“Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người;
kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất”. (Ga 3,31)
BÀI ĐỌC I: Cv 5, 27-33
“Chúng tôi là nhân chứng các lời đó cùng với Thánh Thần”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Hôm ấy, khi các thủ hạ dẫn các tông đồ đi, họ đem các ngài ra trước công nghị. Vị thượng tế hỏi các ngài rằng: “Ta đã ra lệnh cấm các ngươi nhân danh ấy mà giảng dạy. Thế mà các ngươi đã giảng dạy giáo lý các ngươi khắp cả Giêrusalem; các ngươi còn muốn làm cho máu người đó lại đổ trên chúng tôi ư ?” Phêrô và các tông đồ trả lời rằng: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người ta. Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã cho Đức Giêsu sống lại, Đấng mà các ông đã giết khi treo Ngài trên thập giá. Thiên Chúa đã dùng quyền năng tôn Ngài làm thủ lãnh và làm Đấng Cứu Độ, để ban cho Israel được ăn năn sám hối và được ơn tha tội. Chúng tôi là nhân chứng các lời đó cùng với Thánh Thần, Đấng mà Thiên Chúa đã ban cho mọi kẻ vâng lời Người ?” Khi nghe những lời đó, họ liền phẫn nộ và tìm mưu giết các ngài.
ĐÁP CA: Tv 33, 2 và 9. 17-18. 19-20
Đáp: Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe (c. 7a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao; phúc đức ai tìm nương tựa ở nơi Người. – Đáp.
2) Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai. Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ, Ngài cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo. – Đáp.
3) Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát. Người hiền đức gặp nhiều bước gian truân, nhưng Chúa luôn luôn giải thoát. – Đáp.
TIN MỪNG: Ga 3,31-36
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.
31 Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người ; kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất. Đấng từ trời mà đến thì ở trên mọi người;
32 Người làm chứng về những gì Người đã thấy đã nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người. 33 Ai nhận lời chứng của Người, thì xác nhận Thiên Chúa là Đấng chân thật. 34 Quả vậy, Đấng được Thiên Chúa sai đi, thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn.35 Chúa Cha yêu thương người Con và đã giao mọi sự trong tay Người. 36 Ai tin vào người Con thì được sự sống đời đời ; còn kẻ nào không chịu tin vào người Con thì không được sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy.”
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
DÁM TIN VÀO CHÚA
“Ai tin vào Người Con thì được sự sống đời đời.” (Ga 3,36)
Suy niệm: Chuyện kể rằng một cậu bé đang ngủ trên lầu, đang đêm bỗng phát hiện căn nhà bốc cháy, cậu chạy ra ban con và gọi: “Ba ơi cứu con!” Ba cậu từ dưới gọi lên: “Con ơi, nhảy xuống đi, có ba ở đây!” Nhìn thấy khói mù mịt, cậu bé nói: “Nhưng con không nhìn thấy ba.” Người cha thúc giục: “Con không thấy nhưng ba đang ở đây, con cứ nhảy xuống đi.” Cậu bé đã nhảy xuống và được an toàn trong vòng tay của cha, cậu được cứu sống nhờ tin tưởng tuyệt đối vào cha mình. Câu chuyện đó phần nào minh hoạ niềm tin chúng ta phải có nơi Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta hết mực, Người đã làm mọi cách để cứu độ chúng ta, bằng cả cái chết của Con mình là Đức Giê-su. Đức Giê-su đã bảo đảm cho chúng ta Ơn Cứu độ, phần chúng ta là tin và đón nhận Người Con ấy mà thôi.
Mời Bạn: Trong xã hội ngày nay, niềm tin vào Thiên Chúa nơi Đức Giê-su gặp thử thách hơn bao giờ hết: óc thực dụng đòi hỏi lợi ích thấy được và được kiểm chứng, đề cao tự do cá nhân, đòi chất vấn về mọi giáo huấn của Chúa và những mầu nhiệm thánh thiêng nhất. Đón nhận Đức Giê-su cần sự yêu thương để tin tưởng, để dám chấp nhận và làm theo giáo lý của Người. Bạn có sẵn sàng buông bỏ và chấp nhận con đường thập giá của Đức Giê-su và để được phục sinh với Ngài không?
Chia sẻ: Bạn hãy chia sẻ về một thử thách trong đời sống đức tin của mình, và bạn đã vượt qua thử thách ấy thế nào.
Sống Lời Chúa: Tâm sự với Chúa bằng lời của thánh Phê-rô: “Bỏ Thầy chúng con biết theo ai, vì chỉ Thầy mới có lời ban sự sống” (Ga 6,68).
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ban ơn cho con luôn vững tin và dám phó thác cuộc đời mình nơi Chúa. Amen.
B/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
NHÂN CHỨNG GIỮA ĐỜI
Thời gian gần đây, dư luận xôn xao về vụ anh 3H: Hồ Hữu Hòa, từ một thầy bói trở thành linh mục Công giáo. Điều khiến cho ai nấy ngạc nhiên, ở chỗ lý lịch của anh 3H có nhiều vết đen và quá trình học tập tu luyện của anh không rõ ràng. Thế mà, người ta cố tình làm chứng dối, để cho 3H được thụ phong linh mục.
Thế đấy, con người có thể vì những toan tính thấp hèn mà làm chứng trái với sự thật. Nhưng đối với Đức Giêsu, Đấng từ trời mà xuống thế gian, Người là đường, là sự thật. Cho nên, Người chỉ có thể làm chứng về sự thật (Ga 18,37), cho dù sự thật ấy có bị con người khước từ, không tin.
Sự thật mà Đức Giêsu đã làm chứng là: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con một, để ai tin vào Con của Người thì được sống muôn đời”. Rằng: Chúa Cha yêu thương người Con và đã trao phó mọi sự trong tay Người, để ai tin thì được sống đời đời. Đức Giêsu quả quyết chính Người là Đấng được Thiên Chúa sai đến, để ai tin thì được sống đời đời. Còn lời chứng nào đáng tin hơn lời chứng của Đức Giêsu, Đấng vừa là Thiên Chúa thật, vừa là người thật?
Đức Giêsu đã làm người, chịu thương khó, chịu chết và phục sinh để làm chứng rằng: Thiên Chúa yêu thế gian. Thế mà, hiện nay chỉ mới 1/3 nhân loại tin kính Chúa. Điều ấy, cho thấy, đức tin không phải là một điều dễ dàng. Bởi, đức tin là một ân ban: Không ai có thể đến với Tôi, nếu Chúa Cha không lôi kéo người ấy (Ga 6,44). Hơn nữa, Đức tin không chỉ được tuyên xưng một lần ngày lãnh Bí tích Thanh tẩy, hay được tuyên xưng mỗi năm một lần trong lễ Phục sinh, mà đức tin phải hiển lộ bằng hành động hy sinh, bác ái trong cuộc sống thường ngày, vì: Đức tin mà không hành động là đức tin chết (Gc 2,14-18).
Đức cha Angelo Comastri kể câu chuyện thế này: Từ lúc còn trẻ, tôi đã có nhiều liên hệ thân tình với mẹ Têrêsa Calcutta. Một lần gặp tôi, mẹ đưa đôi mắt trong suốt và sâu thẳm nhìn tôi rồi đột ngột hỏi:
– “Con cầu nguyện mỗi ngày mấy giờ ?”.
Ngạc nhiên trước câu hỏi bất ngờ, tôi lúng túng tìm cách chống chế:
– “Con tưởng mẹ sẽ nhắc nhở con sống bác ái, yêu thương giúp đỡ người nghèo chớ! Đàng này mẹ hỏi con cầu nguyện mỗi ngày mấy giờ ?” .
Mẹ Têrêsa liền nắm chặt hai bàn tay tôi, rồi siết mạnh như thông truyền cho tôi điều mẹ hằng ấp ủ trong lòng. Mẹ nói:
– “Con à, nếu không có Thiên Chúa hỗ trợ, chúng ta quả thật quá nghèo để có thể giúp đỡ người nghèo. Con nên nhớ: Mẹ chỉ là phụ nữ nghèo luôn cầu nguyện. Chính trong khi cầu nguyện mà Thiên Chúa đặt Tình Yêu Ngài vào lòng mẹ và nhờ thế, mẹ có thể giúp đỡ người nghèo. Con nhớ cho kỹ nhé: – Mẹ giúp đỡ người nghèo vì mẹ hằng cầu nguyện, mẹ cầu nguyện luôn luôn!”.
Thành ra, đức tin không phải là một cuộc tìm kiếm, đúng như triết gia Pascal nói: “Nếu muốn có đức tin thật bạn hãy quỳ gối cầu nguyện”. Cầu nguyện sẽ giúp chúng ta biết cách làm chứng cho Chúa trong cuộc sống hằng ngày.
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
HÃY TIN ĐỂ ĐƯỢC SỐNG
Bài Tin mừng hôm nay vẫn tiếp tục câu chuyện giữa Đức Giêsu và ông Nicôđêmô. Chúa nói cho ông cũng như cho mọi người biết sứ mạng của Ngài đến trần gian là để cứu chuộc mọi người, và bổn phận của mỗi người là phải biết lựa chọn: tin hay không tin Ngài. Tin thì được sống, không tin thì sẽ bị trầm luân.
“Đấng từ trên cao mà đến…”.
Qua câu này, chủ đích thánh sử Gioan là làm nổi bật sự tương phản:
– Đức Giêsu thuộc về thiên giới, Ngài đến để thiết lập Nước Thiên Chúa: “Nước tôi không thuộc thế gian này”. Ngài thiết lập Hội thánh trần gian và quy tụ mọi người vào Hội thánh, để được ơn cứu độ và được sự sống Nước trời mai sau.
– Dân Do thái tượng trưng bởi Nicôđêmô trong cuộc đàm thoại với Đức Giêsu, đến với Đức Kitô trong một nhãn giới nhân loại “nói những chuyện dưới đất”. Người Do thái cho rằng Nước Thiên Chúa như một thực tại trần thế, vừa tầm tay họ.
“Người làm chứng về những gì…”
Đức Giêsu đến thế gian để làm chứng về Chúa Cha: “Ai thấy Thầy thì cũng thấy Cha Thầy”. Người Do thái, cũng như những ai từ chối Đức Giêsu, đã không nhận lời chứng của Ngài (lời chứng qua lời giảng dạy, các phép lạ). Đức Giêsu mạc khải Ngài đồng bản tính với Chúa Cha, nếu ai không tin nhận Ngài, thì không thấy Chúa Cha được.
Tin mừng theo thánh Gioan hôm nay, ghi lại lời Đức Giêsu mạc khải cho ông Nicôđêmô biết về nguồn gốc của Ngài – Đấng đến từ trời cao, Ngài là vị Thiên Chúa làm người như Gioan đã mở đầu Tin mừng bằng việc xác định cội nguồn của Ngài: “Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta” (Ga 1, 14) và Giáo hội đã tuyên xưng: “Người đã từ trời xuống thế…” Bởi cái chết, sự Phục sinh và lên trời, Ngài đã khai thông lối về thiên quốc cho nhân loại. Ngài là trung gian nối đất trời như chiếc thang mà tổ phụ Giacóp đã thấy trong giấc mộng (x. St 28, 12). Trung gian như chiếc thang nối đất trời mà chính Đức Giêsu cũng nói tới: Trời rộng mở, các thiên sứ lên xuống trên Con Người (x. Ga 1, 51).
Đức Giêsu đã xác nhận Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm người cứu chuộc nhân loại. Như vậy, vấn đề còn lại là bổn phận của mỗi người chúng ta. Thiên Chúa đã ban sự sống và hạnh phúc cho chúng ta, đón nhận hay từ chối là tùy mỗi người. Thiên Chúa là ánh sáng, ai từ chối ánh sáng là tự đoạ đầy mình vào tối tăm, ai từ chối là nhận lấy cái chết, Thiên Chúa không cần tuyên án nữa. Đón nhận ánh sáng hay từ chối là một lựa chọn tự do và tự nguyện của mỗi người. Cũng thế, ai chọn sự thiện thì ở trên đường đến với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là nguồn mọi sự thiện, ai chọn sự dữ thì ở trên đường lìa xa Thiên Chúa, vì nơi Thiên Chúa không có sự dữ.
Maurice Zundel một nhà tu đức học nổi tiếng có nói: “Chúng ta không sinh ra đã thành người. Con người có bổn phận phải thành người”. Sách Tin mừng nói “phải sinh lại’ lần thứ hai để làm con Thiên Chúa: một người con có phẩm cách, có bản lãnh làm người, có mầm mống của sự trường tồn bất tử. Không có lần sinh này chúng ta không thể trở thành một con người trọn vẹn” (Trích “Sự hiện diện khiêm hạ”).
Một bà già 104 tuổi sống trong một căn hộ nhỏ tại Croydon. Khi bà được 100 tuổi, một nhà truyền giáo đến thăm bà và giải thích cho bà nghe đoạn Tin mừng Gioan 3, 16: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Ngài, để ai tin người Con đó, thì khỏi phải chết và được sống đời đời”.
Bà đáp:
– Thật là tuyệt vời, Thiên Chúa tốt lành khi Ngài tha thứ cho tôi đã bỏ cả trăm năm không học biết Ngài.
Cuộc trở lại của bà được tạp chí London City Mission thuật lại và kết thúc bằng câu “Sinh 1825, sinh lại 1925” (Góp nhặt).
Truyện: Chứng từ của Avares
Tạp chí Time số tháng 4, 1995 có ghi lại chứng từ rất cảm động của một cựu tù nhân Mỹ tại Việt Nam. Ông Avares là một phi công hải quân, ông đã bị bắn hạ trong một phi vụ dọc theo duyên hải Bắc Việt ngày 5/8/1964. Ông đã bị giam tại Cửa Lò trong vòng 8 năm rưỡi.
Vào năm 1993, một nhà sản xuất phim đã mời ông và một nhóm cựu binh sĩ Mỹ trở lại Việt Nam, để thực hiện một cuốn phim tài liệu về chiến sự thời Mỹ ở Việt Nam.
Avares đã trở lại căn phòng nơi ông bị giam cầm, điều duy nhất trong ký ức ông muốn nhìn lại là hình thánh giá trên bức tường đằng sau phòng giam mà ông đã nhìn lên đó, để cầu nguyện mỗi khi thất vọng. Lời cầu nguyện đã nâng đỡ ông trong những tháng ngày dài thiếu thốn và cô đơn.
Ngày nay bức tường đã được tô vôi, cây thánh giá đã bị một lớp sơn vẽ chồng lên, và ông cho biết có một cái gì đó đã được chôn chặt trong ông, đó không phải là hối hận hay căm thù, mà là tâm tình tri ân Thiên Chúa đã cho ông trở về với gia đình và đã ban cho ông biết tha thứ và quên đi.