“Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết”.
(Ga 8,51)
BÀI ĐỌC I: St 17, 3-9
“Ngươi sẽ làm tổ phụ nhiều dân tộc”.
Trích sách Sáng Thế.
Trong ngày ấy, Abram sấp mình xuống đất và Thiên Chúa phán cùng ông rằng: “Này Ta đây, Ta giao ước với ngươi, ngươi sẽ làm tổ phụ nhiều dân tộc. Thiên hạ sẽ không còn gọi ngươi là Abram nữa, nhưng sẽ gọi là Abraham, vì Ta đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ta sẽ ban cho ngươi con cháu đông đúc. Ta sẽ đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc, và nhiều vua chúa xuất thân từ ngươi. Ta sẽ thiết lập giao ước vĩnh viễn giữa Ta với ngươi cùng con cháu ngươi từ thế hệ này qua thế hệ khác, để Ta trở nên Thiên Chúa của ngươi và của dòng dõi ngươi. Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi đất mà ngươi cư ngụ, sẽ cho ngươi làm chủ vĩnh viễn toàn cõi đất Canaan và Ta sẽ là Chúa của chúng”.
Chúa lại phán cùng Abraham rằng: “Phần ngươi và dòng dõi ngươi, từ đời nọ sang đời kia, hãy giữ lời giao ước của Ta”.
ĐÁP CA: Tv 104, 4-5. 6-7. 8-9
Tới muôn đời Chúa vẫn nhớ lời minh ước
Xướng:
1) Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa, hãy tìm kiếm thiên nhan Chúa luôn luôn. Hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm, những phép lạ và những điều Ngài phán quyết. – Đáp.
2) Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Ngài, hỡi con cháu Giacóp, những kẻ được Ngài kén chọn, chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của Ngài bao trùm khắp cả địa cầu. – Đáp.
3) Tới muôn đời Ngài vẫn nhớ lời minh ước, lời hứa mà Ngài đã an bài tới muôn thế hệ, lời minh ước Ngài đã ký cùng Abraham, lời thề hứa Ngài đã thề với Isaac. – Đáp.
TIN MỪNG: Ga 8,51-59
51 Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do Thái rằng: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết”. 52 Người Do Thái lại nói: “Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: ‘Ai giữ lời Ta, thì không bao giờ phải chết’. 53 Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao ? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai ?”
54 Chúa Giêsu trả lời: “Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Đấng các ngươi xưng là Thiên Chúa của các ngươi. 55 Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. 56 Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”.
57 Người Do Thái liền nói: “Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao ?” 58 Chúa Giêsu trả lời: “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi”.
59 Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi đền thờ.
SUY NIỆM
A/ 5 phút với Lời Chúa
LỜI ĐEM LẠI SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI
“Tôi bảo thật các ông: ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.” (Ga 8,52)
Suy niệm: Cuộc tranh luận giữa Chúa Giê-su với người Do Thái về sự sống, sự chết, nguồn gốc thần linh của Ngài ngày ấy diễn ra gay gắt, đến độ họ ném đá định giết Ngài. Chúa minh định Lời Ngài đem lại sự sống đời đời; còn người Do Thái bảo Ngài bị quỷ ám, vì ai cũng chết kể cả tổ phụ Áp-ra-ham của họ. Lời Chúa là Lời xuất phát từ Thiên Chúa, nhưng Lời ấy cũng là chính con người Đức Giê-su, Ngôi Lời đang hiện diện nơi trần thế. Ai tin vào Ngài, tuân thủ Lời Ngài chính là tin vào Con Thiên Chúa, Đấng hằng hữu cùng Cha từ muôn đời. Quan niệm sự sống thuần thể lý nơi người Do Thái khiến họ không thể hiểu được ý nghĩa Lời Ngài nói, cũng như nhận ra Đấng sinh ra trước mọi thời gian đang đối diện với họ. Sự sống Ngài khẳng định ở đây không phải là sự sống thể lý hiện tại, nhưng thuộc bình diện khác, sự sống thiêng liêng của linh hồn.
Mời Bạn: Cung cách cư xử của người Do Thái đối với Chúa Giê-su là lối cư xử “cả vú lấp miệng em” không thể dẫn đến chân lý Chúa muốn mạc khải. Từ kinh nghiệm đó, giờ bạn và tôi hãy tìm cách tiếp cận khác về Chúa Giê-su, đó là bình tâm suy nghĩ những Lời Ngài phán dạy, kiểm nghiệm hiệu quả của Lời, đừng vội kết luận cách nông nổi.
Sống Lời Chúa: Chính khi dành thời gian đọc và suy gẫm Lời Chúa, chúng ta sẽ dần dần được Chúa soi sáng cho thấy tác động của Lời hiệu quả thế nào trong cuộc sống người Ki-tô hữu.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con xác tín Chúa mới có những Lời đem lại sự sống đời đời, vì Chúa là Đấng Hằng Sống. Lời ấy tạo ra các tương quan yêu thương cho đời con. Amen.
B/ Lm. Phaolô Vũ Đức Vượng
Thứ năm Tuần V Mùa Chay
Ga 8, 51-59
Cả hai bài đọc hôm nay đều nhắc đến Abraham. Abraham là người đầu tiên đã tin vào Lời Chúa. Đã bỏ cả quê cha đất tổ, nhà cửa, đoàn súc vật để lên đường nghe tiếng Chúa gọi. Thế nhưng Abraham đã chết rồi, ngày nay đâu còn nữa. Cho nên người Do Thái đã dựa vào sự kiện này để chống lại lời tuyên bố của Chúa Giêsu: “Ai tin vào Ta sẽ không phải chết”.
Người ta ai cũng muốn không phải chết. Xưa nay đã có bao nhiêu người tốn nhiều công sức để đi tìm thuốc trường sinh bất tử, nhưng chưa ai thành công. Vậy thì người Kitô chúng ta có một thứ thuốc trường sinh, và ở ngay trong tầm tay của chúng ta. Ai muốn được trường sinh thì cứ việc đến với Chúa, vì Chúa đã hứa rồi: “Ai tin vào Ta thì sẽ được sống đời đời.”
Abraham là người đầu tiên đã dám đem cả cuộc đời, đem cả vận mệnh, tài sản mình để đánh cuộc với Chúa, để đánh đổi lấy lời hứa của Chúa.
Còn chúng ta, chúng ta có dám can đảm đem cả cuộc đời chúng ta để đánh đổi lấy lời hứa của Chúa không? Thực ra sự sống đời đời Chúa hứa không phải là sự sống ở cuộc đời hiện tại này, nhưng là sự sống vĩnh cửu sau cuộc đời trần thế. Vì những ai tin vào Đức Kitô thì phép rửa đã tháp nhập họ vào thân thể mầu nhiệm của Đức Kitô và cho họ được tham dự vào sự sống của Chúa. Và để có được sự sống vĩnh cửu đó, thì thứ thuốc phải uống đó là: “nghe và giữ Lời Chúa”.
C/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
SỐNG LỜI CHÚA ĐỜI NỞ HOA
Lời Chúa có sức mạnh và quyền năng có thể nâng đỡ và tăng cường Giáo Hội, ban sức mạnh đức tin cho con cái Giáo Hội, là lương thực linh hồn, nguồn sống thiêng liêng, tinh tuyền và trường cửu cho con cái Giáo Hội” (MK số 21). Nếu như Thánh Thể là Bánh Trường Sinh, thì Lời Chúa là Lời Hằng Sống, đó là Tin Mừng Chúa Giêsu quả quyết với chúng ta hôm nay: “Nếu ai giữ lời tôi thì muôn đời sẽ không phải chết”.
Lời Tin Mừng này, dường như khó hiểu đối với chúng ta. Bởi lẽ, các thế hệ cha ông của chúng ta đã tôn kính, tuân giữ Lời Chúa. Thế mà, tất cả đã chết. Vậy thì, chúng ta cần phải hiểu Lời: “Nếu ai giữ lời tôi thì muôn đời sẽ không phải chết” như thế nào?
Có lẽ chúng ta hôm nay cũng chưa thoát ra khỏi não trạng của người Do Thái năm xưa, chỉ dựa vào quan niệm hẹp hòi về cái chết thể lý, rằng đã là người ai cũng phải chết. Thực ra, khi Chúa Giêsu tuyên bố tuân giữ Lời Người là Lời hằng sống, là nguồn sống vĩnh cửu, Chúa có ý loan báo cho những ai tin vào Người rằng: họ sẽ được thông dự vào cuộc sống thần linh của Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa không bao giờ chết. Cho nên, tất cả những ai thông hiệp với Người sẽ được sống muôn đời. Thế thì, tất cả những người tuân giữ Lời Chúa đã ra đi trước chúng ta, họ không chết mà đang sống cuộc sống thần linh để hưởng hạnh phúc đời đời với Thiên Chúa.
Tất cả các thánh mà Giáo Hội đã tuyên phong cho ta xác tín như vậy, và tất cả những ai, trong đó có tổ tiên, ông bà cha mẹ, họ hàng thân hữu của chúng ta – những người đã tuân giữ lời chúa thì không bao giờ phải chết đời đời. Xác tín ấy, khơi lên trong ta đức tin can đảm để thực hành Lời Chúa trong cuộc sống thường ngày. Lời Chúa là ngọn đèn giúp con tiến bước. Lời Chúa ban sự hồi sinh cho bao tâm hồn rách nát.
Một tên đạo tặc mới gia nhập đạo Công Giáo, ngày kia tình cờ gặp lại người bạn cũ. Anh bạn này hỏi:
– Tôi nghe anh mới tòng giáo, thật nực cười!
– Sao lại cười, đó là điều tốt nhất tôi đã gặp. Chúa chẳng chê bỏ tôi, mà trái lại, Ngài yêu thương tôi và mời gọi tôi nên hoàn thiện như Ngài.
– Nếu vậy, liệu anh xóa nổi chân tướng du côn du đãng thời đã qua được chăng? Những vết sẹo trên mặt anh tố cáo tung tích anh…
– Tôi không ngại chi điều đó; những vết sẹo này trở thành cánh cửa cho ơn Chúa tuôn tràn vào tâm hồn tôi. Nó nó là dấu ấn của tình thương.
Vâng, “Lời Chúa là bức thư tình mà Thiên Chúa gửi cho chúng ta là bạn hữu của Người” (Augustino, Enarr in Ps 90). Đã là một bức thư tình, thì chỉ “người tình” – người có tình yêu Chúa mới cảm nếm hết sự ngọt ngào, âu yếm: “Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào, Lời Chúa làm cho con hoan hỷ, làm vui thoả lòng con, vì con được mang danh Ngài” (Gr 15,16).
D/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
THỰC THI LỜI CHÚA
Hôm nay vẫn tiếp tục cuộc đối thoại giữa Đức Giêsu và người Do thái về thân thế của Ngài. Đức Giêsu khẳng định: “Ai giữ lời Ta thì không bao giờ phải chết”. Với những lời giáo huấn của Đức Giêsu, người Do thái không chấp nhận, và họ đã lượm đá ném Ngài.
Điều cốt lõi trong cuộc đời Kitô hữu là kiếm tìm và thực thi Lời Chúa dạy. Hôm nay, chúng ta đã nghe và đón nhận Lời Chúa với thái độ như thế nào? Chúa vẫn đang hướng dẫn chúng ta qua những người có trách nhiệm, những người mà ta được gặp gỡ trong cuộc sống. Chúng ta có khiêm tốn đón nhận hay cũng có thái độ như người Do thái xưa?
Càng đi sâu vào Mùa Chay, cuộc đối đầu giữa Đức Giêsu và những người luật sĩ cũng như người biệt phái ngày càng gây cấn hơn. Nếu như Đức Giêsu càng ngày càng tỏ rõ danh tính của mình là Con Thiên Chúa thì những người Do thái càng ngày lại càng căm thù và muốn giết Ngài. Nhưng người Do thái với cái nhìn và kiến thức cũng như kinh nghiệm hẹp hòi của cá nhân như thế, làm sao họ có thể biết được thân thế của Chúa: “Ông là ai? Ông chưa được 50 tuổi mà đã trông thấy Abraham sao? Bây giờ chúng tôi mới biết rõ ông bị quỷ ám” (Ga 8,52),
Nhiều người thời nay cũng không thể chấp nhận sự thật về Đức Giêsu. Họ không tin Ngài là Đấng Cứu Thế, càng không tin Ngài là Con Thiên Chúa. Bởi vì họ đã có quá nhiều thành kiến về đạo, trong đó có cả những thành kiến do những người có đạo tạo nên.
Trong bài Tin mừng hôm nay Đức Giêsu lại tuyên bố một câu làm cho người ta hiểu sai: “Ai tuân giữ lời Ta, thì sẽ không bao giờ phải chết”. Người Do thái không hiểu nổi mạc khải này, bởi vì theo họ, Abraham và các tiên tri cũng đã chết, mặc dù vẫn tuân giữ Lời Chúa. Do đó, họ lên tiếng phản đối, cho Ngài là bị quỷ ám, và họ lượm đá ném Ngài.
Thật ra khi tuyên bố điều đó, Chúa có ý nói về sự sống siêu nhiên, chứ không có ý nói về sự sống thể xác. Vì thế, khi nghe Chúa nói: “Ai tuân giữ lời Ta, thì sẽ không bao giờ phải chết” thì phải hiểu rằng Chúa có ý nói: Ai đặt niềm tin vào Ngài, đón nhận và thực thi giáo huấn của Ngài, thì được thông hiệp vào sự sống vĩnh cửu của Thiên Chúa. Đức Giêsu đã trải qua cái chết của thân xác, các môn đệ cũng thế. Nhưng sự thật, các môn đệ của Đức Giêsu và cả chúng ta nữa được dự phần vào sự sống của Thiên Chúa nếu chúng ta tin vào Ngài.
Trong cuốn tiểu thuyết được dịch sang tiếng Việt với nhan đề “Chàng Hải Âu Kỳ Diệu”, tác giả kể về một chàng hải âu kiên cường đã thực hiện được giấc mơ lướt cánh tung trời. Chàng bay tới những vùng mà các chim khác trong bầy chưa bao giờ biết tới. Sau chuyến bay mở rộng chân trời đó, chàng hải âu trở lại với bầy, chàng kể cho bầy chim nghe về những gì mình đã tai nghe mắt thấy. Cả bầy chim từ già đến trẻ đều chế nhạo chàng, họ kết án chàng là con chim khoác lác. Chàng vẫn không nản lòng, cứ tiếp tục nói về vùng trời rộng mở. Có một số chim nghe nói, lòng chợt dậy một khát vọng bay xa. Họ bắt đầu kiên trì luyện tập để thực hiện giấc mơ mà chàng hải âu kỳ diệu đã gợi lên cho họ.
Khi Đức Giêsu nói với người Do thái về thế giới của Thiên Chúa, họ đã chế nhạo Ngài, cho rằng Ngài bị quỷ ám nên mới ăn nói lung tung như thế. Đức Giêsu vẫn không nản lòng, và vẫn tiếp tục nói về nguồn gốc thần linh của mình, một lần nữa. Ngài dùng danh xưng Hằng Hữu để khẳng định rằng mình từ Thiên Chúa mà đến. Câu nói ấy đã khiến người Do thái phẫn nộ và định ném đá Ngài (Mỗi ngày một tin vui).
Suy niệm Lời Chúa, ta thấy Chúa không nói: Ai là người công giáo thì không bao giờ phải chết, nhưng lại nói: “Ai tuân giữ lời Ta”. Vì vậy, cho dù là người công giáo, là người có đạo mà không tuân giữ lời Chúa thì cũng phải chết. Trái lại, có những người chưa có đạo, nhưng cuộc sống của họ chứng tỏ họ đã tuân giữ lời Chúa một cách vô tình thì vẫn không bao giờ phải chết. Điều quan trọng là có tuân giữ Lời Chúa hay không, có sống Lời Chúa hay không. Chúng ta đọc hay nghe Lời Chúa, chúng ta tìm hiểu, học hỏi, suy niệm Lời Chúa, dĩ nhiên là tốt rồi, nhưng tốt nhất vẫn là sống hay thực hành những điều đã nghe, đã đọc, đã tìm hiểu và suy niệm.
Truyện: Biết thực hành Lời Chúa
Ngày nọ, Đức Giám mục John Selwyn thấy một cậu con trai người bản địa cư xử thô bạo với các trẻ khác, ngài gọi cậu lại khiển trách. Chẳng những không chịu nghe, cậu ta còn vung tay đánh vào mặt vị Giám mục. Mọi người thấy vậy đứng chết trân. Nhưng vị Giám mục không cho họ làm gì. Rồi ngài quay lưng và lặng lẽ bỏ đi.
Nhiều năm sau, một nhà truyền giáo được mời đến với một bệnh nhân. Ông sắp chết và xin được rửa tội. Khi nhà truyền giáo hỏi anh muốn lấy tên thánh là gì. Anh đáp: “Xin đặt tên là John Selwyn, vì chính ngài đã dạy cho tôi biết Đức Kitô là ai, khi tôi đánh ngài” (Góp nhặt).
E/ Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB
CHÚA LUÔN CHE CHỞ GIỮ GÌN
Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 5 Mùa Chay này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa nhậm lời chúng ta khẩn nguyện, mà luôn che chở giữ gìn chúng ta, để khi thoát vòng tội lỗi, chúng ta bền tâm sống cuộc đời thánh thiện, và đáng hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban.
Chúa luôn che chở giữ gìn chúng ta, bởi vì, Người đã ban cho chúng ta có một vị Thượng Tế luôn cầu thay nguyện giúp, và chuyển muôn phúc lộc của Người cho chúng ta. Trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thư gửi tín hữu Hípri cho thấy: Ông Menkixêđê, vua thành Salem, mang bánh và rượu ra. Ông là tư tế của Thiên Chúa Tối Cao. Ông giống Con Thiên Chúa. Con Thiên Chúa đã trở nên tư tế không phải do lề luật: quy định việc cha truyền con nối, nhưng, do sức mạnh của một đời sống bất diệt. Đức Chúa đã thề hứa với Con của Người: Muôn thuở, Con sẽ là Thượng Tế theo phẩm trật Menkixêđê.
Chúa luôn che chở giữ gìn chúng ta, qua việc Người thiết lập Hội Thánh, như Bí Tích Cứu Độ phổ quát dành cho tất cả mọi người. Trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, Hiến Chế Ánh Sáng Muôn Dân của Công Đồng Vaticanô II đã nói: Giao Ước Mới này, chính Đức Kitô đã thiết lập, đó là Giao Ước Mới bằng Máu của Người. Người triệu tập một dân từ người Dothái cũng như từ người ngoại, họp lại thành một khối duy nhất không phải theo xác thịt, nhưng, trong Thần Khí, và thành dân mới của Thiên Chúa. Hạnh phúc thay quốc gia được Chúa làm Chúa Tể, hạnh phúc thay dân nào Người chọn làm gia nghiệp. Xưa anh em chưa phải là Dân Thiên Chúa, nay anh em đã là dân của Người rồi; xưa anh em chưa được hưởng lòng thương xót, nay anh em đã được xót thương.
Chúa luôn che chở giữ gìn chúng ta, bằng cách Người thiết lập giao ước, và Người luôn trung thành với lời Người đã hứa. Trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Sáng Thế tường thuật lại việc Thiên Chúa đã lập giao ước với Ápraham: Ta sẽ lập giao ước của Ta giữa Ta với ngươi và với dòng dõi ngươi sau này, từ thế hệ này qua thế hệ khác. Đây sẽ là giao ước vĩnh cửu, do đó Ta sẽ là Thiên Chúa của ngươi và của dòng dõi ngươi sau này. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 104, vịnh gia đã tin chắc rằng: Giao ước lập ra, muôn đời Người nhớ mãi, nhớ lời đã cam kết đến ngàn thế hệ! Đó là điều đã giao ước cùng Ápraham, đã đoan thệ cùng Ixaác.
Chúa luôn che chở giữ gìn chúng ta, bởi vì, giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi, vì thế, chúng ta hãy ngoan ngùy tuân theo sự hướng dẫn của Chúa, như câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Ngày hôm nay, anh em chớ cứng lòng, nhưng hãy nghe tiếng Chúa.
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Ông Ápraham là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi. Ông đã thấy và đã mừng rỡ. Ông Ápraham chưa từng nhìn thấy Đức Giêsu về mặt thể lý, nhưng, đã nhìn thấy hoa trái của ơn cứu độ, kết quả của lời mà Thiên Chúa đã hứa với ông. Ông đã giữ vững lòng tin vào Thiên Chúa: trông cậy cả khi không còn gì để trông cậy, vì thế, ông đã gặp thấy Đấng Cứu Độ, ngay cả khi, Đấng ấy chưa xuất hiện. Đức tin làm cho đôi mắt tâm hồn chúng ta sáng lên, để nhìn thấy được những gì mà đôi mắt thể lý không thể nhìn thấy. Đức tin sẽ soi sáng cho chúng ta nhìn thấy bàn tay Thiên Chúa luôn yêu thương chăm sóc, luôn che chở giữ gìn chúng ta, ngay cả khi, chúng ta đang phải đối mặt với muôn vàn khó khăn thử thách, tưởng chừng như không có lối thoát, những lúc như thế, những lúc không còn một tia hy vọng nào, không còn gì cả, thì chúng ta hãy nhớ rằng: chúng ta vẫn còn niềm hy vọng là chính Chúa, Chúa luôn che chở giữ gìn chúng ta.