản tính Thiên Chúa của Người.
Chín tháng trước Lễ Giáng Sinh, chúng ta mừng ngày Con Thiên Chúa nhập thể trong lòng Đức Trinh Nữ Maria. Biến cố này được thánh Luca tường thuật lại trong phần đầu sách Tin Mừng của người. Phụng vụ ngày hôm nay được soi sáng nhờ lời của tác giả Thánh Vịnh 39. Lời này đã được tác giả thư Hípri đặt lên miệng Đức Kitô, khi Người bước vào trần gian: Lạy Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài.
Chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa, bởi vì, Thiên Chúa đã muốn đến xây nhà ở giữa chúng ta, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Sử Biên Niên quyển thứ nhất tường thuật lại việc Đavít muốn xây nhà cho Chúa, nhưng Chúa đã phán: Ta báo cho ngươi biết là ĐỨC CHÚA sẽ xây cho ngươi một ngôi nhà. Khi ngươi được mãn phần mà về với tổ tiên, Ta sẽ cho dòng giống ngươi -tức là một trong số các con ngươi- đứng lên kế vị ngươi, và Ta sẽ củng cố vương quyền của nó. Ta sẽ làm cho nó được kiên vững trong nhà Ta cũng như trong vương quốc của Ta đến muôn đời, và đến muôn đời ngai báu của nó sẽ được củng cố.
Chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa, bởi vì, Thiên Chúa đã nhập thể làm người, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Lêô Cả đã quả quyết: Phải nhắc đi nhắc lại rằng Người chỉ là một hữu thể duy nhất, vừa thật sự là Con Thiên Chúa, vừa thật sự là con của loài người. Người là Thiên Chúa, bởi lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa. Người là một con người, bởi Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa, bởi vì, Thiên Chúa muốn đến ở cùng chúng ta, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia đã tiên báo: Này đây người trinh nữ sẽ mang thai, sẽ sinh hạ con trai, và đặt tên là Emmanuen, nghĩa là, Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta. Chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa, bởi vì, Đức Giêsu đã tự nguyện vâng phục Chúa Cha đến trần gian, như trong bài đọc hai của Thánh Lễ, thư gửi tín hữu Hípri đã nói: Khi vào trần gian, Đức Kitô nói: Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể. Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội. Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 39, vịnh gia cũng cùng chung tâm tình này khi nói: Lạy Chúa, này con đến để thực thi ý Ngài. Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật, nhưng đã mở tai con; lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa không đòi, con liền thưa: Này con xin đến!
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người. Trong bài Tin Mừng, thánh Luca tường thuật lại việc sứ thần Gáprien đến truyền tin cho Đức Maria. Ơn cứu độ của Chúa chính là ơn làm cho chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa. Chúa đã đi bước trước để mời gọi chúng ta, vấn đề là, chúng ta có mau mắn đáp lại lời mời gọi đó, để ơn cứu độ được thành toàn nơi chúng ta hay không mà thôi. Đức Maria đã phải trả giá thế nào khi thưa tiếng “xin vâng”? Ước gì chúng ta cũng biết sử dụng tự do của mình để can đảm đáp lại lời mời gọi của Chúa như Mẹ. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
XIN MẸ DẠY CON HAI TIẾNG “XIN VÂNG”
Đọc Kinh Thánh, chúng ta thấy mỗi khi Thiên Chúa muốn tuyển chọn ai cộng tác với Ngài, thì Ngài đặt cho họ một tên mới chẳng hạnh như: Apram → Apraham để kêu gọi ông làm tổ phụ nhiều dân tộc (x. St 17,5; Rm 4,7), Xarai → Xara khi cho bà làm mẹ chư dân (x. St 17,15-16). Simon → Phêrô khi đặt ông lãnh đạo Giáo Hội (x. Mt 16,8; Ga1,42). Cũng vậy, trong biến cố Tuyền tin, Thiên Chúa qua miệng của sứ thần đã gọi Đức Maria bằng tên mới: “Bà đầy ơn phúc”– “Kính chào Bà đầy ân phúc” (Lc 1,28), để đề nghị Đức Maria vào một phận vụ có ảnh hưởng đến toàn thể nhân loại đó là làm Mẹ Chúa Cứu Thế. Đức Maria đã có thái độ như thế nào trước lời đề nghị này?
Đức Maria đã tỏ ra bối rối như Tin mừng. Không bối rối sao được trước một ân huệ cao cả làm Mẹ Đấng Cứu Thế, là điều rất đỗi vinh quang mà hầu hết các phụ nữ Do thái đều ước ao mong chờ. Là một tín hữu Do thái nhiệt thành sống đạo, hẳn Mẹ Maria vẫn luôn cầu xin Đấng Thiên Sai ngự đến cứu dân tộc của Mẹ. Nhưng có lẽ chưa bao giờ Mẹ dám xin cho mình được làm thân mẫu Thiên Chúa. Ước mong của Mẹ là sống trọn đời đồng trinh để chuyên chăm phụng sự Thiên Chúa mà thôi.
Thế mà nay, thiên thần Truyền tin cho Mẹ sẽ sinh con mà vẫn còn đồng trinh; một điều hết sức nghịch lý, hết sức ngược đời, không thể nào hiểu nổi. Mặc dù Mẹ đã đính ước với Giuse nhưng các ngài chưa từng chung sống, biết giải thích thế nào về bào thai, ai sẽ tin rằng do quyền năng của chúa thánh thần? Giuse sẽ nghĩ về bào thai như thế nào, khi luật Môsê tuyên phạt ném đá những phụ nữ ngoại tình? Thật là một mớ tơ vò ngổn ngang trong tâm trí Mẹ.
Đặt mình vào hoàn cảnh của Mẹ Maria lúc đó, chúng ta mới phần nào hiểu nỗi bối rối, hãi hùng của Mẹ. Thế nhưng mà, dù có bối rối lo sợ Mẹ vẫn tin vào lời Thiên Chúa truyền dạy. Mẹ vẫn can đảm “xin vâng” với kế hoạch nhiệm mầu của Thiên Chúa, với thái độ khiêm hạ: “Này tôi là tôi tá Chúa tôi xin vâng như lời sứ thần truyền” (Lc 1,38). “Với lời đáp đó Đức Maria như muốn thưa lên với Thiên Chúa: Này con đây, con là bảng viết, xin văn nhân cứ viết những điều Người muốn, xin Chúa của vạn sự dùng con theo tôn ý của Người” (Thánh Giáo phụ Origene).
Đàng khác, khi so sánh biến cố Truyền tin cho ông Dacaria, và biến cố Truyền tin cho Đức Maria chúng ta sẽ nhận biết rõ hơn lòng tin tưởng khiêm hạ của Đức Mẹ. Trong khi Dacaria cần một dấu chỉ để tin:“Dựa vào đâu mà tôi biết được điều đó? Tôi đã già và vợ tôi đã cao niên” (Lc 1,18), thì Trinh nữ Maria chỉ muốn biết cách thức để thi hành ý Thiên Chúa như thế nào: “Việc ấy sẽ xảy ra như thế nào? Vì tôi không biết đến người nam” (Lc 1,18.34). Thánh Augustinô giải thích rằng: “Đức Maria tìm hiểu cách thức, chứ không nghi ngờ về sự toàn năng của Thiên Chúa”. Bởi thế, lời Fiát của Đức Maria là lời diễn tả lòng tin trọn vẹn vô điều kiện. Với sự ưng thuận của Đức Trinh Nữ Maria, Con Thiên Chúa đã nhập thể làm người cứu độ chúng ta.
Là những kitô hữu đang lữ hành nơi dương thế này, chúng ta không tìm đâu được một gương mẫu hoàn hảo như Mẹ Maria, bởi vì Mẹ cũng đã từng trải qua những gian nan trong cuộc sống hằng ngày như hết thảy chúng ta. Cho nên Mẹ thấu hiểu từng hoàn cảnh của mỗi người chúng ta. Vì thế mà nhiều lần, ở nhiều nơi Mẹ đã hiện ra an ủi các con cái Mẹ, người tin đạo cũng như người ngoại đạo.
Ước gì chúng ta siêng năng lần hạt, cầu khấn, xin Mẹ dìu dắt mỗi bước trên đường đời đầy chông gai của chúng ta, đặc biệt mừng lễ Mẹ chúng ta cùng noi gương Mẹ luôn suy niệm và can đảm thực hành lời Chúa truyền dạy trong cuộc sống hằng ngày.
“Lạy Nữ Vương gia đình, Mẹ ở đây với chúng con, vui buồn sướng khổ, Mẹ con cùng nhau chia sẻ. Xa Mẹ chúng con biết cậy trông ai? Đời chúng con gian nan khổ sở lắm, gia đình chúng con long đong tối ngày, nhưng có Mẹ ở bên chúng con, chúng con thấy quên hết ưu phiền, vui sống qua kiếp lưu đày, mong ngày sau sung sướng cùng Mẹ muôn đời trên thiên đàng”. Amen.



