“Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra.
Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực”. (Ga 21,24)
BÀI ĐỌC I: Cv 28, 16-20. 30-31
“Ngài ở lại Rôma, rao giảng nước Thiên Chúa”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Khi chúng tôi đến Rôma, Phaolô được phép ở nhà riêng với người lính canh. Sau ba hôm, ngài mời các đầu mục người Do-thái đến. Khi họ đến, ngài nói với họ: “Thưa anh em, dầu tôi đây không làm điều gì phạm đến dân tộc hay tục lệ tổ tiên, mà tôi đã bị bắt tại Giêrusa-lem và bị nộp trong tay người Rôma. Khi đã điều tra, họ muốn thả tôi vì tôi không có tội gì đáng chết. Nhưng người Do-thái chống lại, nên tôi buộc lòng phải nại đến hoàng đế, nhưng không phải là tôi có gì kiện cáo dân tôi. Do đó tôi đã xin gặp anh em và nói chuyện: Chính vì niềm hy vọng của Israel mà tôi phải mang xiềng xích này”.
Suốt hai năm, ngài trú tại ngôi nhà đã thuê, tiếp nhận tất cả những ai đến gặp ngài, ngài rao giảng nước Thiên Chúa và dạy dỗ những điều về Chúa Giêsu Kitô một cách dạn dĩ, không có ai ngăn cấm.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 10, 5. 6 và 8
Đáp: Lạy Chúa, người chính trực sẽ nhìn thấy tôn nhan Chúa (c. 8b).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Chúa kiểm soát người hiền đức, kẻ ác nhân, ai chuộng điều ác, thì linh hồn Người ghét bỏ. – Đáp.
2) Trên lũ tội nhân Người làm mưa than đỏ diêm sinh, và phần chén của chúng là luồng gió lửa. Bởi Chúa công minh, nên Người thích chuyện công minh, người chính trực sẽ nhìn thấy thiên nhan. – Đáp.
Tin mừng: Ga 21,20-25
20Ông Phêrô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giêsu thương mến đi theo sau; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giêsu trong bữa ăn tối và hỏi: “Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy ?”
21Vậy khi thấy người đó, ông Phêrô nói với Đức Giêsu: “Thưa Thầy, còn anh này thì sao ?” 22Đức Giêsu đáp: “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ? Phần anh, hãy theo Thầy.”
23Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giêsu đã không nói với ông Phêrô là: “Anh ấy sẽ không chết”, mà chỉ nói: “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ?”
24Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực. 25Còn có nhiều điều khác Đức Giêsu đã làm.
Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
Thánh Gio-an I, giáo hoàng, tử đạo
ĐỂ NÊN GIỐNG CHÚA HƠN
Còn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra. (Ga 21,25)
Suy niệm: Câu kết thúc của Tin Mừng theo thánh Gio-an tưởng chừng là dấu chấm hết nhưng lại mở ra một viễn cảnh mới dẫn chúng ta vào kho tàng vô tận là mầu nhiệm Chúa Ki-tô. Có những điều Chúa nói, ngôn từ thật đơn sơ, nhưng ý nghĩa thì sâu thẳm: “Gió muốn thổi đâu thì thổi; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy” (Ga 3,8). Có “người môn đệ kia” theo sát Thầy từng bước đến cả dưới chân thập giá, chỉ tự nhận mình là “người được Chúa thương mến”, phải chăng có ý dành một khoảng trống để mỗi người đọc điền tên mình vào chỗ người môn đệ bí ẩn đó? Và chính Đức Giê-su là một huyền nhiệm vô biên vô cùng như Ngài nói với Phi-líp-phê: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh chưa biết Thầy ư?” Chúa mang thân phận con người như chúng ta, nhưng Ngài là chính Con Một Thiên Chúa. Càng chiêm ngắm những gì Chúa nói, Chúa dạy, Chúa sống, ta càng đi sâu vào mầu nhiệm và càng gần Chúa hơn để giống Ngài hơn. Phúc Âm Gio-an kết thúc để mở ra tới vô cùng là như vậy.
Bạn thân mến, hẳn bạn cảm nghiệm được Lời Chúa không phải là những con chữ chết khô nằm trong cuốn sách gọi là Kinh Thánh. Trái lại, đó là Lời Hằng Sống; khi bạn suy gẫm Lời Chúa, bạn đi vào trò chuyện với Chúa đang sống. Bạn nhớ dành thời gian để đọc và suy gẫm mỗi ngày để sống thân tình với Chúa và nên giống Ngài hơn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Lời Chúa là sức sống của con. Xin cho con luôn say mê Lời Ngài. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Hôm nay chúng ta suy niệm về những câu cuối cùng trong Tin mừng của Thánh Gioan. Và Gioan như muốn đem cả danh dự của mình ra để mà quả quyết những gì được viết trong cuốn Tin Mừng này đều là xác thực, do chính Ngài đã tận mắt được thấy, tận tai được nghe và viết lại cho hậu thế được biết. Và Ngài còn quả quyết: những gì Ngài viết thì chưa đầy đủ, vì nếu ghi lại đầy đủ những gì Chúa đã nói và đã làm thì cả thế gian này chứa không hết sách. Thực ra đây là một cách nói văn chương, chỉ nhằm cho người đọc hiểu là còn nhiều điều không ghi lại hết được.
Và khi Gioan nói thế giới này không đủ chỗ để chứa các sách viết ra, đây cũng là một kiểu nói để cho thấy giáo lý của Chúa thì rất là phong phú, thế gian này không làm sao ghi nhận cho hết được. Nhưng dù sao ngày nay, những cuốn sách viết về Chúa Giêsu thì đã rất nhiều, thế gian gần như không đủ chỗ chứa. Thế nhưng Chúa Giêsu không cần có nhiều sách viết về Ngài, cho bằng có nhiều con người lấy chính đời mình mà viết về Ngài. Nếu mỗi người trong chúng ta và hết mọi người trong nhân loại là những cuốn sách sống động về Chúa, là những cuốn Tin mừng về Chúa, thì đúng là thế gian không còn đủ chỗ chứa.
Ở mỗi xã hội, mỗi thời đại, Chúa Giêsu cần có những người chứng khác nhau. Ngài cần đôi tay, bàn chân, môi miệng, trái tim chúng ta để tiếp tục hiện diện và hành động. Chúa Giêsu đang cần một chút đóng góp của chúng ta để sức nóng và ánh sáng Ngài được đạt tới mọi người. Xin cho mọi sinh hoạt chúng ta và ngay cả những mất mát thua thiệt trong cuộc sống đều trở thành những chiếc máng để sự sống Đức Kitô được chảy tràn đến mọi người.
Chuẩn bị ngày mai mừng lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, chúng ta hãy mở rộng cõi lòng để đón Chúa Thánh Thần, xin Ngài đến biến đổi chúng ta nên những môn đệ xứng đáng của Đức Kitô để biến cuộc đời tầm thường của chúng ta trở nên cuốn sách Tin mừng sống động về Chúa Giêsu.
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
CÁCH ĂN Ở CHỨNG MINH ĐƯỢC ĐỔI MỚI
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 7 Phục Sinh này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã cho chúng ta được hoan hỷ sống trong Mùa Phục Sinh này, xin Chúa cũng ban ơn giúp chúng ta biết ăn ở thế nào để chứng tỏ Đức Kitô đã đổi mới chúng ta.
Ăn ở ngay lành để chứng tỏ Đức Kitô đã đổi mới chúng ta, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thánh Gioan đã nói với ông Gaiô: Anh thân mến, anh đừng bắt chước làm điều dữ, nhưng hãy bắt chước làm điều lành. Ai làm điều lành thì thuộc về Thiên Chúa; kẻ làm điều dữ thì đã không thấy Thiên Chúa.
Ăn ở thuận hòa gắn bó với nhau để chứng tỏ Đức Kitô đã đổi mới chúng ta, như tác giả của bài đọc hai của giờ Kinh Sách đã nói: Ở đâu thánh Phaolô truyền cho chúng ta chịu đựng lẫn nhau, thì ở đó người nói đến tình yêu thương; ở đâu người nhắc đến niềm hy vọng hợp nhất, thì ở đó người cho thấy mối dây liên kết thuận hoà. Đây là nhà của Thiên Chúa được xây lên bằng những viên đá sống động mà Chúa là gia trưởng; Người lấy làm vui thích được ở trong đó. Vì thế, đừng để xảy ra sụp đổ vì chia rẽ, kẻo làm chướng tai gai mắt Chúa.
Ăn ở chân tình để chứng tỏ Đức Kitô đã đổi mới chúng ta, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Công Vụ Tông Đồ đã tường thuật lại việc thánh Phaolô đã mời các thân hào Dothái đến và nói chuyện với họ: Chính vì niềm hy vọng của Ítraen, mà tôi phải mang xiềng xích này. Suốt hai năm tròn, ông Phaolô ở tại nhà ông đã thuê, và tiếp đón tất cả những ai đến với ông. Ông rao giảng Nước Thiên Chúa và dạy về Chúa Giêsu Kitô, một cách rất mạnh dạn, không gặp ngăn trở nào.
Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 10, vịnh gia đã cho thấy: Ai ăn ở ngay lành sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa: Những kẻ sống ngay lành được chiêm ngưỡng thánh nhan. Đức Chúa ngự trong thánh điện, ngai Đức Chúa đặt trên cõi trời; Chúa đưa mắt nhìn, dò xét phàm nhân. Chúa dò xét người lành kẻ dữ, ghét những ai ưa thích bạo tàn.
Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Thầy sẽ sai Thần Khí sự thật đến với anh em; Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn. Trong bài Tin Mừng, thánh Gioan đã kết thúc sách Tin Mừng bằng những dòng: Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực. Còn có nhiều điều khác Đức Giêsu đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra. Chúa đã cho chúng ta được hoan hỷ sống trong Mùa Phục Sinh này, ước gì chúng ta biết ăn ở ngay lành, chân thật, để chứng tỏ Đức Kitô đã đổi mới chúng ta. Chỉ có Chúa Thánh Thần, là Thần Chân Lý mới dẫn chúng ta đến sự thật toàn vẹn, ước gì chúng ta biết ngoan ngùy, vâng theo sự hướng dẫn của Người, để đời sống của chúng ta trổ sinh những hoa trái thánh thiện. Cách sống, cung cách hành xử hằng ngày của chúng ta là bằng chứng cho thấy chúng ta đã được biến đổi để trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô, ước gì, đời sống của chúng ta sẽ trở thành bài ngợi khen, chúc tụng, mà ai nhìn thấy cách chúng ta sống, họ cũng sẽ: không ngừng tôn vinh, cảm tạ Thiên Chúa. Ước gì được như thế!
D/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
Sứ mạng của Kitô hữu giữa thế giới
Đoạn Tin Mừng hôm nay liền sau với đoạn Tin Mừng Chúa Giêsu trao cho Phêrô sứ mạng chăn dắt đoàn chiên của Chúa. Phêrô được Chúa cho biết về sứ mạng, cũng như về cách thức ông sẽ làm chứng cho Chúa, rằng ông cũng sẽ chịu đóng đinh như Chúa. Và khi quay lại, thấy Gioan đang đi phía sau mình, Phêrô liền hỏi Chúa về sứ mạng của Gioan: “Thưa Thầy, còn anh này thì sao?”. Chúa Giêsu gián tiếp cho biết: Gioan sẽ là chứng nhân của Lời được viết ra.
Như vậy, mỗi vị tông đồ được Chúa kêu gọi và tuyển chọn để làm những sứ mệnh riêng: Phêrô được Chúa trao tác vụ lãnh đạo Hội thánh Chúa ở trần gian: “Hãy chăn dắt đàn chiên của thầy” và lấy cái chết tử đạo của mình mà tôn vinh Chúa. Còn Gioan được Chúa trao tác vụ loan báo Lời Hằng Sống bằng một xác tín mạnh mẽ: “Điều vẫn có ngay từ lúc khởi đầu, điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống” (1. Ga 1,1). Gioan chính là nhân chứng sống động về tất cả cuộc sống, cái chết, sự phục sinh và lên trời của Chúa Giêsu. Cho nên, những gì ông viết ra, những lời ông làm chứng là xác thực (X. Ga 21,24). Sứ mệnh đặc biệt của Gioan là làm chứng cho Ngôi Lời đã trở nên xác phàm, để hết thảy những ai tin thì được hưởng ơn cứu độ (X.Ga 3,16).
Phêrô và Gioan, hai khuôn mặt đại diện cho hai khía cạnh của tác vụ trong Hội Thánh. Cả hai đều được Chúa kêu gọi và tuyển chọn trong những hoàn cảnh riêng nhưng cả hai đều có sứ mạng làm sáng danh Chúa. Điều đáng nói là dù gặp gian nan bắt bớ tù tội và ngay cả mất mạng vì danh Chúa các ngài vẫn một lòng can đảm và trung thành thực thi sứ mạng làm chứng cho Chúa đến cùng, đúng theo những cách thức mà Chúa muốn thực hiện nơi các ngài.
Mỗi Kitô hữu chúng ta cũng có một chỗ đứng trong trái tim từ ái của Thiên Chúa. Mỗi người chúng ta được Thiên Chúa kêu gọi và tuyển chọn trong những những môi trường và hoàn cảnh khác nhau, trong ơn gọi và sứ vụ riêng. Nhưng tất cả đều được Chúa sai đi loan báo Tin Mừng làm cho “Danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, ngay trong cuộc sống thường ngày.
Sứ mạng mà Chúa kêu gọi tất cả Kitô hữu chúng ta: giám mục, linh mục, tu sĩ hay giáo dân là đem ơn cứu rỗi đến cho hết thảy mọi người: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ làm cho muôn dân trở thành môn đệ thầy”. Sứ mạng mà Chúa kêu gọi tất cả Kitô hữu chúng ta là sống yêu thương hiệp nhất với tất cả mọi người: “Anh em hãy yêu thương nhau như thầy đã yêu thương anh em”. Sứ mạng mà Chúa kêu gọi tất cả kitô hữu chúng ta là: “Hãy theo thầy” trong mọi hoàn cảnh. Để làm được những điều ấy, chúng ta cần có Chúa cùng hoạt động với chúng ta, đồng thời chúng ta cần ra bước ra khỏi mình đi đến những “vùng ngoại biên” của thế giới, đến với những người xung quanh; những anh chị em đang cơ nhỡ, đang phải đau khổ thể xác cũng như tâm hồn.
Qua những hành động bác ái và tử tế như thế, chúng ta làm cho mọi người cảm nghiệm được vẻ đẹp và sức mạnh của Lời Chúa: Lời ban sự sống, ban ánh sáng, ban hy vọng, ban niềm vui, ban hạnh phúc… cho họ giữa cuộc sống trần gian này.
E/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Gioan sẽ là chứng tá trong Hội thánh
(Ga 21,20-25)
1. Kết thúc mùa Phục sinh, Phụng vụ cho chúng ta thấy Phêrô đã nhận chức vụ Mục Tử thay thế Chúa Kitô, Gioan là chứng tá thường trực trong Hội thánh.
Bài Tin Mừng hôm nay là bài kết thúc Tin Mừng thánh Gioan, trình bầy về Gioan sẽ là chứng tá thường trực trong Hội thánh Chúa cho đến tận thế qua sách Tin Mừng của ông.
2. “Thưa Thầy, còn anh này thì sao”?
Phải chăng khi Phêrô thắc mắc về Gioan như vậy là ông ngầm nói với Thầy mình rằng anh Gioan cũng mến Thầy và được Thầy yêu cách riêng, thì sao ? Nghĩa là Thầy sẽ trao cho anh ta nhiệm vụ gì ? Hay tại sao Thầy lại không trao trách nhiệm chăn dắt Hội thánh cho anh ta có phải hơn không ? Đó cũng là thắc mắc của nhiều người khi đọc Tin Mừng Gioan, bởi vì xem ra Gioan xứng đáng hơn Phêrô, vì ông đã không chối Chúa.
Chúng ta thấy Chúa Giêsu không trả lời thẳng vào thắc mắc của Phêrô mà lại nói khó hiểu hơn đối với Phêrô cũng như các môn đệ khác :”Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến thì việc gì đến anh”, rồi Chúa nói ngay:”Phần anh, hãy theo Thầy”.
3. “Nếu Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho đến khi Thầy đến…”.
Câu này là câu vừa trả lời vừa là câu hỏi rất khó hiểu. Thực ra, ý Chúa Giêsu không nói là Gioan sẽ sống mãi không chết, nhưng Chúa muốn Gioan “ở lại”. Phải hiểu chữ “ở lại” này theo nghĩa của Tin Mừng thứ tư : ở lại là tồn tại mãi trong tình yêu mến, trong sự thân thiết. Dù sau này Gioan sẽ chết đi nhưng Chúa Giêsu muốn hình mẫu của Gioan như một môn đệ trung thành đi theo Thầy, như một môn đệ thường suy gẫm về Thầy tiếp tục tồn tại mãi trong Giáo hội (Lm Carôlô).
4. “Chính người môn đệ này làm chứng về những điều đó”.
Nghĩa là vì Chúa muốn hình mẫu của Gioan còn tồn tại mãi trong Giáo hội như một cách làm chứng, cho nên Gioan đã làm chứng bằng cách viết lại những cảm nghiệm, những suy gẫm của mình về Chúa Giêsu. Và Gioan còn cho biết “Tôi thiết nghĩ cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các điều được viết ra”. Có lẽ không phải thế giới không đủ chỗ chứa những sách mà Gioan nếu muốn viết ra. Không đủ chỗ chứa là đối với những cảm nghiệm và những suy gẫm rất sâu sắc của Gioan về mầu nhiệm Chúa Giêsu và về những điều Chúa Giêsu dạy (Carôlô).
5. Trong lịch sử Giáo hội suốt hai mươi thế kỷ nay, Thiên Chúa vẫn tiếp tục kêu gọi nhiều người và ban cho họ những ân sủng đặc biệt để sống mãn đời trên trần thế. Họ là các thánh nam nữ đã được Thiên Chúa lựa chọn và trao cho các sứ mệnh đặc biệt ở những thời kỳ và hoàn cảnh khác biệt nhau. Có vị được gọi để trở thành các giáo phụ và tiến sĩ Hội thánh. Các ngài dùng ngòi bút và trí thông minh để rao giảng Phúc âm và đem ánh sáng lời Chúa đến cho mọi người. Những vị khác thì được ơn gọi sáng lập các dòng tu với tinh thần tông đồ và hoạt động truyền giáo trong nhiều lãnh vực khác biệt nhau. Các sứ vụ tuy có khác biệt nhưng đều mang ý nghĩa và tầm mức quan trọng như nhau. Tất cả đều qui tụ vào cùng một mục đích duy nhất là làm chứng tá cho chân lý và tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại.
6. Như vậy, trong mỗi thời đại, ở mỗi xã hội khác nhau luôn cần có những chứng nhân, trách nhiệm khác nhau. Thiên Chúa luôn cần đôi tay, trái tim, khả năng của chúng ta để tiếp tục sự hiện diện và hành động của Ngài. Có người làm chứng bằng máu, có người bằng sự dấn thân đổ mồ hôi, có người làm chứng bằng nghĩa cử hy sinh phục vụ, có những chứng nhân trong âm thầm cầu nguyện. Mỗi người chúng ta được mời gọi trở nên một trong số chứng nhân đó. Chúa đang cần sự đóng góp của chúng ta.
7. Truyện : Làm chứng cho Chúa.
Trong kỳ nội chiến, Tổng thống Hoa kỳ là Abraham Lincoln có một sĩ quan trẻ làm thư ký. Viên sĩ quan này nổi tiếng là gan dạ, do đó công việc bàn giấy xem ra không thích hợp với anh. Anh chỉ mơ ước trở lại mặt trận và nếu cần sẵn sàng chết cho tổ quốc hơn là làm công việc đơn điệu nhàm chán trên bàn giấy. Một ngày nọ, sau khi nghe anh than phiền, Tổng thống Lincoln nhìn thẳng mắt anh và nói :”Hỡi anh bạn trẻ, như tôi nhận thấy thì quả thực anh muốn xả thân chết cho tổ quốc, nhưng có lẽ anh không muốn sống cho tổ quốc”.
Tử đạo theo nguyên ngữ là “làm chứng cho đức tin”. Có người dùng cái chết để làm chứng, có người dùng cả cuộc sống. Tuy nhiên, chết đau thương nhục nhã hoặc chết âm thầm từng ngày, cả hai đều có giá trị như nhau. Phêrô, vị Giáo hoàng tiên khởi được mời gọi bước theo Chúa Giêsu, nghĩa là chấp nhận những thử thách bách hại và cái chết trên thập giá để làm chứng cho Chúa. Còn Gioan, vị Tông đồ được Chúa Giêsu yêu mến lại làm chứng cho Chúa bằng chính cuộc sống của mình. Gioan tuy không được phúc tử đạo như các Tông đồ khác, nhưng đã sống một thời gian rất dài, để củng cố niềm tin của các tín hữu tiên khởi nhất là để suy niệm và viết cuốn Tin Mừng thứ tư và ba lá thư… Tất cả đều là những cách thức làm chứng cho Đấng đã chết và sống lại là Chúa Giêsu Kitô (Mỗi ngày một tin vui).