“Chúa Giêsu bảo ông: ‘Ông hãy về đi, con ông mạnh rồi’.
Ông tin lời Chúa Giêsu nói và trở về”.
(Ga 4,50)
BÀI ĐỌC I: Is 65, 17-21
“Thiên hạ sẽ không còn nghe tiếng khóc lóc và than van nữa”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Thiên Chúa phán: “Này Ta tác tạo trời mới, đất mới; người ta sẽ không còn nhớ lại dĩ vãng, và cũng sẽ không bận tâm đến dĩ vãng nữa. Nhưng các ngươi hãy hân hoan và nhảy mừng cho đến muôn đời trong các việc Ta tác tạo, vì đây Ta tác tạo một Giêrusalem hân hoan và một dân tộc vui mừng. Ta sẽ hân hoan ở Giêrusalem, sẽ vui mừng nơi dân Ta, và từ đây người ta sẽ không còn nghe tiếng khóc lóc và than van nữa. Ở đó sẽ không còn trẻ nhỏ chết yểu, không còn người già chết sớm nữa, vì người chết trăm tuổi cũng còn gọi là chết trẻ, người không sống đến trăm tuổi, kể là bị chúc dữ. Họ sẽ xây cất nhà cửa và cư ngụ ở đó, sẽ trồng nho và ăn trái nho”.
ĐÁP CA: Tv 29, 2 và 4. 5-6. 11e-12a và 13b
Đáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con.
Xướng:
Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Ngài đã đưa linh hồn con thoát xa Âm phủ, Ngài đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ. – Đáp.
Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Chúa, và hãy cảm tạ thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân hậu của Ngài vẫn có suốt đời. Chiều hôm có gặp cảnh lệ rơi, nhưng sáng mai lại được mừng vui hoan hỉ. – Đáp.
Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con, lạy Chúa, xin Ngài gia ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con, lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời. – Đáp.
TIN MỪNG: Ga 4,43-54
43 Khi ấy, sau hai ngày lưu lại Sa-ma-ri, Đức Giê-su đi Ga-li-lê.
44 Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.
45 Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.
46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.
47 Khi nghe tin Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết.
48 Đức Giê-su nói với ông: “Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu!”
49 Viên sĩ quan nói: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!”
50 Đức Giê-su bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống.” Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về.
51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.
52 Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: “Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt.”
53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình: “Con ông sống”, nên ông và cả nhà đều tin.
54 Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền Ga-li-lê.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
NHẬN BIẾT GIỜ CHÚA VIẾNG THĂM
Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình: “Con ông sống”, nên ông và cả nhà đều tin. (Ga 4,53)
Suy niệm: Viên sĩ quan chưa hẳn đã tin Đức Giê-su là Đấng Mê-si-a khi ông xin Chúa đến chữa bệnh cho con mình. Có lẽ ông chỉ nghĩ Ngài là một lương y có tài chữa bách bệnh thôi. Chúa Giê-su không che dấu một thoáng trách móc khi nói rằng ông phải thấy “dấu lạ điềm thiêng” thì mới tin vào Ngài. Thế nhưng, nhờ lời trách móc nhẹ nhàng đó, ông đã hoán cải. Nghe Chúa nói: “Ông cứ về đi, con ông sống đó” ông đã tin và trở về dù chưa thấy điềm thiêng dấu lạ. Niềm tin của ông vừa nảy nở nhờ nghe lời Chúa giờ đây được lớn lên, định hình rõ nét và truyền lan cho mọi người trong nhà, khi ông kiểm nghiệm lại sự việc và nhận ra dấu lạ đã xảy ra với ông vào “giờ mà Chúa đã nói với mình.”
Mời Bạn: – Mọi biến cố trong đời bạn đều là những ‘dấu lạ’, đánh dấu “giờ Chúa đến viếng thăm,” “giờ” Chúa nói với bạn. Có khi nào bạn ngồi nhìn lại cuộc sống của mình để nhận ra điều đó chưa? – Khi bạn nhận ra “giờ Chúa đến viếng thăm,” khi bạn cảm nghiệm được Chúa đụng chạm đến cuộc đời bạn, lúc đó đức tin của bạn không còn là lý thuyết suông nữa mà một đức tin được chứng thực bằng một kinh nghiệm sống. Một niềm tin như thế có sức toả lan rất mạnh. Bạn nhớ chia sẻ niềm tin ấy cho những người sống quanh bạn nhé.
Sống Lời Chúa: Bạn hãy dành một khoảng thinh lặng để nhìn lại cuộc sống và cảm nghiệm được giờ Chúa đến viếng thăm mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho con diễm phúc được Chúa đến với con. Xin Chúa ban thêm lòng tin cho con.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Thứ hai Tuần IV Mùa Chay
Ga 4, 43-54
Người ta thường nói tình cảm của người cha đối với con cái thì khô khan, lạnh nhạt. Nhưng đúng ra tình cảm của người cha không khô khan lạnh nhạt mà nó kín đáo. Và quả thực hôm nay chúng ta thấy tình cảm của viên quan chức nhà vua đối với đứa con rất là đậm đà. Tình thương con đã khiến ông quên đi địa vị cao quý của một ông quan, để hạ mình xuống xin ân huệ của một nhà truyền giáo thuộc một dân tộc đang ở dưới quyền đô hộ của mình..
Thương con đã vậy, ông phải có một niềm tin vững mạnh vào Chúa Giêsu mới có thể khiến ông dẹp tính tự ái để cất bước ra đi. Và phải lặn lội đi rất xa để tìm kiếm Chúa Giêsu và xin Chúa chữa cho con ông. Ông phải đi rất xa, vì khi Chúa Giêsu bảo ông về đi, ông ra về và đi suốt một ngày đàng mà chưa về đến nhà. Nếu không mấy tin vào quyền năng của Chúa Giêsu, có lẽ ông không vất vả lặn lội đi xa như vậy.
Điểm thứ 2 nói lên đức tin mạnh mẽ của ông là: ông đã tin vào LỜI. Thường muốn chữa bệnh người ta phải mang bệnh nhân tới, hoặc là mời thầy thuốc đến nhà để chữa. Để nếu không có thuốc men thì ít nữa cũng phải đặt tay, phải chạm đến người bệnh, hoặc làm l phép lành nào đó để chữa. Đàng này Chúa Giêsu ở rất xa mà chỉ nói: Ông về đi, con ông khỏi rồi, lập tức ông tin vào Lời đó, ra về, không cần phải xin một bằng chứng nào, một dấu chỉ nào để bảo đảm.
Tin vào LỜI, đó cũng là niềm tin chúng ta cần có ngày hôm nay. Vì chẳng bao giờ chúng ta còn được trực tiếp gặp Chúa, nhìn thấy những việc làm của Chúa để mà tin. Nhưng chỉ còn có Lời Chúa trong sách thánh, Lời Chúa qua Giáo hội. Giống như viên quan chức hôm nay, chúng ta chỉ còn biết tin hay không tin vào Lời đó. Ai tin thì được cứu còn ai không tin thì chắc chắn Lời Chúa chẳng cứu được gì cho họ.
Xin Chúa củng cố đức tin của chúng ta để Lời Chúa chúng ta nghe trong Thánh Lễ hàng ngày giúp chúng ta canh tân đời sống mỗi ngày mỗi tiến bộ hơn.
C/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
DẤU CHỈ HIỆN DIỆN CỦA THIÊN CHÚA
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Hai Tuần 4 Mùa Chay này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Để đổi mới trần gian, Chúa đã dùng những bí tích kỳ diệu làm dấu chỉ sự hiện diện của Chúa giữa loài người. Xin Chúa cho Hội Thánh biết tận dụng nguồn thiên ân đó, mà không ngừng tiến triển, và luôn được Chúa thương nâng đỡ phù trì trong đời sống hiện tại.
Đức Kitô là hình ảnh Thiên Chúa vô hình hiện diện giữa loài người. Thư gửi tín hữu Hípri đã chứng minh cách tuyệt vời rằng: mọi ước nguyện thanh tẩy sẽ chẳng đi tới đâu, nếu Đức Kitô không thực hiện một cuộc giải thoát một lần dứt khoát. Trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Lêvi đã cho thấy: Tội lỗi làm phương hại đến sự thánh thiện của Đền Thờ. Tội lỗi của Dân Chúa đã được thanh tẩy bằng nghi thức thả con dê vào sa mạc, và rảy máu lên bàn thờ. Sau này, Đức Kitô đã đến làm thượng tế đem phúc lộc của thế giới tương lai. Người đã vào cung thánh, không phải với máu các con bò, con dê, nhưng với chính máu của mình. Người vào chỉ một lần thôi, và đã lãnh được ơn cứu chuộc vĩnh viễn cho chúng ta.
Thiên Chúa hiện diện giữa loài người qua Vị Thượng Tế đích thực là Đức Kitô. Trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, linh mục Ôrigiênê nói: Ngày nay bạn đến với Chúa Kitô là Vị Thượng Tế đích thực, Đấng đã lấy máu mình làm cho Chúa Cha thương xót bạn và hòa giải bạn với Chúa Cha, bạn đừng ỷ vào máu của xác phàm, mà hãy nhìn vào máu của Ngôi Lời, và nghe chính Người nói với bạn: Đây là máu Thầy đổ ra cho anh em được tha tội.
Thiên Chúa hiện diện giữa loài người qua các phúc lộc Người ban tặng. Trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia cho thấy: Thiên hạ sẽ vui mừng và luôn mãi hỷ hoan, vì những gì chính Ta sáng tạo. Phải, này đây Ta sẽ tạo Giêrusalem nên nguồn hoan hỷ và dân ở đó thành nỗi vui mừng. Vì Giêrusalem, Ta sẽ hoan hỷ, vì dân Ta, Ta sẽ nhảy mừng. Nơi đây, sẽ không còn nghe thấy tiếng than khóc kêu la.
Thiên Chúa hiện diện giữa loài người, cho nên, trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 29, vịnh gia đã ca tụng: Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài, vì đã thương cứu vớt, không để quân thù đắc chí nhạo cười con. Lạy Chúa, từ âm phủ Ngài đã kéo con lên, tưởng đã xuống mồ mà Ngài thương cứu sống. Bởi vì, Thiên Chúa hiện diện giữa loài người, cho nên, các nhà phụng vụ đã chọn câu Tung Hô Tin Mừng, cho ngày lễ hôm nay để nhắc nhở chúng ta rằng: Hãy tìm điều lành chứ đừng tìm điều dữ, rồi anh em sẽ được sống; và Chúa sẽ ở cùng anh em.
Trong bài Tin Mừng, ông sĩ quan đã tin Đức Giêsu là Thiên Chúa hiện diện giữa loài người, cho nên, ông đã tin vào lời Đức Giêsu nói với ông. Ông tin, ngay cả khi, ông chưa thấy con ông sống. Thánh Gioan nói: Hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ (1 Ga 3,2). Tuy nhiên, chúng ta xác tín vào điều đó: chúng ta là con Thiên Chúa. Không phải chúng ta cố gắng sống tốt, để rồi, trở nên con Thiên Chúa, nhưng là, bởi vì, chúng ta đã là con của Thiên Chúa rồi, cho nên, chúng ta phải sống tốt, phải sống như Chúa sống, chúng ta là những hoàng tử, những công chúa, chúng ta thuộc về Thiên Chúa, thuộc về trời cao, vì thế, chúng ta không thể sống theo những dục vọng thấp hèn của thế gian này. Ước gì chúng ta tin rằng: Chúa đang hiện diện giữa chúng ta, để chúng ta luôn sống trong sự hiện diện của Chúa, bước đi trước Thánh Nhan Người mọi ngày trong suốt cuộc đời ta. Ước gì được như thế!
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
CHỮA NGƯỜI CON CỦA MỘT SĨ QUAN
Sau khi tự mạc khải là Đấng Cứu Thế cho người phụ nữ Samaria ở giếng Giacóp, Đức Giêsu đi đến Galilê. Ở đây Ngài bắt đầu thực hiện điều mà Isaia tiên báo. Ngay cả một người ngoại như viên sĩ quan triều đình cũng được hưởng hạnh phúc ấy: con trai ông sắp chết nhưng được Chúa cho sống lại. Lý do là vì ông đã tin, một đức tin mạnh đến nỗi ông tin lời Chúa ra về trước khi thấy Ngài chữa bệnh cho con ông. Ông tin chỉ vỉ nghe mặc dù chưa thấy.
Tin mừng theo thánh Gioan trình bầy hai cấp độ tin: tin vì thấy và tin chỉ vì nghe. Đức Giêsu muốn người ta tin ở mức độ thứ hai. Chính các Tông đồ mãi tới lúc Đức Giêsu sống lại mới đạt tới đức tin như thế, khi Tôma tuyên xưng đức tin mà không còn đòi xỏ ngón tay vào các vết thương của Chúa nữa. Khi đó Chúa nói: “Phúc cho kẻ không thấy mà tin”. Trong bài Tin mừng này, lúc đầu Chúa cũng nói: “Nếu các ông không trông thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin”. Phần chúng ta, đức tin của chúng ta đang ở cấp độ nào ? Chúng ta có tin nhiều điều Chúa nói nhưng chúng ta chưa thấy hoặc chưa có dịp kiểm chứng không, chẳng hạn: Chúa rất thương ta, Chúa đang sống bên cạnh ta, Chúa sẽ nâng đỡ ta trong những lúc gian truân, hãy hoàn toàn phó thác vào Ngài vì Ngài sẽ che chở ta ?…
Viên sĩ quan này làm việc tại triều đình vua Hêrôđê và gia đình ngụ tại Capharnaum. Chắc chắn những công việc Đức Giêsu làm đã đồn thổi đến tai ông nên ông đích thân đến xin Chúa chữa cho con ông đang thập tử nhất sinh.
Rất có thể ông đi mời Chúa như đi mời một thầy lang, một bác sĩ, nhưng dù sao thì cũng chứng tỏ ông đã tin vào quyền phép của Chúa, vì nếu không tin thì ông đến gặp Chúa để làm gì. Như vậy, chúng ta có thể chắc chắn viên sĩ quan này đã tin Chúa có thể chữa bệnh, nhưng chưa tin Chúa có thể làm phép lạ từ xa, nên ông năn nỉ cho bằng được Chúa đến nhà ông.
Nhưng khi nghe Chúa bảo: “Ông cứ về đi, con ông sống”. Ông tin vào lời Đức Giêsu nói với mình. Ông ra về. Nhưng trên đường về người nhà báo cho ông biết con ông đã khoẻ rồi. Do đó ông và cả nhà đều tin vào Chúa.
Một niềm tin đích thực không cần nhìn thấy tỏ tường, vì như thế không còn là tin nữa, mà là bất đắc dĩ chấp nhận một chuyện đã xảy ra rồi. Đức Giêsu đã khẳng định điều đó sau lời cầu xin của vị sĩ quan đến xin Ngài chữa lành cho con trai mình.
Xét về thế giá và địa vị, viên sĩ quan này có quyền lực về mặt chính trị, ông có quyền bắt, trục xuất hoặc ngăn cấm Đức Giêsu truyền đạo, ông sẽ tin tưởng vào quyền lợi vật chất và khoa học hơn là niềm tin. Thế nhưng, ông nhận ra con người Đức Giêsu không đơn thuần là một thầy dạy như các luật sĩ, mà là một vị tiên tri của Thiên Chúa, ông đã hạ mình đến cầu xin Ngài. Lại nữa, vì tấm lòng của một người cha thương con bệnh tật, ông không ngại vượt qua rào cản của ý thức hệ và chính trị, để chạy đến với Đức Giêsu.
Nhưng hơn hết, ông tin vì nghe lời Chúa bảo: “Ông về đi, con ông sống”, chứ ông không đòi dấu lạ rõ ràng, nên niềm tin đó đã chữa lành cho con ông (theo Hiền Lâm).
Bài Tin mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta: ông sĩ quan đến xin Đức Giêsu chữa bệnh cho con ông như đến xin một lòng tin. Việc đứa con ông được Chúa chữa khỏi bệnh từ xa đã tăng thêm lòng tin cho ông và lòng tin đã lan ra cả gia đình ông.
Chúng ta cũng vậy, chúng ta phải làm sao cho đức tin của chúng ta được thêm vững mạnh hơn sau một biến cố nào đó, không nhất thiết là phải được ơn, được phép lạ như ông sĩ quan hôm nay, nhưng ngay cả những lúc gặp gian nan thử thách, chúng ta càng tin tưởng vào Chúa hơn và làm cho những người chung quanh, nhất là những người trong gia đình, tăng thêm lòng tin vào Chúa.
Truyện: Cần tin người đáng tin
Một bà già đứng ở ngã tư có nhiều chuyến tàu đi qua. Vì ít khi ra ngoài, nên bà chẳng biết tàu nào về đâu. Sợ đi lạc, bà giơ vé ra hỏi một người đứng kề bên:
– Tôi định đi Bay City, có phải đi tàu này không ?
– Phải đó bà.
Nhưng bà chưa an tâm. Biết đâu người ấy cũng không rành. Bà gặp người khác, cũng hỏi:
– Tôi định đi Bay City, có phải đi tàu này không ?
– Phải đó bà.
Nhưng bà vẫn chưa hết áy náy. Rồi bà gặp một người đeo phù hiệu nhân viên hoả xa, bà hỏi
– Tôi định đi Bay City, có phải đi tàu này không ?
– Phải, thưa bà.
Thế là bà an tâm bước lên tàu. Bà đã tin người đáng tin.
Đức tin là thế!
E/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
SỨC MẠNH CỦA LÒNG TIN
Ở nước Nga, hàng năm cứ vào đầu tháng 4 thường diễn ra Lễ Hội “Bong Bóng” rất tưng bừng náo nhiệt trong tiếng nhạc, điệu vũ… Rất nhiều chùm bong bóng với đủ loại hình dáng, kích cỡ, màu sắc xanh, đỏ, tím, vàng, rực rỡ phủ kín cả bầu trời.
Rất hồn nhiên, một cậu bé da đen hỏi cô bán bong bóng:
– Nếu có một quả bong bóng màu đen nó có bay lên được không cô?
Cô bán bong bóng trả lời:
– Chắc chắn là bay được cháu a! Cái làm cho một quả bong bóng bay lên là chất khi ở bên trong, chứ không phải màu sắc bên ngoài của nó…
Câu trả lời của cô bán bong bóng thật sâu sắc: “Cái làm cho một quả bong bóng bay lên là chất khi ở bên trong, chứ không phải màu sắc bên ngoài của nó”.
Trang Tin mừng hôm nay, thánh Gioan thuật lại dấu lạ Đức Giêsu cứu sống con trai viên sĩ quan cận vệ của nhà vua. Dấu lạ được thực hiện là nhờ lòng tin trong lòng viên sĩ quan, chứ không phải ở địa vị hay cách đánh giá bề ngoài người khác dành cho ông. Dù vẻ bề ngoài có như thế nào đi nữa thì trong tâm hồn viên sĩ quan này luôn vững lòng tin mạnh mẽ vào Đức Giêsu. Ông tin ngay cả khi Đức Giêsu có vẻ dửng dưng và thách thức trước lời nài xin tha thiết của ông (x. Ga 4,48). Lòng tin của ông không hề lay chuyển ngay cả khi Đức Giêsu không đến đụng chạm nâng con ông dậy theo như lời ông nài xin: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho kẻo cháu nó chết mất !” Ông một mực tin vào lời quyền năng của Đức Giêsu: “Ông cứ về đi, con ông sống” và kết quả xảy ra đúng như điều đã ông tin. Thật vậy, mọi sự đều có thể đối với những ai có lòng tin.
Suy niệm về lòng tin của viên sĩ quan là dịp tốt để chúng ta suy nghĩ về đời sống Đức tin của mình: chúng ta đang tin trọn vẹn nơi Chúa hay tin ở thế gian?
Nếu chúng ta đang tin cậy những thực tại ở thế gian này như là Chúa của đời mình thì thật là sai lầm và bất hạnh cho chúng ta. Đúng như lời Vịnh gia cảnh báo:
“Vua thắng trận đâu phải bởi hùng binh
Tráng sĩ thoát nguy đâu nhờ dúng lực.
Hão huyền thay mong thắng nhờ chiến mã,
Nó mạnh đến đâu cũng không cứu nổi người” (Tv 32).
Lịch sử cho thấy:
Hitle đã tuyệt đối tin tưởng vào CN Đức Quốc Xã và sức mạnh của quân đội Phát xít hùng mạnh. Cuối cùng, Ong đã phải thất vọng ê chề và mãi mãi là kẻ tội đồ gây ra sự chết chóc cho nhân loại, đặc biệt cho 6 000 000 người Do thái.
Người ta cũng đã từng tin tưởng vào sức mạnh của con tàu Titalic: to nhất, nhanh nhất, tiện nghi nhất, được thiết kế an toàn nhất…thế giới. Thế nhưng, ngay trong hải trình đầu tiên nó đã bị chìm mang theo 2 000 du khách xuống lòng Đại Tây Dương.
Vâng, sức mạnh của thế gian là như thế đó! Vậy nên:
“Ẩn thân bên cạnh Chúa Trời, thì hơn tin cậy ở người trần gian.
Cậy nhờ thần thế vua quan, chẳng bằng ẩn náu ở bên Chúa Trời” (Tv 118,8-9).
Chỉ có Đức tin nơi Thiên Chúa là Cha toàn năng mới đảm bảo cho ta và tha nhân được chữa lành, được sống và được sống đời đời. Đức Hồng y Phanxicô Nguyễn Văn Thuận suốt một đời trung tín sống niềm tin giữa bao thử thách, trong cuốn sách Đường Hy Vọng, ngài mời gọi chúng ta: “Hãy có một đức tin sắt đá, con sẽ làm được tất cả. Vì mỗi lần làm phép lạ thì Chúa hỏi: “Con có tin không?”; “Đức tin của con chữa con được lành”. Con đừng bao giờ mãn nguyện với một đức tin lý thuyết và hình thức, nhưng phải sống đức tin”.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một Đức tin sống động để chúng con vững lòng tin cậy vào Chúa lúc thận tiện cũng như lúc gian nan, nhờ đó chúng con có thể nhận ra “sự chữa lành” Chúa đang thực hiện từng ngày trước mắt chúng con. Amen.