“Khi các ông giương cao Con Người lên,
bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu.”
BÀI ĐỌC 1: Ds 21,4-9
Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Bài trích sách Dân số.
4 Hồi đó, từ núi Ho, dân Ít-ra-en lên đường theo đường Biển Sậy, vòng qua lãnh thổ Ê-đôm; trong cuộc hành trình qua sa mạc, dân Ít-ra-en mất kiên nhẫn. 5 Họ kêu trách Thiên Chúa và ông Mô-sê rằng: “Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, để chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống ? Chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn vô vị này.”
6 Bấy giờ Đức Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng cắn họ, khiến nhiều người Ít-ra-en phải chết. 7 Dân đến nói với ông Mô-sê: “Chúng tôi đã phạm tội, vì đã kêu trách Đức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn cầu Đức Chúa để Người xua đuổi rắn xa chúng tôi.” Ông Mô-sê khẩn cầu cho dân. 8 Đức Chúa liền nói với ông: “Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống.” 9 Ông Mô-sê bèn làm một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
ĐÁP CA: Tv 101,2-3.16-18.19-21 (Đ. c.2)
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
2Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.3Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe
và mau mau đáp lời.
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
16Bấy giờ chư dân sẽ sợ uy danh Chúa,
mọi đế vương hoàn cầu uý kính Ngài vinh hiển.17Vì Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,
sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.18Người đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu,
chẳng khinh thường lời họ nguyện xin.
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
19Điều này phải ghi lại cho đời sau được biết,
dân hậu sinh phải ca tụng Chúa Trời.20Vì Chúa đưa mắt từ toà cao thánh điện,
từ trời xanh đã nhìn xuống cõi trần,21để nghe kẻ tù đày rên siết thở than
và phóng thích những người mang án tử.
Đ.Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
TIN MỪNG: Ga 8, 21-30
21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các ông không thể đến được.” 22 Người Do-thái mới nói: “Ông ấy sẽ tự tử hay sao mà lại nói: ‘Nơi tôi đi, các ông không thể đến được?” 23 Người bảo họ: “Các ông bởi hạ giới; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này. 24 Tôi đã nói với các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết.” 25 Họ liền hỏi Người: “Ông là ai?” Đức Giê-su đáp: “Hoàn toàn đúng như tôi vừa nói với các ông đó. 26 Tôi còn có nhiều điều phải nói và xét đoán về các ông. Nhưng Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật; còn tôi, tôi nói lại cho thế gian những điều tôi đã nghe Người nói.” 27 Họ không hiểu là Đức Giê-su nói với họ về Chúa Cha. 28 Người bảo họ: “Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và biết tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào, thì tôi nói như vậy. 29 Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người.” 30 Khi Đức Giê-su nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
SUY NIỆM
A/ 5 phút cho Lời Chúa
NHÌN LÊN – TIN – BƯỚC THEO
“Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu.” (Ga 8,28)
Suy niệm: Trong bài Tin Mừng, Đức Giê-su hai lần nói đến từ Ego eimi (Tôi Hằng Hữu), gợi lại việc ông Mô-sê được mạc khải cho biết Danh Thiên Chúa (x. Xh 3,14) trước khi được sai đến với dân, dẫn họ đi từ nô lệ đến tự do. Khi nhận danh xưng này về mình, Đức Giê-su cho biết Ngài cũng chính là Thiên Chúa, Đấng Tối Cao. Chuẩn bị bước vào Tuần Thánh, chúng ta được mời gọi bước theo và nhìn lên Đấng Tối Cao ấy chịu treo trên thập giá, để “vượt qua” từ cái chết đến sự sống, từ tình trạng nô lệ đến tự do. Tin vào Chúa Giê-su là tin rằng Ngài được Chúa Cha sai đến để cứu độ chúng ta; chúng ta học cách bước theo Ngài trong mầu nhiệm Vượt Qua: cuộc khổ nạn, cái chết trên thập giá và sự phục sinh. Con đường tự hạ của Chúa Giê-su là con đường được giương cao trên thập giá trong sự sỉ nhục, vừa được trỗi dậy từ cõi chết trong sự phục sinh khải hoàn.
Mời bạn: “Ơn cứu độ chỉ đến từ thập giá… Ơn cứu độ duy nhất là trong Đức Ki-tô chịu đóng đinh, bởi vì chỉ có Ngài, như con rắn đồng, (Chúa Giê-su) lấy đi tất cả nọc độc của tội lỗi và chữa lành tất cả chúng ta ở đó” (ĐTC Phan-xi-cô). Bạn có muốn nhìn lên Thánh giá, tin nhận Ngài là Đấng Cứu Độ đã chết, sống lại cho bạn, và bước theo Ngài trên con đường Ngài đi không?
Sống Lời Chúa: Chiêm ngắm Chúa Giê-su trên thánh giá: bạn nhìn thấy gì và quyết tâm gì?
Cầu nguyện: Hát: “Lạy Chúa, xin cho con bước đi với Ngài, xin cho con cùng vác với Ngài thập giá trên đường đời con đi. Lạy Chúa, xin cho con đóng đinh với Ngài, xin cho con cùng chết với Ngài để được sống với Ngài vinh quang.”
B/ Lasan Ngô Văn Vỹ, O.Cist
ẤP IU THÁNH GIÁ ĐỜI AN VUI
Bài trích sách Dân số mô tả cho chúng ta thấy hành trình của dân Israel trong sa mạc, đối diện với cái đói, cái khát Dân không còn quý trọng ân huệ được Thiên Chúa giải thoát khỏi ách nô lệ người Ai cập nữa. Trái lại, họ mất kiên nhẫn nổi loạn chống Thiên Chúa. Người đã cho rắn độc đến hại dân, nhằm sửa phạt họ. Dân hối lỗi cầu xin Đức Chúa tha thứ. Người liền truyền cho ông Môsê hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống”
Hình ảnh con rắn trong sách Dân số là hình ảnh tiên báo Đức Kitô sẽ bị treo trên thập giá để đền tội cho dân Do thái và cho hết thảy chúng ta. Khi nhìn lên thánh giá chúng ta thấy cả hình phạt lẫn phương thuốc chữa bệnh. Chúng ta thấy Chúa Giêsu nhận lấy hình phạt, nhận lấy cái chết thay cho chúng ta, đồng thời ngài trở nên phương thuốc chữa lành, cứu chuộc, xóa bỏ mọi tội lỗi chúng ta đã phạm, đúng như Ngài đã quả quyết: “Khi nào các ông giương cao con người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là tôi Hằng Hữu”
Chúng ta đang sống cuộc sống lữ hành nơi dương thế để tiến về quê hương đích thật, hẳn nhiều lúc chúng ta cũng cảm thấy mệt mỏi, mất kiên nhẫn giống như dân Do thái trong sa mạc năm xưa. Chúng ta hờ hững với những ân thánh Chúa ban để nâng đỡ chúng ta trong đời này, qua các bí tích đặc biệt thánh lễ mỗi ngày. Những năm trước đây, lúc cuộc sống còn đói nghèo, khi Giáo hội còn thiếu linh mục lâu lâu mới được cha “ban” lễ thì chúng ta cảm nghiện rõ niềm vui ân thánh Chúa trong tâm hồn, tỏa ra cuộc sống thân ái với mọi người. Nhưng mấy năm gần đây, nhất là hậu đại dịch Covid-19, quen dự lễ online, một số người đâm ra thờ ơ với thánh lễ, với kinh hạt sáng tối: “Chúa ban cuộc sống tạm ổn rồi, con thôi nhà thờ”…
Hằng ngày, người ta quá bận tâm lo lắng vật chất mà lơ là tình Chúa tình người, để rồi gắt gỏng bất hòa từ trong gia đình chồng đối với vợ, vợ đối với chồng, con cái đối với nhau và lây lan sang cả hàng xóm láng giềng nữa. Chưa hết, người ta có khi kêu trách cả Thiên Chúa về cuộc sống hiện tại, về sự đau khổ thiếu thốn của mình so với ai đó. Người ta làm như thể lỗi là do Chúa và tha nhân gây ra làm hỏng cuộc đời mình. Thế nhưng, có khi nào chúng ta đặt vấn đề đâu là phương thuốc giúp tôi thoát khỏi những nỗi bất hạnh trong cuộc đời này đâu?
Chúng ta cần nhìn lên và nhìn sâu vào thánh giá Chúa để nhận ra tội lỗi của mình và lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa qua Chúa Giêsu Kitô xuống thế làm người chết ô nhục trên thánh giá để xóa tội chúng ta, để ban ơn chữa lành và cho chúng ta được sống hạnh phúc trong tình thương của Ngài.
Ước gì từng ngày chúng ta can đảm vác thánh giá đời mình mà bước đi theo Chúa để được cùng Ngài hưởng phúc vinh quang. Amen
C/ Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
TÌNH THƯƠNG VÀ TỘI LỖI
- Sau câu chuyện về người đàn bà phạm tội ngoại tình, Đức Giêsu ở lại Đền thờ và trong khi tranh luận với người Do thái, Ngài đã báo trước cái chết và ơn cứu rỗi của Ngài.
Qua câu chuyện con rắn đồng trong Cựu ước, Đức Giêsu cho họ biết chính Ngài là Đấng mà con rắn đồng là hình ảnh tiên báo. Ngài nói với những người Do thái: “Khi nào các ông đưa Con Người lên cao, các ông sẽ nhận biết Ta là ai”. Như thế, việc Đức Giêsu chết trên thập giá không phải là một thất bại mà là một chiến thắng. Ngài không “bị” mà “được” đưa lên cao, để trở thành nguồn ơn cứu độ cho những ai tin tưởng nhìn lên Ngài.
- Ngài là ai? Một lần nữa, Đức Kitô muốn cho những người biệt phái hẹp hòi và cứng lòng biết Ngài là ai? Và Đấng mà họ muốn loại trừ bằng mọi giá, nhưng Ngài lại thong dong đi lại theo ý mình. Đấng mà họ lên án là kẻ tội lỗi khi mà chính họ sẽ chết trong tội lỗi của mình, và Ngài không ngại gì nói cho họ biết điều ấy. Đấng sẽ lên trời, trong khi đó họ sẽ ở lại dưới đất. Đấng mà họ sẽ treo cao trên thập giá, ngỡ rằng có thể loại bỏ Ngài mãi mãi, nhưng ngược lại, họ đã nâng Ngài lên vinh quang, cho đến muôn đời. Đức Kitô nói: “Nếu các ông không tin, các ông sẽ mang tội lỗi mà chết”. Họ không tin Đấng không tự mình làm điều gì nhưng chỉ nói điều Cha đã dạy, vì Ngài là Thiên Chúa cũng như Cha Ngài.
- “Khi các ông giương Con Người lên, bấy giờ sẽ biết Ta Hằng hữu”.
Sử dụng ngôn ngữ biểu tượng, bài Tin mừng hôm nay là lời tiên báo của Đức Giêsu về cuộc khổ nạn của Ngài sắp chịu. Khác với ba lần nơi các Tin mừng nhất lãm tiên báo cái chết một cách rõ ràng là Đức Giêsu sẽ lên Giêrusalem chịu khổ nạn, thì Tin mừng thứ IV cũng tiên báo ba lần với cách nói: “Con Người được “giương lên cao” (x.Ga 3,14; 8,28; 12,32). Con Người được giương lên cao, nghĩa là Đức Giêsu sẽ bị treo lên trên thập giá, để nhờ công ơn cứu chuộc qua khổ giá, mà Ngài nâng mọi người lên cao khỏi thế gian, nâng cao lên cõi trời với Ngài.
Theo chiều ngang, với cách nói Tin mừng nhất lãm rằng ai muốn theo Chúa thì hãy bỏ mình, vác thập giá mà theo. Còn theo chiều dọc, Tin mừng thứ IV lại nói theo chiều đi lên, không chỉ vác mà còn phải được treo lên, nghĩa là cùng phải đóng đinh chính mình vào thập giá như Thầy. Như vậy, dù “đi theo” hay “treo lên”, thì Kitô hữu cũng chung một phương thế duy nhất là phải qua thập giá mới đạt đến ơn Cứu Độ (Theo Hiền Lâm).
- Trong cuộc đối thoại giữa Đức Giêsu và những người biệt phái, Ngài mạc khải cho họ biết: Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm người, nên giống chúng ta hoàn toàn, chịu đóng đinh và chết trên thập giá để cứu độ con người, đem lại sự giao hoà giữa con người với Thiên Chúa.
Như vậy, Ngài mạc khải sứ mạng thiên sai của chính mình, và mạc khải mối tương quan chặt chẽ giữa Ngài và Thiên Chúa Cha: “Ta không tự mình làm điều gì. Điều Ta nói, chính là điều Chúa Cha đã dạy Ta. Đấng đã sai Ta đang ở với Ta. Ngài không để ta một mình, bởi vì Ta luôn luôn làm đẹp lòng Ngài”. Cho nên, người tin nhận Đức Giêsu thì cũng phải tin nhận Thiên Chúa Cha, Đấng đã sai
Ngài xuống trần gian làm người và cứu chuộc nhân loại, như Giáo hội tuyên tín từ thời các Tông đồ: vì loài người chúng ta, và để cứu rỗi chúng ta, người đã từ trời xuống thế.
- Vì thế, khi chiêm ngắm thập giá của Đức Giêsu, chúng ta không ngừng nghe vang dội từ thập giá ấy lời nhắc nhở về một tình yêu cao cả dành cho tất cả chúng ta, cũng như nhắc nhở về bóng tối của tội lỗi vẫn còn rình rập trong cuộc sống chúng ta. Đó là hai điều chúng ta cần suy nghĩ nhiều trong Mùa Chay và nhất là trong Tuần Thánh sắp tới. Ngoài ra, hãy sống đạo thực thụ chứ đừng mang tên là Kitô hữu mà lại có cách sống phản lại với danh hiệu cao quí đó. Chúng ta hãy cố gắng là “chứng nhân”của Chúa trong cách sống, đừng bao giờ thành “phản chứng” kẻo làm ô danh Chúa và Hội Thánh
- Truyện: Đừng trở thành phản chứng
Trong chương trình buổi tối của một đài truyền hình Hoa Kỳ, một cô gái điếm đã được mời phát biểu ý kiến dựa theo một số câu hỏi của một phóng viên truyền hình. Cô gái ấy trang điểm thật diêm dúa và tỏ ra không những bình tinh, mà còn có thái độ khiêu khích trước những câu hỏi của người phóng viên. Chợt nhìn thấy trên cổ của cô gái có đeo một dây chuyền bằng vàng với một cây Thánh giá nhỏ, người phóng viên thay đổi đề tài để hỏi cô gái. Anh ta hỏi: “Tôi thấy cô có đeo một Thánh giá nhỏ ở
trên cổ. Hẳn cô là người có tôn giáo đúng không?” Khán giả thấy rõ sự bối rối của cô gái điếm. Có lẽ đây là một vấn đề mà cô không bao giờ nghĩ tới. Sau một chút do dự, cô ta liền trả lời: “Tôi không theo đạo nào cả”. Người phóng viên hỏi dồn: “Thế tại sao cô lại mang Thánh giá trên người mình như dấu chỉ của người có đạo? Cô gái điếm thinh lặng cúi nhìn xuống sàn nhà một hồi khá lâu, rồi cô trả lời với những lời lẽ thú tội: “Lúc còn nhỏ tôi có đạo. Nhưng đó là chuyện rất lâu rồi”.