“Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này,
sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta”. (Ga 6,51)
BÀI ĐỌC I: Cv 8, 26-40
“Nếu ông tin hết lòng, thì được chịu phép rửa”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, thiên thần Chúa nói cùng Philipphê rằng: “Hãy chỗi dậy, đi về mạn nam, theo con đường từ Giêru-salem xuống Gaxa. Đường ấy vắng vẻ”. Người chỗi dậy ra đi.
Và này có một người Êthiôpi là thái giám quyền thế của nữ hoàng Canđa, xứ Êthiôpi, và là tổng quản công khố của nữ hoàng, ông đến chầu lễ tại Giêrusalem. Lúc trở về, ông ngồi trên xe, đọc sách Tiên tri Isaia.
Thánh Thần bảo Philipphê: “Hãy tiến lên và theo cho kịp xe kia”. Philipphê chạy tới, nghe thấy ông ấy đọc sách Tiên tri Isaia, liền hỏi: “Ngài có hiểu được điều ngài đọc không ?” Nhà quan trả lời: “Làm sao tôi hiểu được, nếu không ai chỉ giáo cho tôi”. Nhà quan liền mời Philipphê lên xe ngồi với mình.
Đoạn Thánh Kinh ông đang đọc như sau: “Như con chiên bị đem đi làm thịt, Người phải điệu đi; như con chiên trước người thợ xén lông không kêu một tiếng, Người chẳng mở miệng. Trong cảnh nhục nhã, Người bị lên án bất công. Còn ai kể lại dòng dõi của Người, vì mạng sống Người bị cất khỏi trần gian”.
Viên thái giám lên tiếng hỏi Philipphê rằng: “Tôi xin hỏi ông: đấng tiên tri nói điều ấy về ai ? Về chính mình hay về người nào khác ?” Philipphê mở miệng rao giảng Tin Mừng Đức Giêsu cho ông, bắt đầu từ đoạn Thánh Kinh đó.
Đang đi dọc đường, đến nơi có nước, vị thái giám liền nói: “Này nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không ?” Philipphê nói: “Nếu ông tin hết lòng thì được”. Nhà quan đáp lại: “Tôi tin Đức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa”. Ông ra lệnh cho dừng xe lại, Philipphê và viên thái giám, cả hai đi xuống nước, và Philipphê làm phép rửa cho ông.
Khi họ lên khỏi nước, Thánh Thần Chúa đem Philipphê đi mất và viên thái giám không còn thấy ngài nữa. Ông hân hoan tiếp tục hành trình.
Còn Philipphê thì người ta gặp thấy tại Azô, ngài rảo khắp mọi thành phố, rao giảng Tin Mừng cho đến thành Cêsarêa.
ĐÁP CA: Tv 65, 8-9. 16-17. 20
Đáp: Toàn thể đất nước, hãy reo mừng Thiên Chúa (c. 1).
Hoặc đọc: Alleluia.
1) Hỡi chư dân, hãy chúc tụng Thiên Chúa chúng tôi, và loan truyền lời ca ngợi khen Ngài: là Đấng đã ban cho linh hồn chúng tôi được sống, và không để chân chúng tôi xiêu té.
2) Phàm ai tôn sợ Chúa, hãy đến, hãy nghe tôi kể lại, Chúa đã làm cho linh hồn tôi những điều trọng đại biết bao! Tôi đã mở miệng kêu lên chính Chúa, và lưỡi tôi đã ngợi khen Ngài.
3) Chúc tụng Chúa là Đấng không hắt hủi lời tôi nguyện, và không rút lại lòng nhân hậu đối với tôi.
TIN MỪNG: Ga 6,44-51
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
44 Khi ấy, Chúa Giêsu phán với dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. 45 Trong sách các tiên tri có chép rằng: ‘Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo’. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. 46 Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha. 47 Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. 48 Ta là bánh ban sự sống. 49 Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. 50 Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. 51 Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
ĐƯỢC “LÔI KÉO” ĐẾN BÀN TIỆC THÁNH THỂ
“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời.” (Ga 6,51)
Suy niệm: Ta vẫn thường tham dự bàn tiệc Thánh Thể, ít nhất vào Chúa nhật. Ta coi đó là chuyện bình thường, do lòng tin, đạo đức của mình. Thế nhưng, ta quên mất rằng trong thói quen đơn giản ấy, còn có Thiên Chúa, Cha của Đức Giê-su Ki-tô: “Chẳng ai đến được với tôi, nếu Chúa Cha là Đấng sai tôi, không lôi kéo người ấy” (Ga 6,44). Nói cách khác Chúa Cha là Đấng chủ động đưa ta đến với Chúa Giê-su, thúc dục ta tin theo Con Một Ngài. Ngài còn căn dặn: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người, các ngươi hãy vâng nghe Người” (Mt 17,5). Chúa Giê-su, Người Con yêu dấu ấy, là con đường đưa ta đến với Chúa Cha trên thiên đàng, bảo đảm cho ta hạnh phúc vô cùng quý giá: “Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời” (Ga 6,51).
Mời Bạn: Chúa Cha “lôi kéo” bạn đến với Chúa Giê-su, nhưng không làm bạn mất tự do. Nếu trân quý đáp lễ theo sự lôi kéo yêu thương của Ngài, bạn đi vào một mối tương quan mới, đầy hạnh phúc nhưng cũng không thiếu thách đố. Hạnh phúc vì được kết bạn với một vị Chúa cao cả, với Trái tim nhân hậu; thách đố vì theo Ngài, phải chấp nhận từ bỏ chính mình, đối nghịch lại tính xác thịt cố hữu của bạn.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tôi dành ưu tiên cho việc tham dự Thánh lễ; nếu không được, viếng Chúa ít phút; nếu không thể được nữa thì rước lễ thiêng liêng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa là Bánh Hằng Sống từ trời xuống đem lại cho con sự sống đời đời. Xin cho con năng đến cùng Chúa qua việc đọc Lời Chúa, nhất là trong Bí tích Thánh Thể để con được sống và sống dồi dào. Amen.
B/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
“TÔI LÀ BÁNH TRƯỜNG SINH”
Đọc Tin Mừng Nhất Lãm và Thư thứ I của thánh Phaolô gửi tín hữu Côrintô (1Cr11,23-26), chúng ta thấy các tác giả kể lại khá chi tiết việc Chúa Giêsu lập Bí Tích Thánh Thể. Nhưng sách Tin mừng Gioan không nói gì đến việc Chúa Giêsu lập Bí Tích Thánh Thể thay vào đó thánh sử kể lại diễn từ của Chúa Giêsu tại hội đường Caphacnamu nói về Bánh Trường Sinh. Bài Tin mừng chúng ta vừa nghe là đoạn thứ hai của diễn từ Bánh Trường Sinh trong đó Chúa Giêsu tuyên bố:
“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”. Lời Chúa Giêsu tuyên bố: “Tôi là bánh trường sinh” cách đây hơn 2000 năm, vẫn là một thách đố lớn cho đức tin của con người, ngay cả với các Kitô hữu về sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu Thánh Thể. Chẳng lẽ Thiên Chúa cao sang quyền phép mà lại ở trong hình bánh rượu mọn hèn vậy sao?
Có lần cha Pio Ngô Phúc Hậu nói chuyện về Bí Tích Thánh Thể thế này:
Có hai cô sinh viên, một Công giáo một Phật giáo chơi thân với nhau. Có lần cô sinh viên Phật giáo nói với cô sinh viên Công giáo:
– Mình không thể tin nổi đạo Công giáo của bạn có chuyện kì cục quá: ăn thịt uống máu ông Giêsu?!
Lúng túng không biết giải thích thế nào, cô sinh viên Công giáo đem thắc mắc ấy nhờ cha Pio giải đáp.
Và Cha đã giải thích thế này: Khi con còn trong bụng mẹ, mẹ con nuôi con bằng máu truyền qua nhau thai. Khi con chào đời mẹ nuôi con bằng sữa. Đó là điều kì diệu.
Rồi, từ dòng máu tanh tanh chuyển thành dòng sữa thơm lành nuôi thân xác con lớn lên. Đó là việc kì diệu Chúa đã làm, kì diệu chứ không phải kì cục.
Vậy thì việc Chúa biến đổi từ bánh miến rượu nho trở thành thịt máu Chúa qua lời truyền phép của linh mục để nuôi linh hồn chúng ta, điều ấy thật dễ dàng trong quyền năng của Chúa. Đó là một điều kì, vượt trí hiểu của loài người, phải có đức tin mới nhận ra. Vì thế, trong thánh lễ ngày thứ 4 sau Chúa nhật 4 Phục sinh, Giáo hội đã thốt lên lời nguyện tiến lễ rằng: “Lạy Chúa, chúng con tin Chúa sẽ thực hiện trong thánh lễ này một cuộc trao đổi kì diệu là làm cho bánh và rượu trở nên Mình và Máu Đức Kitô, để chúng con được thông phần vào thiên tính của Chúa”.
Thật ra ngày nay, đối với những người duy lý, lời Chúa Giêsu tuyên bố: “Ai ăn thịt và uống máu tôi sẽ có sự sống đời đời” vẫn là sự điên rồ vớ vẩn, không thể tin nổi. Thế nhưng trong cuộc sống hẳng ngày cũng có những câu chuyện tình thật đẹp không thể tin nổi đó thôi. Người ta phải ngạc nhiên đặt câu hỏi: Tại sao cậu đó cô đó đẹp trai tốt lành như vậy mà lại yêu một người vừa xấu vừa tật tội tồi tệ thế kia?
Vâng, chính Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta thế đấy, Ngài yêu chúng ta ngay khi chúng ta còn là tội nhân. Chẳng ai có thể hiểu nổi, chẳng ai cảm nghiệm được tình yêu nếu không yêu, vì “trái tim có những lý lẽ của nó”. Hơn ai hết, Thánh Augustino thực sự cảm nghiệm được tình yêu vô cùng của Thiên Chúa, nên ngài chỉ cho chúng ta một kinh nghiệm: cứ yêu đi, tình yêu sẽ cho bạn những sáng kiến tuyệt vời. Người ta kể rằng:
Một con tàu gặp bão gần bờ biển Nauy, bị mắc cạn trên cồn cát. Tám ngày sau đội cứu hộ mới tìm thấy con tàu, các người trên tàu đã chết hết, trừ một em bé. Người ta thấy em bé đang ôm chặt và bú những giọt máu từ ngực mẹ chảy ra. Bà mẹ trước khi chết đã rạch ngực mình để máu chảy ra cho con bú. Nhờ thế, đứa con sống sót…
Sáng kiến của người mẹ thương con trên đây gợi lại tình yêu của Chúa Giêsu trong Bí Tích Tình Yêu, Ngài đã tự hiến tế mạng sống dưới hình bánh rượu cho chúng ta ăn uống để được sống muôn đời.
Thật vậy, bởi quá yêu chúng ta mà Thiên Chúa nảy ra sáng kiến kỳ diệu là: Thiên Chúa trở nên con người và còn hơn thế nữa Thiên Chúa trở nên đồ ăn thức uống, để được hiện diện và sống trong con người cho đến ngày tận thế.
Thiên Chúa đã yêu chúng ta đến tận cùng như vậy đó, nên chúng ta hãy tin nhận và lấy tình yêu để cảm nghiệm. Chúng ta hãy như em bé ôm chặt lấy mẹ, xiết chặt lấy Nguồn Sống là Chúa Giêsu Thánh Thể để được sống đời đời. Amen.
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
BÁNH HẰNG SỐNG TỪ TRỜI XUỐNG
1. Bài Tin mừng hôm nay vẫn tiếp tục triển khai diễn từ của Đức Giêsu về bánh hằng sống. Bài Tin mừng hôm nay gồm hai phần: phần đầu, Đức Giêsu tiếp tục nói rõ hơn về nguồn gốc của Ngài; phần sau, Chúa khẳng định lại điều Ngài đã nói trước đó: “Ta là bánh từ trời xuống, ai ăn bánh này sẽ sống đời đời”.
2. Đức Giêsu tiếp tục nói rõ hơn về nguồn gốc của Ngài. Ngài bảo cho mọi người biết: Ngài bởi Chúa Cha mà đến, nên ai đến với Ngài và tin vào Ngài là nhận được ân huệ lớn nhất, ân huệ bao gồm mọi ân huệ mà Thiên Chúa ban cho loài người, đó là sự sống đời đời.
Chúa Cha không ngừng lôi kéo con người hướng thiện. Hướng về Chúa Kitô là Đấng Chúa Cha sai đến để đưa nhân loại về với Người. Nhưng tại sao con người không đáp lại tiếng Chúa mời gọi? Thưa vì giữa ân sủng và con người, Thiên Chúa để một khoảng trống: đó là tự do. Để ân sủng Thiên Chúa phát sinh hiệu quả, con người phải dùng tự do của mình mà “lắng nghe” và “đón nhận” Lời Chúa.
3. Sau khi nói cho mọi người biết rõ nguồn gốc của mình, Đức Giêsu mạc khải và khẳng định điều Ngài đã quả quyết trước đó: “Tôi là bánh từ trời xuống, ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời”. Người Do thái phản đối, nhưng Chúa Giêsu vẫn giữ nguyên lời quả quyết, rồi Chúa trở lại câu chuyện manna, để làm nổi bật hiệu lực của manna mới: “Tổ tiên các ngươi trong sa mạc đã ăn manna, và đã chết. Còn bánh bởi trời là bánh hằng sống, ai ăn bánh này sẽ không chết”.
Những lời dạy của Đức Giêsu nói lên sự thật quan trọng và là trung tâm của đức tin Kitô giáo: con người không những phải tin nhận, mà còn phải ăn thịt và uống máu của Chúa để có sự sống đời đời. Giáo hội đã trải qua bao nhiêu thử thách, chống đối, vẫn kiên trì trong niềm tin này: tin Lời Chúa và hằng ngày cử hành Thánh Thể để con người được thông phần vào sự sống thần linh của Thiên Chúa.
4. Trong bài Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu cũng mời gọi dân chúng tin vào mình. Chỉ khi tin vào Ngài thì những lời Ngài dạy, mọi việc Ngài làm mới thực sự có giá trị đối với họ. Vì “ai tin thì sẽ được sống đời đời”. Thật vậy, tin là điều kiện cần phải có để được lãnh nhận hiệu quả siêu nhiên. Nếu không tin, mọi chuyện trở nên vô bổ vì không có tương tác.
Khi mời gọi dân chúng tin vào mình để được sống đời đời, Đức Giêsu dần dần khai mở và dẫn họ đến xác tín vào Bí tích Thánh Thể mà Ngài sẽ thiết lập sau này. Lời xác định “Tôi là bánh trường sinh” là lời mạc khải rất đặc biệt trong Tin mừng Gioan, vì đây là lời quả quyết cụ thể, chính xác và chắc chắn
Vì thế, ngày nay, nơi Bí tích Thánh Thể, chúng ta cần xác tín mạnh mẽ niềm tin vào sự hiện diện toàn vẹn của Đức Giêsu nơi hình bánh và hình rượu. Từ đó, chúng ta yêu mến, cung kính và đón nhận để chúng ta được sự sống đời đời.
5. Tóm lại Đức Giêsu đã mạc khải cho người Do thái biết Ngài là Thiên Chúa, đến để ban ơn cứu chuộc cho họ cũng như mọi người, và Ngài ban chính thịt máu Ngài làm lương thực ban sự sống đời đời; nhưng họ nhất định không tin Ngài.
Đó là chuyện ngày xưa của người Do thái, còn chúng ta ngày nay, chúng ta có thái độ thế nào, chúng ta có tin mạnh mẽ, tin tuyệt đối vào Đức Giêsu hiện diện trong phép Thánh Thể không? Và chúng ta siêng năng tham dự Thánh lễ, dọn lòng sốt sắng để rước Chúa Giêsu Thánh Thể không? Xin Chúa ban cho chúng ta có lòng sùng kính và mến yêu phép Thánh Thể và tin thật đây là thần lương nuôi dưỡng để giúp chúng ta đến cuộc sống đời đời.
6. Truyện: Bí quyết trường sinh bất tử?
Tần Thuỷ Hoàng là vị vua Trung Quốc, sống trước Chúa Giáng Sinh khoảng 200 năm. Ông là người đã truyền xây Vạn Lý Trường Thành dài 2000 dặm. Đó là kiến trúc duy nhất trên trái đất, mà phi hành gia có thể nhìn thấy từ ngoài không gian.
Theo tạp chí National Geographic, Tần Thuỷ Hoàng rất sợ chết, ông muốn được trường sinh bất tử, nên ông tìm đủ mọi cách để được cải lão hoàn đồng.
Một ngày kia, các chiêm tinh gia kể cho ông nghe về một hòn đảo thần tiên ở biển Đông, dân cư ở đây đã khám phá ra bí quyết trường sinh. Tần Thuỷ Hoàng liền phái nhiều tàu thuyền chất đầy châu báu ngọc ngà quí hiếm để đi tìm, với hy vọng đổi được bí quyết trường sinh. Nhưng dân chúng không đổi cho ông bí quyết trường sinh của họ. Thế rồi ông lo xây mồ như cung điện nguy nga, lấy châu ngọc làm tinh tú, lấy thuỷ tinh làm sông ngân hà, lấy vàng bạc lát tường và chôn sống hàng trăm cung nữ trong đó, để kiếp sau được sống như thần tiên. Nhưng kẻ tàn bạo ham sống ấy chỉ làm vua được hơn chục năm và sống trên 50 tuổi thì chết.