“Những gì các con muốn người ta làm cho mình,
thì chính các con hãy làm cho người ta như thế”.
(Mt 7,12)
BÀI ĐỌC I: Est 14, 1. 3-5. 12-14 (NV 4, 17k. 17lm. 17r-t)
“Lạy Chúa, con không có sự trợ giúp nào khác ngoài Chúa”.
Trích sách Esther.
Trong những ngày ấy, nữ hoàng Esther kinh hoàng vì lâm nguy, nên tìm nương tựa nơi Chúa. Bà nài xin Chúa là Thiên Chúa Israel rằng: “Lạy Chúa con, chỉ mình Chúa là Vua chúng con, xin cứu giúp con đang sống cô độc, ngoài Chúa không có ai khác giúp đỡ con. Con đang lâm cơn nguy biến. Lạy Chúa, con nghe cha con nói rằng Chúa ưu đãi Israel hơn mọi dân tộc, ưu đãi cha ông chúng con hơn bậc tiền bối của các ngài, đã nhận các ngài làm phần cơ nghiệp muôn đời và đã thực thi lời hứa với các ngài.
“Lạy Chúa, xin hãy nhớ (đến chúng con) và hãy tỏ mình ra cho chúng con trong cơn gian truân của chúng con. Lạy Chúa là Vua các thần minh và mọi bậc quyền bính, xin ban cho con lòng tin tưởng. Xin đặt trong miệng con những lời khôn khéo trước mặt sư tử, xin Chúa đổi lòng sư tử để nó ghét kẻ thù của chúng con, để kẻ thù ấy và những ai đồng loã với hắn sẽ phải chết. Nhưng phần chúng con, thì xin Chúa ra tay giải thoát chúng con và phù trợ con, vì lạy Chúa, ngoài Chúa là Đấng thông suốt mọi sự, không ai giúp đỡ con”.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 7c-8
Đáp: Lạy Chúa, khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con (c. 3a).
Xướng:
1) Lạy Chúa, con sẽ ca tụng Chúa hết lòng, vì Chúa đã nghe lời miệng con xin; trước mặt các Thiên Thần, con đàn ca mừng Chúa, con sấp mình thờ lạy bên thánh điện Ngài. – Đáp.
2) Và con sẽ ca tụng uy danh Chúa, vì lòng nhân hậu và trung thành của Chúa. Khi con kêu cầu, Chúa đã nhậm lời con, Chúa đã ban cho tâm hồn con nhiều sức mạnh. – Đáp.
3) Tay hữu Chúa khiến con được sống an lành. Chúa sẽ hoàn tất cho con những điều đã khởi sự, lạy Chúa, lòng nhân hậu Chúa tồn tại muôn đời, xin đừng bỏ rơi công cuộc tay Chúa. – Đáp.
Tin mừng: Mt 7,7-12
7 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ gặp, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho. 8 Vì bất cứ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa sẽ mở cho.
9 Nào ai trong các con thấy con mình xin bánh, mà lại đưa cho nó hòn đá ư ? 10 Hay là nó xin con cá mà lại trao cho nó con rắn ư ?
11 Vậy nếu các con, dù là kẻ xấu, còn biết lấy của tốt mà cho con cái, thì huống chi Cha các con, Đấng ở trên trời, sẽ ban những sự lành biết bao cho kẻ cầu khẩn Người!
12 “Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho mình, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế: Đấy là điều mà Lề luật và các tiên tri dạy”.
SUY NIỆM
1. Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
CHÚA BẢO TA CẦU NGUYỆN
(Mt 7,7-12)
- Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa dạy chúng ta cầu nguyện. Cầu xin là một hình thức cầu nguyện. Cầu nguyện là nâng tâm hồn lên với Chúa, là nói lên với Người, như với người Cha tâm tình yêu mến và tin tưởng (Mt 6,7-13). Cầu xin với chủ đích như thế, nguyên nó là được nhận rồi. Điều gì khác như xin theo nhu cầu mình muốn, trở thành phụ thuộc, người con sẽ để tuỳ ý muốn và sự quan phòng của người Cha. Mục đích cầu nguyện như vậy, nên ở đây Đức Giêsu chỉ vẽ về tinh thần phải có khi cầu nguyện: tin tưởng, cậy trông và bác ái.
- Bài Tin mừng hôm nay Đức Giêsu dùng hình ảnh người cha và người con trong gia đình để nói lên tình nghĩa đậm đà giữa Thiên Chúa và con người. Bình thường con cái đói thì xin cha bánh ăn, và bình thường người cha thoả mãn nhu cầu của con cái, chứ chẳng có người cha nào con cái xin cá lại cho rắn, xin trứng lại cho bọ cạp.
Vậy một người cha người mẹ trần gian mà còn đối xử như vậy với con cái, thì huống chi là Thiên Chúa, là Đấng tốt lành gấp ngàn vạn lần cha mẹ trần gian. Cho nên, điều mà Chúa muốn nhấn mạnh trong bài Tin mừng hôm nay, là Chúa muốn nói đến mối liên hệ giữa chúng ta với Ngài là mối tình phụ tử, cha con.
Trong gia đình con cái có thể đến với cha mẹ bất cứ lúc nào, để trình bày những nhu cầu của chúng. Chúng ta cũng vậy, chúng ta có thể đến với Chúa bất cứ lúc nào, để trình bày nỗi lòng của chúng ta với Ngài.
- Theo Đức Giêsu,trong khi cầu nguyện, chúng ta cần phải có ba thái độ sau đây:
a) Tin tưởng: Đức Giêsu đã dạy: “Hãy xin thì sẽ được, hãy gõ thì sẽ mở cho”. Còn lời nào có sức khuyến khích chúng ta cầu nguyện hơn những lời Đức Giêsu. Thiên Chúa là cha yêu thương đối với tất cả con cái Ngài. Sở dĩ chúng ta không cầu nguyện, vì chúng ta không tin tưởng vào Thiên Chúa là Cha chúng ta. Tin mà chưa cầu nguyện là chưa tin thật.
Tác giả Đường Hy vọng đã nhận định: “Con ngạc nhiên vì nhiều người mất ơn gọi, mất đức tin và phản bội Giáo hội ư ? Trong bao nhiêu lý do, có một lý do chính, đó là họ đã bỏ cầu nguyện từ lâu rồi”.
b) Cậy trông: Cầu nguyện thì phải trông cậy. Quả vậy, hiệu quả của lời cầu xin không do công lao của con người, nhưng do lòng nhân hậu và do lòng thương xót của Thiên Chúa.
Trong thực tế, nhiều khi tha thiết xin mãi mà không được như mình cầu mong. Tại sao ? Vì chúng ta cầu xin theo cách nhìn của loài người, chứ không phải theo cách nhìn của Thiên Chúa. Ngài biết chắc chắn điều chúng ta xin không thực sự lợi ích và cần thiết cho phần rỗi của ta. Vì thế, hãy kiên trì cầu nguyện trong mọi hoàn cảnh và đón nhận mọi sự theo thánh ý Chúa. Vì thế, lời cầu nguyện mẫu mực là lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trong Vườn Cây Dầu: “Lạy Cha, xin Cha cất chén đắng này xa con, nhưng xin làm theo thánh ý Cha chứ không theo ý con”.
c) Bác ái: Để lời cầu xin được Thiên Chúa chấp nhận, Ngài đòi chúng ta phải có đức bác ái với mọi người. Và đây là khuôn vàng thước ngọc cho chúng ta theo:
– Chúa Giêsu dạy: “Mọi điều anh em muốn người ta làm cho mình thì chính anh em hãy làm cho mọi người” (Mt 7,12).
– Đức Khổng Tử khuyên: “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân”: điều ngươi không muốn người ta làm cho mình, thì đừng làm cho người khác.
– Người Hy lạp và Rôma cũng vậy. Nicoles, vua Hy lạp đã truyền cho quần thần: “Đừng làm cho người khác điều khiến cho ngươi tức tối, như ngươi đã kinh nghiệm lúc rơi vào tay họ”.
– Còn Hoàng đế Rôma là Severus đã truyền khắc câu châm ngôn của phái Khắc kỷ vào tường cung điện để luôn nhớ mà suy nghĩ: “Điều ngươi không muốn người ta làm cho mình, đừng làm cho bất cứ ai”.
- Truyện: Lá thư của cậu Beppo Sala
Beppo Sala là một cậu bé 8 tuổi. Cha mẹ cậu rất nghèo mà phải nuôi tới sáu đứa con. Mẹ cậu lại sắp sinh đứa thứ bảy. Tuy còn nhỏ nhưng Beppo cũng biết khi đứa bé sinh ra thì nó phải thiếu thốn như thế nào. Cậu muốn làm một việc gì đó để giúp cha mẹ. Cậu nhịn ăn quà, dùng tiền mua một chiếc bong bóng bay. Cậu viết một bức thư ngắn cột vào bong bóng rồi thả cho bay lên trời. Bức thư viết: “Chúa ơi, trong vài tuần nữa mẹ con sẽ sinh em bé. Nhưng gia đình chúng con nghèo quá. Xin Chúa giúp chúng con tìm được một chiếc chăn và vài bộ quần áo cho nó. Đồ cũ thôi cũng được. Con là Beppo Sala, nhà ở Arcorle”.
Beppo về nhà hồi hộp chờ đợi. Chờ đã ba ngày mà chẳng thấy gì cả. Đến ngày thứ tư, một nhân viên bưu điện mang tới nhà Beppo một thùng giấy có ghi rõ “Người nhận: Beppo Sala, Arcorle. Người gửi: Rovingo”.
Trong nhà chẳng ai có quen người nào tên Rovingo cả, nên cậu bảo nhân viên bưu điện trả về người gửi. Nhưng không có địa chỉ người gửi nên cậu bé đành mở thùng ra coi. Trong thùng toàn là quần áo trẻ con rất sạch và đẹp. Có cả một chiếc chăn nhỏ nữa. Thì ra một người nào đó tên Rovingo đã tình cờ nhặt được chiếc bong bóng và bức thư của cậu bé nên đã thay Chúa gửi quà cho em của cậu.
Nhiều khi Thiên Chúa đáp lời cầu nguyện của chúng ta bằng một cách thức và vào một thời điểm mà chúng ta không ngờ (Pastor Paterno).
2. Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
XIN CHO Ý CHA ĐƯỢC THỂ HIỆN
Lời Chúa hôm nay, là một niềm vui lớn cho chúng ta là những kitô hữu đang tin cậy vào Chúa, vì Chúa nói với chúng ta: “Anh em cứ xin sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở ra cho”. Và như vậy, mỗi khi chúng ta cầu xin thì chắc chắn Chúa đã nhận lời rồi. Nhưng cần phân biệt ở đây, là thái độ cầu xin của chúng ta và cách thức Thiên Chúa nhận lời. Có thể trong lúc cầu xin chúng ta xin một các chung chung, không tha thiết gì cả hoặc xin mà không đặt hết niềm tin tưởng cậy trông vào Chúa. Chuyện kể rằng:
Một người rất mê leo núi. Ngày kia anh ta trượt chân, té từ đỉnh núi xuống. May thay anh bám được vào một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh núi và vực thẳm.
Anh hoảng hốt kêu lên: Lạy Chúa xin cứu con.
Từ trên đỉnh núi tiếng Chúa vọng xuống: Con hãy buông tay ra, bàn tay Ta đang hứng đỡ con.
Anh ta liếc nhìn xuống rồi kêu to: Còn ai khác, xin cứu tôi với.
Có khi nào chúng ta cầu xin nửa vời, xin mà không tin như người này không? Hay có khi nào chúng ta cầu xin Chúa với một thái độ tự mạn kể công giống như người Phariseu trong đền thờ. Hoặc có khi nào chúng ta xin Chúa phải thực hiện theo ý ta. Trong tập “truyện nhà đạo” có một câu chuyện thế này:
Một ông trùm nọ sống rất đạo đức thánh thiện. Một ngày nọ, có trận lụt lớn xảy ra trong vùng. Khi nước lụt tới nửa nhà, có người chèo thuyền tới cứu ông nhưng ông nói:
– Tôi có đức tin mãnh liệt nơi Chúa, thế nào Chúa cũng đến cứu tôi. Thế rồi, nước lụt tới nóc nhà, cha xứ chèo thuyền đi qua thấy vậy cũng muốn cứu ông nhưng ông vẫn trả lời:
– Con có đức tin mãnh liệt nơi Chúa, Chúa không bỏ rơi con đâu. Thế rồi khi nước lụt qua nóc nhà, ông đã chết đuối. ông vội vàng trách Chúa:
– Chúa ơi, con có đức tin mãnh liệt như thế, mà sao Chúa bỏ rơi con? Chúa trả lời.
– Con ơi, Ta muốn cứu con lắm chứ, và giờ đây Ta đã cứu con.
– Ông trùm: ???!!!…
Như thế, mỗi lời cầu xin của chúng ta không bao giờ là vô ích cả, lời cầu nguyện của chúng ta luôn được Chúa nhận lời. Tuy nhiên, cách thức và thời điểm Chúa ban ơn cho ta, thì vượt quá lý trí hạn hẹp của chúng ta. Chúa ban cho ta những điều tốt đẹp mà chúng ta cứ tưởng điều đó thật tồi tệ. Chúng ta đã nhận nhiều ơn Chúa ban, nhưng lại nghĩ chưa nhận được ơn gì cả.
Thực tế là nhiều khi chúng ta xin những điều hợp lý chẳng hạn xin Chúa cho học hành giỏi giang, công việc làm ăn phát đạt, xin Chúa cất hết bệnh tật, để có sức khỏe chăn sóc cho gia đình… ấy thế mà như không được. Có phải Chúa không nhận lời? Thực ra, Chúa đã nhận lời, khi ban cho ta sự bình an, khiêm tốn, nhẫn nại, biết yêu thương và quan tâm đến mọi người hơn những gì ta xin. Trong cơn bệnh tật hay lúc thất bại ta lại được nhiều người cầu nguyện, thông cảm, chia sẻ, tha thứ… và được ơn chết lành trong tay Chúa. Đấy chẳng phải là ơn lành bởi Chúa hay sao?
Thiên Chúa là Cha nhân lành còn quảng đại ban cho ta những ân huệ chúng ta không bao giờ nghĩ tới. Có lẽ chưa bao giờ chúng ta xin Chúa ban cho có không khí để thở, ánh sáng để nhìn thấy, nước để ăn uống sinh hoạt… Thế mà, Chúa vẫn cung ứng đầy đủ cho chúng ta.
Vâng, Chúa luôn ban ơn cho ta tùy thời điểm và theo cách thức của Chúa. Nhưng chúng ta có muốn theo ý Chúa hay theo ý ta? Thử ngầm mà xem, Chúa giỏi hơn ta hay ta giỏi hơn Chúa? Xin cho chúng ta biết theo ý Chúa dưới đất cũng như trên trời. Amen.