“Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc: Ta muốn lòng nhân từ, chớ không phải là hy lễ”.
Bài Ðọc I: (Năm I) St 23, 1-4. 19; 24, 1-8. 62-67
“Isaac yêu thương Rêbecca, cho nên ông tìm được niềm an ủi, vì thương nhớ mẹ đã qua đời”.
Trích sách Sáng Thế.
Bà Sara được một trăm hai mươi bảy tuổi thì qua đời tại thành Cariatharbê, tức là Hêbron, trong đất Canaan. Ông Abra-ham đến khóc lóc thương tiếc bạn mình. Khi lo việc chôn cất, Abraham chỗi dậy nói với các con ông Hét rằng: “Tôi là ngoại bang, là khách lạ giữa quý ông, xin quý ông nhượng cho tôi một phần mộ để chôn xác người nhà tôi qua đời”. Rồi Abraham chôn cất bà Sara vợ ông trong Hang Ðôi ngoài đồng ruộng, đối diện với Mambrê, tức Hêbron, trong đất Canaan.
Khi ấy, Abraham đã già nua, và Chúa đã chúc lành cho ông trong mọi sự. Abraham nói với người đầy tớ lớn tuổi nhất trong nhà, cũng là người quản lý mọi của cải của ông rằng: “Ngươi hãy đặt tay vào dưới bắp vế ta mà thề trước mặt Chúa là Thiên Chúa trời đất, sẽ không cưới cho con ta một người vợ thuộc dân Canaan mà ta đang ở chung với họ đây. Ngươi hãy đi về quê họ hàng ta, mà cưới vợ cho con ta là Isaac”. Người đầy tớ thưa lại: “Nếu người phụ nữ không muốn theo tôi về xứ này, thì tôi có phải đem con trai ông về quê quán của ông chăng?” Abraham trả lời rằng: “Ngươi hãy cẩn thận chớ bao giờ dẫn con ta về đó: Chúa là Thiên Chúa, đã đưa ta ra khỏi nhà cha ta và quê quán ta, đã phán và thề hứa cùng ta rằng: “Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi”. Thiên Chúa sẽ sai thiên thần đi trước mặt ngươi, và ngươi cưới cho con trai ta một người vợ trong xứ đó. Nếu người phụ nữ không chịu theo ngươi về, thì ngươi không còn mắc lời đoan thề mà ta bảo người đây. Chỉ có một điều là đừng dẫn con trai ta về nơi đó”.
Khi ấy, Isaac đi bách bộ trên đường dẫn đến cái giếng gọi là “Ðấng Hằng Sống và Trông Thấy”, vì ông cư ngụ tại mạn nam. Lúc gần tối, Isaac đi ra ngoài cánh đồng để suy ngắm. Khi ngước mắt lên nhìn, thấy những con lạc đà đang trở về từ đàng xa. Rêbecca cũng ngước mắt nhìn thấy Isaac, nàng liền nhảy xuống khỏi lạc đà, và hỏi người đầy tớ rằng: “Người đang đi trong cánh đồng để ra đón chúng ta là ai vậy?” Người đầy tớ đáp: “Người đó là chủ tôi đấy”. Nàng vội vàng lấy khăn che mặt. Người đầy tớ lại kể lại cho Isaac hay mọi việc mình đã làm. Isaac đưa Rêbecca vào nhà xếp của Sara mẹ ông, ông lấy nàng làm vợ và yêu thương nàng lắm, cho nên ông tìm được niềm an ủi bớt thương nhớ mẹ đã qua đời.
Ðáp Ca: Tv 105, 1-2. 3-4a. 4b-5
Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, bởi Người nhân hậu
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: Hãy ca tụng Chúa, bởi Người nhân hậu, vì đức từ bi Người tồn tại muôn đời. Ai nói cho hết được những hành động quyền năng của Chúa, ai kể cho xiết mọi lời ngợi khen Người?
Xướng: Phúc cho ai tuân giữ những điều huấn lệnh, và luôn luôn thực thi điều công chính. Lạy Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài.
Xướng: Xin mang ơn cứu độ đến thăm viếng chúng con, để chúng con hân hoan vì hạnh phúc những người Chúa chọn, được chung vui bởi niềm vui của dân Ngài, và được hãnh diện cùng phần gia nghiệp của Ngài.
Bài Ðọc I: (Năm II) Am 8, 4-6. 9-12
“Ta sẽ cho nạn đói trên đất này: nhưng không phải là đói cơm bánh, mà là đói lời Chúa”.
Trích sách Tiên tri Amos.
Ðây Thiên Chúa phán: “Hãy nghe đây, hỡi những ai đàn áp kẻ nghèo khó và muốn tiêu diệt hết những kẻ bần cùng trong cả nước. Các ngươi bảo: “Bao giờ qua tuần trăng mới để chúng tôi bán hàng! Khi nào hết ngày Sabbath để chúng tôi bán lúa mạch. Chúng tôi sẽ giảm lường đong, tăng giá và làm cân giả. Chúng tôi sẽ lấy tiền mua người nghèo, lấy đôi dép đổi lấy người túng thiếu. Chúng tôi sẽ bán lúa mục nát”.
Chúa là Thiên Chúa phán: “Ngày ấy Ta sẽ khiến mặt trời lặn ngay giữa chính ngọ, và sẽ khiến mặt đất ra tối tăm giữa ban ngày. Ta sẽ làm cho các ngày đại lễ của các ngươi trở nên ngày tang tóc, cho các bài ca trở thành lời khóc than. Ta sẽ lấy bao bố đặt trên lưng các ngươi và khiến mọi người trọc đầu. Ta sẽ làm cho ngày ấy trở thành như ngày tang mất con một, và sau cùng nó trở nên ngày cay đắng”.
Thiên Chúa lại phán: “Rồi đây sẽ đến ngày Ta cho nạn đói đến trên đất này, nhưng không phải là đói cơm bánh hay khát nước đâu, nhưng là đói nghe lời Chúa. Người ta sẽ di chuyển từ biển này qua biển nọ, từ bắc đến đông: họ đi vòng quanh tìm kiếm lời Chúa, nhưng chẳng thấy.
Ðáp Ca: Tv 118, 2. 10. 20. 30. 40. 131
Ðáp: Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra (Mt 4, 4).
Xướng: Phúc đức những ai giữ lời Ngài nghiêm huấn, những người đó tận tâm tìm kiếm Ngài.
Xướng: Với tất cả tâm can con tìm Chúa, xin chớ để con lạc xa chỉ thị Ngài.
Xướng: Sở dĩ linh hồn con mòn mỏi, là vì luôn luôn khao khát thánh dụ của Ngài.
Xướng: Con đã chọn con đường chân lý, con quyết tâm theo các thánh chỉ của Ngài.
Xướng: Này đây, con khao khát huấn lệnh của Ngài; theo lượng công minh Ngài, xin cho con được sống.
Xướng: Con há miệng để hút nguồn sinh khí, và con ham muốn những chỉ thị của Ngài.
Alleluia: Tv 94, 8ab
Alleluia, alleluia! – Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. – Alleluia.
Tin Mừng: Mt 9, 9-13
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Người phán bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và xảy ra là khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như thế?” Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: “Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: “Ta muốn lòng nhân từ, chứ không phải là hy lễ”. Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Cần có tấm lòng
Đức Giê-su nói: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Hãy về học cho biết ý nghĩa của câu này: ‘Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.’ Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.” (Mt 9,12-13)
Suy niệm: Truyền thống Thánh Kinh vốn đã khẳng định tiêu chuẩn đánh giá của Thiên Chúa: “Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng” (1Sm 16,7). Đức Giê-su luôn trung thành với tiêu chuẩn ‘tấm lòng’ này. Nhiều lần, Chúa đã lên án người Pha-ri-sêu coi trọng việc rửa tay bên ngoài hơn việc giữ tâm hồn thanh sạch bên trong: “Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng còn lòng chúng thì lại xa Ta” (x. Mc 7,1-7). Nếu đặt lên bàn cân để so sánh thì, đối với Ngài, “lòng nhân” luôn nặng ký hơn “lễ tế” bởi vì Chúa nói: “Ta muốn lòng nhân chứ không cần lễ tế.”
Mời Bạn: Trước mặt Chúa, hình thức, nghi lễ bên ngoài chỉ có giá trị khi phát xuất từ tấm lòng nhân ái bên trong. Không có điều cốt lõi ấy thì mọi sự chỉ là giả hình. Vì thế làm bất cứ điều gì dù nhỏ bé, bạn hãy làm với tất cả tấm lòng và dưới cái nhìn yêu thương của Thiên Chúa là “Đấng thấu suốt những gì kín đáo” và ân thưởng cho bạn (x. Mt 6,1-4).
Sống Lời Chúa: Bạn làm dấu Thánh giá một cách khoan thai, đầy ý thức và đặt vào đó tất cả tâm tình tin yêu Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa là Đấng thấu suốt tâm can nhưng nhiều khi con vẫn chạy theo sự đánh giá của người đời mà ưa chuộng lối sống hình thức bên ngoài. Xin Chúa giúp con hoán cải để dù con làm bất cứ việc gì, con đều làm với tất cả tầm lòng và chỉ để đẹp ý Chúa mà thôi. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Thời nào cũng vậy, nghề thu thuế là nghề thường bị người ta ghét, thấy thuế vụ đến nhà là thấy mất tiền. Và người ta càng ghét hơn khi nhân viên thuế vụ nào lợi dụng chức vụ để đòi hỏi quá đáng, quá mức luật định.
Matthêu cũng là một nhân viên thuế vụ, cũng bị ghét, và còn bị ghét hơn nữa vì ông là người Do Thái mà lại thu thuế của dân tộc Do Thái để nộp cho đế quốc Rôma.
Ông cũng ý thức mình bị dân chúng ghét nên hôm nay khi nghe tiếng Chúa gọi: “Hãy theo Ta”, Ông bỗng thấy cuộc đời của ông đã được đổi mới. Với hành động đứng ngay dậy để đi theo Chúa, ông quyết định dứt khoát với quá khứ, từ bỏ một nghề đang hái ra tiền, nhưng cũng là một nghề làm cho lương tâm ông không yên ổn. Và khi đứng dậy theo Chúa, ông chấp nhận một tương lai bấp bênh, không có gì là bảo đảm. Nhưng với việc đi theo Chúa, ông dấn thân vào một cuộc mạo hiểm lý thú và đầy ý nghĩa của người đi rao giảng Tin Mừng.
Đây thực là một cuộc đổi đời, giải phóng con người hoàn toàn, giải phóng khỏi một quá khứ tội lỗi, đáng khinh chê, để bắt đầu trở thành người tự do, có thể ngước mắt nhìn đời.
Khi trở nên môn đệ của Chúa, Mátthêu đã trở nên người phục vụ đồng bào. Ông dùng khả năng của mình mà viết sách Tin Mừng. Mátthêu đã tìm ra ngôn ngữ để nói với Dân Chúa, sao cho họ hiểu được. Ông đã trình bày dung mạo Đức Giêsu cho người cùng thời với ông.
“Hãy theo Ta”. Chúa Giêsu cũng đang tiếp tục gọi mỗi người chúng ta hàng ngày hàng giờ. Và chấp nhận theo tiếng gọi của Chúa là chấp nhận bị thua thiệt, bị mất mát. Nhưng cũng như Matthêu, mất một nghề nghiệp vững chãi nhưng cũng bỏ được hết mọi mặc cảm của một người sống không ngay chính để trở thành người công chính.
Chúng ta liệu có đủ can đảm để dứt khoát với quá khứ tội lỗi giống như Matthêu không?
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
LẮNG NGHE TIẾNG CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Sáu Tuần 13 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã rủ lòng thương nhận chúng ta làm nghĩa tử để chúng ta trở thành con cái ánh sáng, xin Chúa đừng để chúng ta sa vào cảnh tối tăm lầm lạc, nhưng gìn giữ chúng ta luôn rạng ngời ánh sáng chân lý Chúa.
Con cái ánh sáng, thì vững tin vào lời hứa của Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Samuen quyển II cho thấy: Vua Đavít muốn xây một ngôi nhà kính Chúa, nhưng thật ra, chính Chúa mới gầy dựng cho vua một nhà. Điều này không chỉ phản ánh lý tưởng người du mục: không thể giam hãm Thiên Chúa bất cứ nơi đâu. Chính tình yêu của Người mới chuẩn bị cho con cái Người một nơi cư ngụ. Lời sấm của Nathan hứa cho dòng dõi Đavít được trường tồn, lời sấm đó sẽ xuyên qua toàn bộ lịch sử Dothái, và sẽ được sứ thần nhắc lại trong ngày Truyền Tin. Sứ thần Gáprien nói cùng trinh nữ Maria rằng: Này bà sẽ thụ thai, và sinh hạ một con trai. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít, tổ tiên Người; Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời. Đức Chúa đã thề cùng vua Đavít và sẽ không thất tín bao giờ; thề rằng: Chính con ruột của ngươi, Ta sẽ đặt lên thừa kế ngai vàng.
Con cái ánh sáng, thì không chỉ được sinh ra trong thân xác, mà còn, được sinh bởi Thánh Thần, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Autinh nói: Đấng sẽ là Con vua Đavít theo xác thể thì lại là Con Thiên Chúa đầy quyền năng, theo Thần Khí thánh hóa, vì Người được sinh bởi Thánh Thần và bởi Đức Trinh Nữ Maria. Chính vì Thiên Chúa, Ngôi Lời đón nhận một con người cách đặc biệt và khôn tả, nên đúng ra và thật sự phải nói rằng Đức Giêsu vừa là Con Thiên Chúa, vừa là con loài người… Khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người phụ nữ và sống dưới Lề Luật; để chuộc những ai sống dưới Lề Luật. Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta, nên đã sai chính Con mình đến mang thân xác giống như thân xác tội lỗi chúng ta.
Con cái ánh sáng, thì phải nghe lời Thiên Chúa, nếu không, sẽ đến lúc, chúng ta muốn tìm kiếm lời Chúa mà không được gặp, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Amốt đã tuyên sấm: Ta sẽ gieo nạn đói trên xứ này, không phải đói bánh ăn, cũng không phải khát nước uống, mà là đói khát được nghe lời Đức Chúa. Chúng sẽ thất thểu từ biển này qua biển nọ, từ phương bắc đến phương đông, chúng sẽ lang thang để kiếm tìm lời Đức Chúa mà không gặp được. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 118, vịnh gia cũng đã cho thấy: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh nhưng còn phải nhờ lời Chúa dưỡng nuôi. Con khát khao huấn lệnh của Ngài, vì Ngài công chính, xin cho con được sống. Con há miệng và con hớp lấy, vì khát khao mệnh lệnh của Ngài.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúa nói: Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Trong bài Tin Mừng, thánh Mátthêu tường thuật lại việc Đức Giêsu gọi ông Lêvi:
Đức Giêsu nói: Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế. Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi. Chúa đến để kêu gọi người tội lỗi, mà có ai lại không có tội, vì thế, Chúa đến kêu gọi tất cả mọi người quay về với Chúa. Những ai vất vả nặng nề, hãy quay về bên Chúa để được nghỉ ngơi bồi dưỡng; những ai nghĩ mình công chính, hãy quay về bên Chúa, nhận mình là bất chính, để được Chúa thứ tha. Con cái ánh sáng, thì khao khát nghe tiếng Chúa gọi, khao khát đường lối, những huấn lệnh của Chúa, để quay về nẻo chính đường ngay. Ước gì ta biết ý thức về thân phận tội lỗi của mình, để ta luôn biết khao khát ơn cứu độ của Chúa. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
Phải chăng Chúa đã chọn lầm Mátthêu?
Ơn gọi của Mátthêu khiến cho chúng ta phải ngạc nhiên, thậm chí kinh ngạc. Lẽ thường người ta chọn môn đệ với những tiêu chuẩn rất cao về hình dáng, đạo đức, trình độ học vấn… Phải chăng Chúa đã chọn lầm Mátthêu làm môn đệ? Trong khi Mátthêu một người lùn, một anh thu thuế, cộng tác với ngoại bang, bị dân chúng xa lánh, xếp vào hạng tội lỗi. Mátthêu không được đứng chung với dân Do Thái trong các buổi cầu nguyện tại Hội đường. Thế mà Chúa vẫn chọn Mátthêu làm môn đệ loan báo Tin Mừng của Chúa cho toàn thế giới. Thật quá ngạc nhiên!
Tuy nhiên, chúng ta càng ngạc nhiên hơn nữa trước sự đáp trả của Mátthêu. Con người toàn màu đen ấy (đen tuyền) khi được Chúa đưa mắt nhìn, được Chúa kêu gọi ông đã bừng sáng lên, vùng trỗi dậy: “Ông đứng phắt dậy, đi theo Người, ông hành động một cách dứt khoát khiến mọi người phải ngạc nhiên”. Ông đứng phắt dậy ra khỏi vùng tội lỗi, đi ra khỏi chỗ của người tội lỗi để dấn thân vào một hành trình mới, hành trình bước theo Chúa. Ông dám dứt bỏ một địa vị béo bở “ngồi mát ăn bát vàng” để đi theo Chúa “không nơi tựa đầu”; với trọn niềm tín thác: Đức Giêsu là Con Thiên Chúa như Thánh nhân đã tuyên xưng trong cuốn Tin Mừng thứ nhất.
Thánh Mátthêu bỏ mọi sự mà đi theo Chúa, ấy là hành động đẹp, Mátthêu lấy làm vui sướng và trong niềm vui sướng ấy trong đoạn Tin mừng hôm nay Thánh nhân kể cho ta nghe một điều rất kinh ngạc: Chúa đã đi theo Mátthêu, về nhà dùng bữa với ông.
Chúng ta biết theo quan niệm của người Do Thái, khi đồng bàn ăn uống với ai là hiệp thông, là liên đới thân thiết với người ấy. Thế mà Mátthêu như chúng ta nói ở trên: ông là quan thuế, cấu kết với ngoại bang bóc lột đồng bào. Bởi vậy mà những người Pharisêu đặt câu hỏi: “Tại sao thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi như vậy?” Chúa đã trả lời họ rằng: “Người mạnh khỏe không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Vì tôi đến không phải để kêu gọi những người công chính mà là kêu gọi những người tội lỗi”
Thật vậy, Chúa đến để xá tội và kêu gọi người tội lỗi sám hối. Mátthêu đã nhận mình tội lỗi và thành tâm sám hối, ông quyết tâm bỏ đàng tội và bước đi theo Chúa. Đó là Tin mừng vĩ đại. Cho nên ông được vinh dự: bất cứ đạo Chúa được loan truyền đến đâu thì Tin mừng Chúa Kitô theo thánh Mátthêu được vang lên tới đó. Thật, Chúa không lầm khi chọn Mátthêu làm môn đệ của Chúa. Và Mátthuê được thật sự đổi đời, được thật sự thành công khi hoàn toàn đặt niềm tin cậy nơi Chúa; từ tội nhân ông được lột xác thành Thánh nhân. Đó là thành công lớn nhất của cuộc đời ông!
Phải chăng Mátthêu là người đại diện cho tất cả chúng ta- những môn đệ của Chúa giữa thời đại hôm nay? Nhìn lại bản thân chúng ta chẳng là gì, chẳng có gì. Thế mà, Chúa vẫn yêu thương chọn gọi chúng ta làm con cái Chúa, làm giáo dân, tu sĩ, linh mục đi loan báo tình thương và ơn cứu chuộc của Chúa cho mọi người.
Ước chi chúng ta cũng cảm nghiệm được niềm vui sướng, hạnh phúc và bình an vì được Chúa yêu thương mà can đảm dứt bỏ đàng tội lỗi trở thành cuốn Tin Mừng sống động qua cung cách yêu thương phục vụ mọi người, mọi nơi.
E/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Chúa kêu gọi ông Mathhêu
1. Chính thánh Mattêu, là người thu thuế, đã thuật lại việc Chúa Giêsu kêu gọi ông làm môn đệ Ngài. Tuy là người tội lỗi, khi được Chúa kêu gọi ông đã đi theo Ngài không chút do dự. Việc gọi Matthêu và việc Chúa Giêsu ăn uống đồng bàn với những người thu thuế và tội lỗi, cho thấy Ngài tỏ lòng ưu ái đối với họ. Những người Biệt phái thắc mắc và chỉ trích Chúa Giêsu, nhưng Ngài đã trả lời bằng cách nêu rõ sứ mệnh của Ngài là sứ mệnh của một Lương y, một vị Mục tử nhân hiền, luôn yêu thương săn sóc những con chiên đau ốm và bị thương.
2. Chúa Giêsu đã cư xử với Matthêu với tất cả tấm lòng cảm thông, tha thứ, và yêu thương của Ngài. Tại sao thế ? Bởi vì Ngài luôn quan tâm đến những người tội lỗi để giúp họ cải tà qui chính.
Một bệnh viện mà chỉ nhận săn sóc cho người mạnh khỏe thì quả thật là một nhà thương không thế nào chấp nhận được; người khỏe mạnh thì không cần đến bác sĩ… Cũng thế, Chúa Giêsu không còn là Đấng Cứu Thế nữa, nếu Ngài chỉ muốn tiếp xúc với những con người tự phụ cho mình là công chính không cần đến Thiên Chúa.
Người Do thái coi người thu thuế, một hạng người được coi là tay sai cho ngoại bang, làm tay sai cho Đế quốc La Mã, một hạng người mang tiếng ăn bẩn, tội lỗi, không tốt. Nhưng Chúa lại nghĩ khác vì Chúa thấu suốt tâm can của con người. Biệt phái và luật sĩ luôn nghĩ xấu cho hạng người này. Chúa thì lại nói :”Ta đến không phải để kêu gọi những người công chính mà là gọi những kẻ tội lỗi” và “Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần”.
3. Sau khi đã bỏ mọi sự theo Chúa, Matthêu liền tổ chức ăn mừng, ông kêu gọi nhiều bạn bè thân hữu đến dùng tiệc, dĩ nhiên là có nhiều người thu thuế và tội lỗi, không loại trừ biệt phái và luật sĩ.
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy ý nghĩa nổi bật của bữa ăn trong cuộc đời Chúa Giêsu. Phúc âm ghi lại những lần Chúa Giêsu ngồi đồng bàn với những người thu thuế tội lỗi, những người bị đẩy ra bên lề xã hội. Ngồi đồng bàn với người nào là muốn chia sẻ, muốn nói lên tình thân thiện của người đó. Qua những lần ngồi đồng bàn với tất cả mọi hạng người, Chúa Giêsu bày tỏ cho chúng ta bộ mặt của một Thiên Chúa nhân hậu luôn hiện diện trong mọi sinh hoạt của con người, một Thiên Chúa chia sẻ cuộc sống của con người và muốn đi vào kết hiệp thâm sâu với con người.
4. Chúa Giêsu đã không gọi những người công chính làm môn đệ của Người, nhưng Chúa đã chọn ông Matthêu là một người thu thuế bị xã hội Do thái thời đó khinh rể và thù nghịch. Và chính thánh Matthêu cũng đã dạy cho chúng ta một bài học về thái độ khiêm tốn, luôn ý thức rằng mình là người tội lỗi và cậy trông vào lòng thương xót của Chúa. Nếu ta biết nhận thức một cách sâu xa về tình thương của Chúa không phải bằng những ý nghĩa trừu tượng hay mơ hồ, nhưng bằng với sự xác tín, thì người đó sẽ trở thành một tông đồ đích thực của Người. Như thánh Phaolô xác quyết rằng :”Người tông đồ của Chúa là người có đầy đức tính khiêm tốn, hiền hòa và kiên nhẫn theo gương Thầy là Đức Kitô”.
(Mỗi ngày một tin vui).
5. Ngày hôm nay, Chúa cũng đang mời gọi bạn làm tông đồ cho Chúa. Thế nhưng bạn có đáp lại lời kêu gọi của Chúa cách thành tâm, thiện chí hay không, dám từ bỏ không, hay còn đang vướng víu bởi những của cải vật chất làm cho tâm hồn tôi nặng trĩu trước lời mời gọi ?
Một số người được Chúa mời gọi khi còn niên thiếu, số khác được Chúa tỏ cho biết ơn gọi khi đã lớn khôn. Chúa dùng những đồng nghiệp, những liên hệ gia đình, hoặc các liên hệ xã hội để tỏ ra mục đích của Người. Chúa gọi thì không phân biệt quá khứ bạn là ai, nhưng chỉ thấy bạn từ lúc bạn bắt đầu bước theo. Cùng với ơn soi sáng cho bạn nhìn thấy ơn gọi, điều quan trọng là bạn không mặc cảm với quá khứ, mau mắn đáp trả, bỏ lại mọi sự và bước theo Chúa.
6. Truyện : Lòng quảng đại của vị thiền sư.
Trong các giai thoại về những thiền sư nổi tiếng ở Nhật Bản, người ta đọc được một câu chuyện như sau:
Một buổi tối nọ, thiền sư Shechery đang ngồi thiền thì có một tên cướp xông vào nhà, hắn dí gươm vào cổ nhà tu hành và dọa sẽ giết nếu không trao hết tiền bạc cho hắn. Vị thiền sư không để lộ một chút sợ hãi nào, ông chỉ vào cái hộp, rồi nói với tên cướp:”Tiền đựng trong cái hộp kia, ngươi hãy để cho ta yên”, nói xong ông tiếp tục tụng niệm.
Sau một lúc, ông nhìn lại và nói tiếp với tên cướp :”Đừng lấy hết tiền của ta, để lại cho ta một ít, vì ngay mai ta phải đóng thuế”. Nhưng tên cướp đã không màng gì đến lời yêu cầu của vị thiền sư. Hắn lấy hết tiền trong cái hộp và nhét đầy túi, hắn vừa ra đến cửa, nhà sư nói vọng ra :”Ngươi không biết nói một tiếng cám ơn khi nhận quà sao” ? Không quá tiếc lời với khổ chủ, tên cướp đành nói tiếng cám ơn và bỏ đi.
Vài ngày sau, vị thiền sư được tin là kẻ gian ác đã sa lưới pháp luật. Hắn nêu đích danh vị thiền sư là người đã bị hắn uy hiếp. Thiền sư Shechery được mời ra tòa để làm chứng. Trước mặt mọi người ông đã tuyên bố như sau :”Đối với riêng cá nhân tôi thì người này không phải là tên cướp. Tôi đã cho anh ta tiền và anh ta đã mở miệng cám ơn tôi”.
Vì có quá nhiều tiền án tiền sử, cho nên tên cướp đã bị tống giam. Sau khi mãn hạn tù, anh ta đã tìm đến với vị thiền sư và xin làm đồ đệ của ông.